Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật

Chương 58


trước sau



Vòng Sức Bền Leo Núi được khởi động ở chùa Ganden Sumtsenling, nói là núi, thật ra chỉ chừng trăm nấc thang từ dưới chân chùa đến điểm cao nhất.
Dẫu sao khách mời nam còn phải cõng khách mời nữ, mà khách mời nữ dù nhẹ tới đâu cũng phải hơn 45kg, nếu vòng này được thiết kế quá khó nhằn, có lẽ hai ngày kế tiếp các khách mời nam sẽ phải đi đứng tập tễnh.
Cho nên bản chất là ồn ào náo nhiệt.
Đến tiết mục cuối cùng, thi đấu đã không còn quan trọng, sự lựa chọn cuối cùng mới quan trọng.
Chia nhóm trước khi thi đấu vẫn là bốc thăm.
Sắc mặt của mấy khách mời nam có hơi không tốt, tuyệt đối không ngờ tới cái vòng mang tính ngẫu nhiên lớn thế này, Giang Thứ lại có thể bị Thẩm Phất rút trúng, từ khi tham gia chương trình đến nay, anh đã chung nhóm với Thẩm Phất bao nhiêu lần rồi?
Đạo diễn sau máy quay nở nụ cười ẩn chứa công lao và danh lợi.
Xem như là ông ôm đúng bắp đùi rồi.

Bắt đầu từ buổi chụp hình tạp chí Ngày Xuân, ông đã làm nhiều chuyện hòng cứu vớt, mong có thể triệt tiêu sai lầm ở tuần đầu phát sóng chương trình.
Giờ ông đang ngồi đợi show kết thúc, Giang thị sẽ cho ông thêm đùi gà!
Kết quả thi đấu lại là Giang Thứ và Thẩm Phất thắng.
Đến bục cao nhất của ngôi chùa, ê-kíp bảo khách mời đứng ở bên những viên gạch đỏ, nhân dịp hoàng hôn, tiếng chuông vang lên, chụp trước cho mọi người một tấm kết show.
Khách mời nữ đi lên đây đều chẳng tốn chút sức nào, không đổ mồ hôi không lem lớp trang điểm, khách mời nam ngoại trừ Giang Thứ vẻ mặt còn hồng hào, những người khác thì chẳng muốn nói chuyện.
Ngay cả Cố Chi Đảo ban nãy bốc thăm không trúng ai cũng chẳng buồn lên tiếng.
Vội vàng chụp xong, tổ sản xuất đăng hình lên Weibo chính thức.
Khán giả xem ảnh chụp của các khách mời, cười suýt tắt thở: [Dàn khách mời nam trừ thái tử gia ra, bảnh thì vẫn bảnh, nhưng hốc hác quá à há há há.]
[Khà khà phải làm sao đây, tình trường mà, có kẻ vui có kẻ buồn, có kẻ thắng có kẻ thua.]
[Đây là điều có thể nói sao, Chử Vi đừng lén đi cà nhắc nha.]
[Cười chớt, còn ai nhớ vòng hẹn hò đầu tiên không, Hướng Lăng Vân đi đón khách mời nữ vẫn đeo kính râm lái xe bằng một tay, phong độ vô vàn, hiện tại kính râm không đeo, rượu vang càng không uống.]
[Ảnh đế cũng chẳng có tâm trạng tỏ vẻ bí hiểm nữa.]
[Mấy bà quên anh Cố Chi Đảo à, lúc mới xuất hiện âu phục trắng cứ như có thể trình diễn đàn piano bất cứ khi nào, bây giờ đã mất hết tâm tư diện đồ rồi.]
[He he he lầu trên lanh ha!]
Fan của mấy nhà lòng như tro tàn, đã nằm yên không muốn phản kháng rồi.
Vốn tưởng rằng mấy nhà có thể tranh thử xem ai đạt được sự chú trọng của Thẩm Phất, chứng minh sức hấp dẫn nam tính, ai dè chơi game toàn bị thái tử gia cướp trước.


Giờ bọn họ còn có thể tranh cái gì, anh yêu của bọ đều bại dưới tay thái tử gia thôi.
Lẽ nào phải tranh ai xếp hạng hai giống fan não tàn "Không Ai Biết Ship Bằng Tôi" của nhà Cố Chi Đảo.
Fan ảnh đế, fan sao hạng A, fan idol bọn họ vẫn có khí phách đấy biết chưa?!
Trừ Hướng Lăng Vân tạm thời vẫn chưa tin những người khác có móc khóa cùng kiểu, Ôn Tranh Hàn, Chử Vi và Cố Chi Đảo hãy còn băn khoăn về chuyện móc khóa.
Chỉ còn hai ngày là đóng máy, bọn họ không còn nhiều thời gian, bất kể thế nào cũng phải hiểu rõ chuyện này.
Từ tối qua đến giờ, tâm trạng của ba người đàn ông phức tạp, luôn muốn tìm cơ hội trò chuyện riêng với Thẩm Phất, nhưng chẳng những Giang Thứ cứ quẩn quanh Thẩm Phất như âm hồn bất tán, không cho họ cơ hội, mà họ cũng phá rối lẫn nhau, dẫn đến không tài nào tiếp cận được Thẩm Phất.
Mặc dù đều là kẻ cùng đẳng cấp, nhưng trong lòng họ vẫn kỳ thị chia nhau ra thành đủ loại.
Chử Vi cảm thấy với tư cách là mối tình đầu, ngoại trừ Giang Thứ thì mình có sức nặng nhất.
Đây chính là mối tình đầu do Thẩm Phất đích thân xác nhận vào kỳ đầu tiên!
Trừ điều này, có lẽ là Hướng Lăng Vân xếp hạng hai.
Còn về Ôn Tranh Hàn và Cố Chi Đảo, một người bị Thẩm Phất thừa nhận chính miệng rằng cô chỉ diễn, một người khi lên show vừa bị cô xối nước vừa bị từ chối quà, liệu sẽ chiếm bao nhiêu trọng lượng trong lòng cô? Chắc chưa to bằng hạt mè nữa!
Bản thân Cố Chi Đảo thì khỏi phải nói, vẫn chưa tỉnh hồn từ nỗi khủng hoảng rằng mọi người đều là tình cũ.

Nhưng anh ấy vẫn tự nhủ, một trăm phần trăm, mình là người quan trọng nhất.
Còn những người này chỉ từ Cố Thanh Sương mới biết anh ấy là tình cũ, chưa biết thời gian quen nhau của anh và Thẩm Phất xếp sau Chử Vi.

Càng không cần nhắc tới năm triệu khó nguôi ngoai kia.
Không nói đến tình hình hiện tại, chí ít khi đó, Thẩm Phất từng thật lòng với anh ấy nhỉ.
Hành trình leo núi của Hướng Lăng Vân bị ngắt ngang, từ hôm qua tới hôm nay anh ta rất tức mấy tên đàn ông này, cố gắng nhẫn nhịn xung động muốn đánh người.
Chỉ có Ôn Tranh Hàn coi như bình tĩnh, định bụng tối nay về khách sạn sẽ tìm Thẩm Phất hỏi chuyện móc khóa cho ra lẽ.
Hoàn thành hoạt động ban nãy, toàn bộ trở lại khách sạn bắt đầu dùng cơm.
Tối thứ ba đếm ngược, ê-kíp còn đặc biệt bày cánh hoa hồng đầy bàn ăn, song các khách mời đều lo nghĩ việc riêng, rối ren hết cả, nào có tâm tư thưởng thức hoa hồng trắng hay là hoa hồng đỏ.
Tổ sản xuất: "Sau bữa tối sẽ chính thức bước vào vòng Tự Do Bày Tỏ, mời mọi người về phòng để chuẩn bị."
Khán giả vừa tính hú hét, bỗng nghe thấy ê-kíp tuyên bố tiếp: "Phải công khai người được gửi tin nhắn, nhưng khách mời có thể chọn giấu nội dung bày tỏ."
Phần bình luận lập tức nổ tung: [Vãi chưởng, tại sao phải giấu, xem chúng tôi là người ngoài à?!]
[Há há, tui hiểu tại sao ê-kíp làm vậy rồi, có lẽ là do phòng PR công ty chủ quản của ảnh đế và sao hạng A, cả Chử Vi nữa, nếu mất thể diện tiếp chắc thoát fan hết quá.]
Dù gì mọi người đều là nhân vật công chúng, địa vị không tầm thường, sắp tới hồi cuối rồi, còn không tranh thủ cứu chữa hình tượng thì làm gì?
[Hô hô hô thú thật bây giờ tuyến tình cảm của khách mời vô cùng rõ ràng, dù giấu tụi tui hầu như vẫn đoán ra được ai gửi cho ai.

Thẩm Phất và Giang Thứ gửi cho nhau, các khách mời nữ còn lại một là bỏ quyền, hoặc là gửi bừa, nhóm dại gái sẽ gửi cho Thẩm Phất, hết thắc mắc nhé?]
[Đồng ý, có xem được nhóm dại gái tỏ tình hay không không thành vấn đề, nếu muốn thì lên coi mấy tác phẩm về nhóm dại gái được cắt ghép đăng trên B trạm á, chủ yếu tui muốn biết nội dung thu âm của Thẩm Phất và Giang Thứ thôi.]
Fan của các khách mời nam: [Dại cái đếch, mày mới dại, bớt nói khó nghe về sự trân trọng và tình yêu nghiêm túc nồng nhiệt nhé!]
Bình luận cắn xé nhau rùm beng, khách mời thì thở phào nhẹ nhõm.
Nếu không công khai nội dung, mặt mũi sẽ được vớt vát đôi chút.
...
Sau bữa tối ai nấy quay về phòng mình, trước đêm lựa chọn cuối cùng vào ngày mai, dựa theo quy định thì không thể gặp nhau.
Giống như một trò chơi, cạnh tranh dữ dội bao lâu nay, tiếng trống vang lên, rốt cuộc cũng phải phân thắng bại.
Tâm trạng các khách mời nam cực kỳ rối bời.
Sở dĩ ê-kíp chụp ảnh kết show sớm là vì chỉ có cặp đôi thành công nắm tay tiến vào vòng núi tuyết cuối cùng.
Và những ai không thể nắm tay nhau thành công, tham gia chương trình bấy lâu vẫn không thu hoạch được gì, sau tối mai, sẽ dừng bước tại đây, cầm một tấm vé bay thẳng về nhà.
Điểm lãng mạn của ổ khóa núi tuyết, chỉ thuộc về những người yêu nhau sẵn sàng đi tới đích.
Còn những người khác ư? Chán ngán hạ màn thôi.
Cố Chi Đảo nhìn màn hình di động, nét mặt đơn côi.

Anh ấy muốn quay lại quá khứ, nhưng tham gia show lâu như vậy, Thẩm Phất chưa từng cho anh ấy một cơ hội, chẳng những thế, còn muốn viết chữ hận lên mặt.
Lẽ nào trời xui đất khiến bị mẹ anh ấy chia rẽ thật sao?
Anh ấy đang suy nghĩ xem lời nhắn gửi mình bộc bạch sẽ chân thành hơn, hay là thơ ca lãng mạn khiến Thẩm Phất hứng thú hơn, điện thoại chợt sáng lên.
Không lẽ có người nhắn cho anh ấy trước?
Cố Chi Đảo vội vàng trượt mở di động.
Và rồi thấy mình bị kéo vào một nhóm, nhóm tên: "Ai muốn tỏ tình thì ra đây xếp hạng".
Cố Chi Đảo: "..."
Nhóm do Chử Vi lập, ngoại trừ anh ấy bị kéo vào, Ôn Tranh Hàn và Hướng Lăng Vân sớm đã ở bên trong.
Cố Chi Đảo bái phục thật sự.
Vòng tỏ tình chỉ có nửa tiếng, thời gian hồi hộp để bọn họ bỏ ra làm trò này?!

Trước đó có nghe nói về nhóm "Liên minh kháng Giang" của họ, nghe danh không bằng thấy mặt, ngàn lần không ngờ mình cũng có ngày bị kéo vào!
"Lôi tôi vào làm gì?"
Anh ấy đâu phải dại gái.
Cố Chi Đảo xụ mặt, lập tức muốn rời khỏi.
"Khoan." Chử Vi gửi tin nhắn: "Mấy anh không nghĩ chúng ta tỏ tình căn bản sẽ vô dụng à? Những chuyện tương tự với tỏ tình bộ chúng ta còn thiếu sao? Có ích không? Vô ích nhé! Mỗi người trong đây đều ăn cục lơ rồi."
Cố Chi Đảo cảm thấy cùng nhóm với ba tên này đúng là bôi nhọ chỉ số thông minh của mình: "Các cậu đã ăn cục lơ, tôi thì chưa."
Chử Vi: "Anh chưa, nhưng anh bị tạt ba thùng nước."
Cố Chi Đảo: "..."
"Yêu cầu hiện tại của chúng ta là cái gì, là làm

rõ chuyện móc khóa! Nhân tiện hỏi rõ xếp hạng trong lòng em ấy!"
Chử Vi muốn biết điều này từ lâu, cho dù sau cùng không thể ở bên Thẩm Phất, cậu ta cũng phải xác nhận Thẩm Phất từng thật lòng hay không, bằng không uổng công tham gia show một chuyến rồi.
Chử Vi nỗ lực che giấu động cơ và sự đắc ý nhỏ của mình trong câu cuối.
Trừ Giang Thứ, cậu ta cho rằng nhất định mình là người đứng nhất trong lòng Thẩm Phất.
Ôn Tranh Hàn có dự định riêng, không từ chối lời đề nghị của Chử Vi, nhưng cũng không nói chuyện trong nhóm.
Trái lại Hướng Lăng Vân nổi trận lôi đình, anh ta chưa tính sổ mấy tên này từ vụ leo núi, mấy thằng ngu lại moi chuyện cho anh ta: "Mẹ kiếp, vẫn nhắc chuyện móc khóa, các người diễn kịch thì diễn cho trọn, ai cũng nói mình có móc khóa cùng kiểu, ngon thì lấy ra xem! Từ hôm qua tới giờ có ai lấy ra ——"
Chưa dứt câu, Chử Vi đã chụp hình móc khóa trên tay mình, gửi trong nhóm: "."
Tối qua tới giờ luôn bị máy ghi hình chĩa vào, hóa ra mình và Cố Chi Đảo chưa lấy móc khóa ra, ông anh này vẫn không tin.
Hướng Lăng Vân: "..."
Tuy Cố Chi Đảo cảm thấy mọi thứ đều ngu đần quá thể, nhưng vẫn không khỏi hành động giống Chử Vi, chụp hình móc khóa của mình gửi trong nhóm...
Cái quái gì đây, chẳng lẽ anh ta bị ngu theo mấy tên này ư...
Cố Chi Đảo thầm cảm thấy mệt nhoài...
Ôn Tranh Hàn bình tĩnh gõ một hàng chữ: "Tôi không mang, nhưng tôi cũng có thật."
Hướng Lăng Vân: "..."
Thần kinh của Hướng Lăng Vân suy sụp triệt để, gào thét trong nhóm: "Ai nói cho tôi đây là chuyện đếch gì đi?!!"
"Anh muốn biết bao nhiêu thì tụi em cũng muốn biết bấy nhiêu." Chử Vi lạnh lùng gõ bàn phím điện thoại: "Bởi vậy em đề nghị đừng tách ra chi cho vô ích, chúng ta đoàn kết lại, thừa dịp này kéo Thẩm Phất vào, hỏi rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đi."
Khán giả có thể thấy đủ loại trạng thái sốt ruột, phát cáu, bình thản, hoặc là nhàm chán bên trong căn phòng của mỗi khách mời, song vòng này không một ngoại lệ, chẳng ai chọn công khai tin nhắn tỏ tình của mình, thế nên khán giả đều không biết họ dùng điện thoại gửi cho ai.
[Trông Hướng Lăng Vân kích động ghê á, gõ chữ muốn thủng màn hình luôn.]
[Lẽ nào người kia hồi âm anh ấy rồi? Nếu không tại sao anh ấy vẫn gửi mấy tin qua.]
[Ôn Tranh Hàn vẫn rất điềm tĩnh, nhưng anh ấy vẫn gửi một tin qua rồi kìa.]
[Cười sặc, lại là Chử Vi gõ chữ bốp bốp nhiều nhất, không lẽ anh ta viết luận văn hả.]
[Cố Chi Đảo chụp hình cái móc khóa của ảnh chi thế?]
[Đúng rồi anh Hải Đăng có online không, anh @Hải Đăng nè, anh ghép video dại gái sớm quá, thiếu anh Cố Chi Đảo rồi.]
[Cứu bé, cả nhà ơi, tui có một suy đoán.

Mấy người này, lẽ nào, lại tạo nhóm?]
[Há há há há há há há há há há phắc.]
Đề nghị của Chử Vi, không thể không nói là khá có lý.
Ê-kíp không yêu cầu khách mời nữ bắt buộc phải đáp lại lời tỏ tình của khách mời nam, cho nên tối nay dẫu họ nhắn tin cho Thẩm Phất, chưa chắc đã nhận được dù chỉ một dấu chấm câu của Thẩm Phất.

Cho tới hôm nay, bọn họ không thể không thừa nhận điều này.
Nếu như bỏ lỡ tối nay, có lẽ mãi mãi sẽ không biết được đáp án.
Trừ chuyện này, những tính toán trong lòng Chử Vi, chưa chắc rằng trong lòng đám đàn ông kia không có.
Chử Vi nghĩ mình là người quan trọng trong số các tình cũ, bọn họ cũng nghĩ tương tự.
Ai chưa từng được Thẩm Phất yêu thật lòng cơ chứ?
Mấy gã này suốt ngày tự tin muốn chết mà, vậy hãy để Thẩm Phất nói ra câu trả lời ngay trước mặt họ, đập tan sự tự tin mù quáng của họ.
Ôm tâm lý không thể nói ra, Cố Chi Đảo và Hướng Lăng Vân bỗng im bặt.
Sau khi bốn người đàn ông đều đồng ý đề nghị này, Chử Vi kéo Thẩm Phất vào.
Thẩm Phất bỗng nhiên gia nhập nhóm bốn người, hãy còn hơi lờ mờ.

Có điều nghĩ tới nghĩ lui, trước vòng tỏ tình, ắt hẳn đoàn phim đã thêm phương thức liên lạc của tất cả khách mời vào điện thoại mỗi người, thuận tiện để vòng này tiến hành suôn sẻ.
Cô ngồi trên sofa, mở ra xem, phát hiện nhóm tên là "Ai muốn tỏ tình thì ra đây xếp hạng".
Thẩm Phất: ?
Thình lình Chử Vi nhận ra tên nhóm khá quê, vội vàng xóa cái tên ấy, đổi thành "Nhóm bốn nam một nữ" thông thường.
Ba người đàn ông còn lại: "..." Tên nhóm bây giờ còn kỳ hơn đấy?!
Người vào nhóm sau sẽ không thấy được ghi chép cuộc trò chuyện trước đó.

Vì vậy Chử Vi gửi lại hai bức ảnh móc khóa phía trên, đồng thời sắp xếp câu chữ của mình: "[đáng yêu] [đáng yêu] [rưng rưng] [rưng rưng] Sắp hết show rồi nhỉ, vốn dĩ bọn anh muốn tỏ tình với em, nhưng hôm kia tự nhiên phát hiện bốn đứa anh đều có cái này..."
Chử Vi xóa rồi sửa, sửa rồi xóa.
Đoạn lớn ở giữa xen lẫn ký tự cảm xúc khiến người ta mất kiên nhẫn đọc.
Thẩm Phất lia thẳng tới câu cuối.
Chử Vi: "(Ở đây lược bớt một nghìn chữ)...!Muốn hỏi lý do của việc này?"
Thẩm Phất thoáng trầm tư.
Cô hỏi: "Trước khi trả lời, tôi có thể kéo thêm một người vào không?"
Bốn người đàn ông trong nhóm: "..."
Cái gì, có cả người thứ năm cơ á??!
Đừng bảo trong số khách mời nữ có người là tình cũ nhé???
Ai? Hứa Điều Điều hả? Cô nàng rất khả nghi nha!
Sau khi Thẩm Phất kéo Giang Thứ vào, đôi đồng tử chấn động của bốn người cũng yên ổn lại.
Đã nói mà...!Chuyện không vượt xa thế đâu.
Bọn họ vốn nên tức giận khi Giang Thứ được kéo vào đây, nhưng bởi vì tưởng bở nhiều quá đỗi nên nhìn thấy người được kéo vào là Giang Thứ, bọn họ vẫn tỏ vẻ vô cùng thờ ơ.
Giang Thứ vừa vào, sau một giây sửng sốt, lập tức nổi cáu đổi tên nhóm thành "Vợ chồng son hạnh phúc nhỏ và bốn thằng ngu cầm gậy chọc trời".
Những người còn lại: "..."
Cố Chi Đảo cầm di động, nhìn ra ngoài cửa sổ đầy tuyệt vọng.
Hay rồi, lại rơi trúng giếng băng sâu.
Thẩm Phất nhắn trong nhóm: "Giang Thứ vừa vào, không biết các anh đã hỏi tôi cái gì, ai gửi lại đi."
Hiển nhiên Chử Vi sẽ không bỏ lỡ cơ hội thể hiện này, hấp tấp nói: "Để anh."
Cậu ta sao chép dán lại hình ảnh và đoạn văn bên trên một lần nữa.
Hướng Lăng Vân vuốt mặt, cố gắng để bản thân tỉnh táo khỏi hiện thực hoang đường này.
Thẩm Phất: "Giờ tôi sẽ trả lời."
Giang Thứ ở trong phòng, ôm điện thoại, sắc mặt thậm tệ.
Bắt Thẩm Phất xếp hạng bọn họ á? Mặc dù hiện tại anh đã xác định mình đứng nhất, nhưng nhìn Thẩm Phất xếp hạng bạn trai cũ, anh vẫn sẽ ghen tị đó biết chưa?
Bốn người đàn ông kia chẳng thèm quan tâm nét mặt Giang Thứ đã khó coi ra sao, toàn bộ đều tập trung tinh thần nhìn chiếc điện thoại đăm đăm.

Ngay cả Cố Chi Đảo hơi xốc xếch cũng nín thở, thiết tha muốn biết câu trả lời của Thẩm Phất.
Giây kế tiếp.
Câu trả lời của Thẩm Phất nhảy lên.
"Không có xếp hạng, đều là diễn."
Chử Vi: "..."
Hướng Lăng Vân: "..."
Cố Chi Đảo: "..."
Ôn Tranh Hàn: "..."
Mới nãy nhóm vẫn còn nhảy tin nhắn liên tục, nhoáng cái cứng đờ như trời đông tuyết phủ.
Tĩnh mịch tựa bầu không khí ở nơi mồ mả.
Đều là diễn...
Đều là diễn...
Ba người trừ Cố Chi Đảo ra, đột nhiên, không biết tại sao, không hẹn mà cùng nhớ tới hôm ba đoạn phim của "Diễn Như Ngân Hà"...
Điện thoại của mấy người đàn ông chợt rung lên.
Ngỡ rằng Thẩm Phất định đưa ra lời giải thích đảo ngược nào đó, bọn họ vội vã nhìn màn hình.
Giang Thứ: "Ha ha ha trăng đêm nay đẹp ghê, chúc mọi người vui vẻ nha!"
Bốn người đàn ông: "..."



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện