Cố ý à?
Nhưng mình và vị Giang thiếu này chưa bao giờ tương tác, chớ nói chi là từng đắc tội anh ta.
Vẻ mặt Chử Vi thoáng mất tự nhiên.
Sau khi nỗ lực giả đò làm mấy động tác, cậu ta đặt quả tạ trong tay xuống, đi tới chỗ máy ngồi tập cơ ngực một cách đầy quyết liệt.
Khoảng thời gian trước lúc tập luyện ở công ty, huấn luyện viên mà công ty mời về khen cơ ngực và bắp tay cậu rèn luyện đã có hiệu quả bước đầu.
Quản lý lập kế hoạch sẽ cho cậu ta vô tình làm ướt người trong chương trình truyền hình quay ở công viên nước nào đó, khi ấy "vô tình" để người hâm mộ nhìn thấy.
Bình thường cậu ta luôn theo phong cách trong sáng đơn thuần, bỗng dưng để fan phát hiện cậu mặc đồ thì gầy cởi đồ thì đô, nhất định sẽ hút một lượng fan nhờ sự moe tương phản đó.
Nhưng lúc này Chử Vi đã hết nhịn nổi.
Không có lòng hiếu thắng thì còn xưng là đàn ông gì nữa.
Cậu ta ngồi lên băng ghế, bả vai chùng xuống, hai tay nắm chuôi dụng cụ, phô tất thảy tư thế chuẩn mực nhất ra mà đẩy chuôi về phía trước, đồng thời chậm rãi hít thở.
Theo động tác của cậu ta, cơ ngực dần hiển hiện.
Nếu nhìn kỹ, còn có thể thấy cả cơ bụng.
[Hu hu thấy được cơ bụng của anh tui rồi!]
Chử Vi thở hắt ra, có vẻ hả hê nghiêng đầu sang.
Ngài Giang kia đâu?
Bị dọa chạy rồi à?
Nhất thời không tìm được Giang Thứ, cậu ta lại quay đầu về tỏ vẻ rất tận tụy tập luyện.
Nhưng Chử Vi vẫn không khỏi nghiêng đầu qua.
...!Và rồi trông thấy Giang Thứ ở cách đó không xa đang leo núi trong nhà bằng tay không.
Độ cao tám mét đâu đâu cũng là lối đi biến hóa, khe hở và chỗ trũng nom cũng khiến người ta sợ mất mật, nhưng anh đã sắp hoàn thành toàn bộ hành trình mà không có biện pháp an toàn nào, tấm lưng thẳng tắp, đường cong và cơ bắp cánh tay dưới lớp áo ngắn tay sau khi cởi áo khoác ra thật tuyệt đẹp hoàn hảo.
Ngay cả chân cũng dài hơn mình.
Chử Vi: "..."
[Đệch!]
[Hồi trước D chơi thể thao mạo hiểm mà đúng không? Anh tổng này điển trai hơn tui tưởng một trăm lần nha.]
[Nghe đồn trước kia đua xe ở nước ngoài, về sau mới thừa kế gia sản, tí chuyện này đối với anh ấy dễ như bỡn (xòe tay)]
Sắc mặt Chử Vi khá xanh xao, cậu có cảm giác Giang Thứ đang cố ý.
Cố Thanh Sương và Thẩm Phất bên ngoài phòng tập thể dục hình như cũng nhìn về phía bên này.
Cậu ta bèn vội vã tìm một cái cớ chuồn khỏi phòng.
Fan của Chử Vi cố nén xấu hổ, nỗ lực cứu vớt danh dự trong bình luận: [He he he chưa thấy Giang thiếu hào hứng với khách mời nữ mà đã hào hứng với anh mị làm chi thế!]
[Lòng ganh đua của các anh đàn ông há há, cả hai đều đáng yêu ghê!]
[Khai mau, có phải các anh đã trở thành bạn bè ở nơi camera không quay tới không?!]
Người hâm mộ của Hướng Lăng Vân thừa nước đục thả câu: [Tâng bốc bất chấp thế cũng được hả? Có sao nói vậy nha, Chử Vi nên tập gym nhiều hơn, mặt mũi lẫn chiều cao của người chuyên dựa vào nó để kiếm cơm lại bị đánh bại bởi con nhà tài phiệt không có ý định debut thì thôi đi, thậm chí ngay cả dáng vóc cơ bụng cũng chẳng bằng.]
[Lầu trên khùng à? Fan bọn tao thích thế đấy mày quản được chắc?]
Phần bình luận lập tức rùm beng.
Chử Vi không có quá nhiều thời gian để lúng túng, thoáng chốc đoàn phim đã lại triệu tập mọi người đến phòng ăn.
Thời gian biểu hợp tác nấu bữa tối quyết định bởi việc bốc thăm khi nãy đã được công bố trên màn hình.
Ngoại trừ điều này, tổ sản xuất còn tuyên bố về quy tắc hẹn hò ngày mai.
[Đậu móa cảnh chính rốt cuộc đã bắt đầu, tui kích động sắp bay luôn nè!]
[Để xem mục hẹn hò lần này có gì, đừng có đơn giản như show người thường yêu đương kỳ trước, chán ngắt!]
"Các vị khách mời hãy kiểm tra điện thoại do ê-kíp cung cấp cho mọi người, trong hộp tin nhắn đã có quy tắc hẹn hò ngày mai."
Thẩm Phất cúi đầu móc ra chiếc di động trong túi áo khoác.
Có lẽ để phân biệt với điện thoại thông minh bình thường, điện thoại do đoàn phim cấp mang hơi hướm kiểu xưa, mở mục tin nhắn ra, phía trên cùng chính là dòng “người liên lạc” được ghim đầu trang.
Sau khi khán giả phát hiện ra điểm này, trong tích tắc liền hóa thân thành Sherlock Holmes chụp ảnh phóng to màn hình di động của từng khách mời.
[Tên người liên lạc duy nhất của Cố Thanh Sương hình như là anh XX, chắc là anh trai cô ấy, đúng là hình tượng đại tiểu thư được cả nhà cưng chiều.]
[Của Giang Thứ...!không thấy rõ của Giang Thứ, ghét ghê, thái tử gia mở điện thoại nhanh quá!!!]
[Lầu trên ơi dù có thấy rõ thì e rằng tổ tiết mục cũng sẽ làm mờ thôi, mạng lưới giao thiệp của D đâu phải thứ người bình thường được nhìn khà khà.]
[Hu hu hu của anh Lăng cũng không thấy rõ.]
[Có vẻ ảnh đế ảnh hậu đều đặt bạn bè, hai người này ở trong giới quan hệ rộng, sợ là nhiều bạn thân đến mức không biết nên đặt ai đâu nhỉ?]
[Hình như người Hứa Điều Điều đặt là mẹ cô ấy, kế chú thích có một chữ "女".]
(*)Chú thích: Bộ 女(nữ) trong chữ 妈 (mẹ).
[Mị không nhìn nhầm chứ? Của Thẩm Phất là người quản lý?]
Phần bình luận nhất thời ngập dấu chấm hỏi.
[Chơi dơ?]
[Lúc đó là cô ta đọc quy tắc, ê-kíp đã nói người liên lạc duy nhất phải là người thân hoặc bạn thân, các khách mời khác dù địa vị cao hơn cũng phối hợp rồi, mỗi cô ta đặc biệt?]
[Ghét vãi, rốt cuộc cô ả có lai lịch gì, tiền bối như Ôn Tranh Hàn Tả Mân còn không như cô ta.]
Dung Hiểu Trăn đang vừa đọc lướt bài tập vừa cùng với vài fan trong nhóm xem livestream, mới ngẩng đầu lên đã trông thấy những lời mắng chửi khiếp đảm giăng đầy màn hình.
Sau bữa cơm chiều Thẩm Phất từ chối Chử Vi mấy lần, vất vả lắm mới không đứng mũi chịu sào nữa, sao giờ lại bắt đầu rồi?
Khi hiểu rõ chuyện gì xảy ra, Dung Hiểu Trăn có phần mờ mịt.
Là bất cẩn ư? Tại sao dưới tình huống biết rõ quy tắc của tổ tiết mục rồi còn đặt người liên lạc duy nhất thành quản lý?
[Cười sặc, nhắc mới nhớ mọi người có xem lúc nhà đài công bố phần phỏng vấn riêng các khách mời không.
Trong đó có một câu hỏi rất lúa là "Chuyện đang muốn làm nhất".]
[Khách mời khác đều đáp "Làm một diễn viên giỏi", "Mang đến cho fans sân khấu tốt hơn" các thứ, Thẩm Phất lưỡng lự lâu lắm, các bà biết cô ta thốt ra gì không?]
[Ừm cái này tui coi rồi, cổ nói "Kiếm tiền".]
Khán giả cạn lời một phen.
[Cô ta nói vậy thật á? Tui lười xem phỏng vấn của cô ta lắm nên không thấy.
Má nó bó tay, cô ta thẳng thừng như viết "Tôi cần tiền" lên mặt luôn mà.]
[Ê mà diễn xuất của bà chị này không tính là kém, sao cứ nhận mấy phim xàm nhỉ...!Thôi con người có chí hướng riêng.]
Phần bình luận đang chế giễu, âm thanh điện tử trên màn hình lần nữa vang lên: "Thưa tám vị khách mời, ngày mai chúng ta sẽ tiến hành vòng lựa chọn đầu tiên kể từ khi phát sóng "Thời Hạn Rung Động" tới nay.
Vòng lần này được đặt tên là "Một Ngày Hẹn Hò".
Bốn khách mời nữ xin hãy lựa chọn công khai địa điểm trước, bắt đầu chờ đợi, bốn khách mời nam sẽ lái xe đi mời hẹn hò."
"Nội dung cuộc hẹn sắp tới sẽ được đoàn phim gửi tin nhắn cho các vị sau buổi lựa chọn song phương vào ngày mai."
Cuối cùng sự chú ý của khán giả cũng bị dời đi.
[Đến rồi đến rồi thể lệ đến rồi.]
[Á đù! Kích thích vậy sao? Đồ quỷ sứ!]
[Tui không hiểu nhầm chứ?! Ý là khách mời nữ đợi ở bốn nơi, khách mời nam lái xe đi đón người mình muốn để hẹn hò? Lỡ bất hạnh mà có khách mời nữ đợi cả ngày cũng không đợi được khách mời nam nào thì sao? Lỡ đồng thời có hai khách nam mời cùng một khách nữ thì sao? Sẽ đánh lộn à?]
[Lầu trên không hiểu sai đâu hố hố, chính xác là cuộc so tài đó, hơn nữa hình như còn có tích điểm, ghép đôi thành công mới được điểm!]
[Náo nhiệt rầm rộ hốt hoảng hoang mang.]
[Dù sao ảnh đế ảnh hậu cũng chốt kèo rồi, những người khác thì chưa xác định, nhưng điểm duy nhất có thể xác định là, sẽ không ai đi tìm Thẩm Phất nhỉ?]
Quả nhiên là nam chọn nữ giống tin đồn, vừa mở màn đã tung chiêu, trước mắt Dung Hiểu Trăn tối sầm.
Công bố quy tắc hẹn hò lần đầu xong, trên bàn ăn đã chìm vào cảnh khói súng ngấm ngầm.
Hứa Điều Điều nằm nhoài lên bàn đọc hết quy tắc cụ thể trong điện thoại, ung dung liếc nhìn Cố Thanh Sương như bé thỏ trắng mỏng manh đang ngồi ở trong góc, rồi lại đảo mắt sang Tả Mân không biết đang nghĩ gì, cân nhắc chốc lát, cô nàng bỗng mỉm cười nói: "Các anh trai hãy làm thật tốt nha, ngày mai đừng để em bơ vơ đó, không thôi cái nghề của em chắc vứt xó luôn."
Chử Vi có thể tới đón cô nàng, nhưng cũng có thể đi đón Thẩm Phất.
Tóm lại không phải là một món hàng tồn ổn định.
Dĩ nhiên, cho dù ổn định, cũng không phải món hàng cô mong muốn.
Cô nàng thầm nghĩ nếu ngày mai con xe của người kia xuất hiện trước mặt mình, cuộc chiến này mới coi như thắng lợi.
Hướng Lăng Vân cầm ly cà phê đứng dậy, nói nửa đùa nửa thật: "Ngày mai nếu cô bơ vơ thì gọi cho tôi."
"Điện thoại của tụi mình bị tịch thu rồi, sao em gọi điện được cho anh hả!" Hứa Điều Điều vỗ bàn kêu rên.
[Ha ha ha lúc nãy Hướng Lăng Vân và Hứa Điều Điều thảo luận phân chia bữa tối bộ có tiến triển gì chăng? Sao tự dưng hơi ngọt nha?]
[Người ta từng quay phim chung đó biết chưa, tạm thời đừng có ship vớ vẩn.]
[Tôi muốn câm nín luôn, không dám tin CP Chử Vi Hứa Điều Điều của tôi vừa đi show đã bắt đầu toang...]
"Yên tâm đi, cô sẽ không bơ vơ."
Dứt lời, Hướng Lăng Vân không nhịn nổi nhìn lướt qua Thẩm Phất đang ngồi phịch trên ghế sofa.
Hướng Lăng Vân là khách mời thân thuộc của các chương trình thực tế, hiểu rõ ống kính như lòng bàn tay, hắn ta đưa lưng về phía máy quay gần nhất, khán giả chẳng thấy được gì, nhưng Chử Vi đang rót nước cách đó không xa lại chú ý đến tầm mắt của hắn.
Chử Vi đứng cạnh tủ lạnh nghi ngờ bèn xuôi theo đường nhìn của Hướng Lăng Vân, tầm mắt dừng trên người Thẩm Phất.
?
Hướng Lăng Vân ngắm nghía gì đấy?
Trước đây hắn ta chưa từng quay chung phim càng chưa từng hợp tác với Thẩm Phất, không thể hứng thú với Thẩm Phất một cách đột ngột được.
Chử Vi hoài nghi bản thân mình nhìn nhầm rồi, đoạn nhìn Hứa Điều Điều một cái.
Fan CP trong bình luận lập tức mất kiểm soát.
[Chử Vi nhìn Điều Điều kìa!! CP của tui real quá!]
[Ahihi nhịn cả một đêm, không nhịn được nữa chứ gì, ghen đi, sốt ruột đi!]
[Anh Lăng trợ công nữa đi nữa đi, trợ công tiếp một lúc là ngày mai Chử Vi nhất định sẽ đứng ngồi không yên đi tìm Điều Điều.]
Nhưng trong đó vẫn xen lẫn vài câu thắc mắc: [Xin lỗi chứ tôi cảm giác Chử Vi đang nhìn Thẩm Phất hay sao á...]
Thẩm Phất chính là phản ứng stress không được nhắc tới của fan Chử Vi, thoáng chốc đã có người hâm mộ Chử Vi nhảy ra mắng chửi: [Lầu trên phắn mau!