Dung Huyên sau khi nhìn thấy tin nhắn wechat của Cố Dã liền biết vì sao hôm nay Dung Di lại không cùng mình về nhà. Cô ta hẳn là đi xem Cố Dã chơi bóng rổ.
Cô cũng có thể lý giải được cái biểu tình khi ấy Dung Di nhìn mình.
Nghĩ đến chuyện Dung Di đứng ở bên ngoài cửa xe bày ra vẻ mặt 'Tao biết Cố Dã hôm nay chơi bóng rổ nhưng mày thân là vị hôn thê lại không biết' , 'Tao đi xem Cố Dã chơi bóng rổ nhưng mày thân là vị hôn thê lại không đi' đắc ý nhìn mình , Dung Huyên lại không biết nên nói gì mới tốt. Nguyên thân là nữ phụ pháo hôi trong sách, tốt xấu gì cũng từng có một đoạn quan hệ vị hôn thê, vị hôn phu nhưng Dung Di chỉ là một người qua đường Giáp trong sách, đến nữ phụ cũng không đến, cùng nam chủ căn bản không hề có bất cứ liên quan gì. Nếu như Dung Di biết được sự thật này phỏng chừng sẽ giận đến vẹo cả mũi.
Dung Huyên ở trong bao biểu cảm tùy tiện tìm một cái meme động vật nhỏ gửi cho Cố Dã, sau đó liền bỏ điện thoại xuống.
.....
Cố Dã nhìn meme Dung Huyên gửi cho mình, nhướng mày. Meme Dung Huyên gửi đến là một con vật nhỏ trên đầu có một đóa hoa, bên cạnh còn có một dòng chữ 'Tặng cậu một đóa hoa hoa'
Đưa anh một đóa hoa nhỏ? Một đóa đủ nào đủ.
Cố Dã suy nghĩ, anh không có thoát wechat mà đem điện thoại ném cho Hách Cường đang ngồi gần đó "Cường tử, có nhiệm vụ này giao cho mày"
Hách Cường luôn miệng đáp ứng, thề son sắt nói "Lão đại, mày nói đi, tao nhất định sẽ hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ mày giao"
"Đợi lát nữa lúc tao vào rổ, mày quay lại sau đó gửi cho cô ấy"
Hách Cường vội gật đầu tỏ vẻ đáp ứng nhưng chờ đến khi anh phản ứng lại, anh mới phát hiện bản thân đã xem nhẹ một việc.
Gửi cho cô ấy? Cô nào? Nghĩ như vậy Hách Cường theo bản năng cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, sau đó thiếu chút nữa bị cái tên ở góc bên trái phía trên màn hình lóe mù con mắt.
Tiểu tức phụ.
Vậy nên, lão đại thật sự là đang nhắn tin với tiểu câm điếc? Mấy nữ sinh trên khán đài kia không hổ là fan chân ái, quan sát quá tỉ mỉ, đoán quá đúng!
Hiện tại lão đại cư nhiên còn yêu cầu anh đem mỗi lần vào rổ của cậu ta đều quay lại sau đó gửi cho tiểu câm điếc.
Hách Cường gãi gãi đầu. Nếu Cố Dã đã yêu cầu như vậy, anh cũng đồng ý rồi như vậy anh tự nhiên sẽ nỗ lực làm tốt.
Có điều ở đây có nhiều nữ sinh như vậy thế nhưng vị hôn thê của lão đại lại không có tới hiện trường, còn muốn lão đại tự mình quay hình gửi cho cô ta xem, chuyện này quả thực có chút không thể nói nổi?
Cố Dã rất nhanh lại một lần nữa vào trong sân, Hách Cường giơ điện thoại, cẩn thận quan sát , chuẩn bị sẵn sàng quay lại khoảnh khắc chơi bóng xuất sắc của lão đại nhà mình.
Đột nhiên, anh nhớ tới một chuyện. Anh có phải hay không cũng nên chào hỏi Dung Huyên một chút? Bằng không Dung Huyên ở bên kia sẽ không biết ai đang cầm điện thoại của Cố Dã.
Nghĩ như vậy, Hách Cường liền gửi tin nhắn cho Dung Huyên
"Chị dâu nhỏ, xin chào, tôi là Hách Cường, là người phát sóng trực tiếp cảnh lão đại chơi bóng"
Nhận được tin nhắn Dung Huyên vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Phát sóng trực tiếp chơi bóng? Phát sóng trực tiếp kiểu gì? Video call?
Cô từ chối. Cô hiện tại không có tiện, không có khả năng đồng ý video call.
Có điều vấn đề chính yếu hiện tại chính là, vì sao phải phát sóng trực tiếp? Cô thật ra không có hứng thú lắm với việc xem mấy trận bóng rổ, cô thà rằng dùng thời gian đó làm một vài chuyện mà bản thân yêu thích.
Dung Huyên vốn dĩ chuẩn bị cự tuyệt lời mời video call, có điều chờ đến sau khi nhận được một đoạn video ngắn, cô mới hiểu bản thân nghĩ sai rồi. Thì ra anh ta chỉ muốn gửi video cho cô xem thôi.
Cô click mở đoạn video mà Hách Cường gửi đến.
Bối cảnh thanh âm của video rất náo nhiệt, rất ồn ào, tất cả đều là tiếng thét chói tai của nữ sinh.
Hách Cường đem ống kính tập trung trên người Cố Dã. Cố Dã đoạt bóng, Cố Dã lấy đà chuẩn bị ném rổ, còn có Cố Dã tươi cười cùng đồng đội đập tay ,......
Cuối cùng một trận đấu bóng rổ kết thúc, Dung Huyên tuy rằng không có tại hiện trường nhưng bởi vì mấy cái video mà Hách Cường gửi cho cô, bốn bỏ làm năm, cô cũng coi như bị động mà xem xong trận này.
Người trong sân tự nhiên cũng chú ý tới việc Hách Cường dùng điện thoại quay lại trận đấu.
Có một nữ sinh hỏi "Anh ấy cầm điện thoại Cố Dã làm gì vậy?"
"Hình như là đang quay video?"
Nữ sinh kia hỏi tiếp "Quay cho ai vậy?
"Làm sao tớ biết được. Khoảng cách có chút xa , nhìn không rõ lắm"
Lúc này, có người thử thăm dù nói "Hẳn là Cố Dã muốn bạn mình hỗ trợ quay lại khoảnh khắc soái khí tràn đầy của bản thân?"
Trước kia cũng không phải là không có chuyện này.
Mọi người vừa nghe, cảm thấy rất có đạo lý, cũng không đem việc Hách Cường quay video để ở trong lòng nữa.
.....
Bởi vì hôm nay Dung Di về nhà muộn cho nên Dung gia tối nay 8 giờ mới dùng bữa tối.
Dung Diệu hôm nay đi dự tiệc, không có về nhà ăn cho nên trên bàn cơm chỉ có mẹ con Kỷ Ngưng cùng với Dung Huyên.
Dung Di ở trên bàn cơm ríu rít, mặt đầy hưng phấn.
"Mẹ, mẹ không biết Cố Dã lúc chơi bóng đẹp trai đến cỡ nào đâu. Hôm nay anh ấy cực kỳ phong độ, ghi được rất nhiều điểm" Không biết vì sao , Dung Di cảm thấy Cố Dã hôm nay chơi bóng cực kỳ nghiêm túc. Lúc trước khi anh chơi bóng thái độ luôn có chút lấy lệ, ghi điểm cũng không được nhiều như hôm nay.
Kỷ Ngưng mỉm cười , kiên nhẫn nghe Dung Di nói chuyện.
Dung Di nói xong, nhìn Dung Huyên, vẻ mặt đầy đắc ý "Mày không đến hiện trường cho nên chẳng thể biết được trận bóng rổ hôm nay có bao nhiêu kịch tính"
Dung Huyên an tĩnh cúi đầu dùng bữa. Tuy rằng cô không có đến hiện trường nhưng cô