Tần Mộc: … “Ngươi có biết là ta đang trong thời gian làm việc không? Ngươi có biết là đang có bao nhiêu bệnh nhân chờ ta không!?”Vân Mạt liếc liếc cái biển tên ghi chữ “bác sĩ thực tập”, cười như có như không nhìn hắn“Ừm, ta biết, bất quá ta cũng là một bệnh nhân, đạo đức nghề nghiệp của một bác sĩ không cho phép anh mặc kệ bệnh nhân đang điều trị mà chuyển sang bệnh nhân khác phải không?”Hôm nay, Tần Mộc vô số ngôn ngữ bị nghẹn ở trong họng không nói lên được lời nào.
Từ trước đến nay, hắn không phải là cái người nóng tính, mà hôm nay lại bị cô nương này bức cho ra.
“Rốt cuộc ngươi là muốn làm sao!?”“Không làm sao à nha, còn không phải chỉ hỏi ngươi có muốn đoán mệnh hay không sao? Ta một ngày gieo được ba quẻ, chỉ giúp người có duyên, thành tâm chắc chắn linh.
”Vân Mạt treo lên khuôn mặt của mình một nụ cười tươi mà chính nàng cho rằng là hoà ái, dễ gần nhất.
Không nghĩ tới nụ cười này ở trong mắt Tần Mộc mười phần giống tướng của kẻ lừa đảo!Lại còn chỉ tính cho người có duyên, còn cái gì mà tâm thành chắc linh? Như vậy không phải đoán chuẩn là do có duyên, còn đoán không chuẩn thì là do chính hắn không đủ thành tâm sao?“Ngươi trêu đùa ta sao!?” Tần mộc đứng dậy, trừng mắt nhìn nàng.
“Một ngày ba quẻ, thế hôm nay ngươi tính được mấy quẻ rồi?”Vân Mạt đem gối đầu hướng lên trên xê dịch, nửa ngồi dậy.
“Ngươi là quẻ thứ hai, có hứng thú không?”“Miễn phí?” Khoé miệng Tần Mộc giật giật, cất tiếng hỏi.
Rất có tư thế chuẩn bị lập tức rời đi.
“80 tinh tệ một lần! Ta khuyên ngươi nên thử một lần, bằng không ngươi sẽ hối hận.
”Ở trong bệnh viện một thời gian dài, Tần Mộc kỳ thật biết, Tinh Võng tồn tại loại người có siêu tinh thần lực, có chút bản lĩnh mà người khác không có.
Nói không chừng, cái người bệnh đáng ghét trước mặt này cũng là một trong số đó.
80 tinh tệ cũng không quý.
Hơn nữa, biểu tình trên khuôn mặt Vân Mạt theo kiểu: nếu ngươi không xem sẽ phải hối hận…“Tinh…”Vân Mạt kiểm tra hồ sơ thanh toán, trong lòng thoáng cảm thấy yên tâm, 164 tinh tệ, hiện tại ít nhất là nàng không lo chết đói…!“Tính như thế nào?” Tần Mộc hỏi.
“Ngài biết là tiền nào của ấy đúng không?” Vân Mạt hỏi.
Tần Mộc không có trả lời, hắn hiện tại liền có chút hối hận vì đã quá xúc động.
Không đợi hắn phát tác, Vân Mạt cầm trong tay ba cái cúc áo màu đen đưa cho hắn, chậm