Thế Giới Hàng Lâm quả thực là tài đại khí thô!
Cũng không biết vị người chơi kia ở hiện thực làm cái gì, có thể làm Thế Giới Hàng Lâm trực tiếp phát ra mệnh lệnh như vậy, chẳng lẽ là gϊếŧ người? Bằng vào tố chất thân thể người chơi, nếu động thủ với người thường trong hiện thực, kia quả thực chính là ăn gian.
Nhìn thấy 500 vạn giá trị bần cùng lấp lánh sáng lên trước mắt mình, bất mãn trong lòng Tiêu Lam với nhiệm vụ trong hiện thực đã vứt đến chín tầng mây.
Giờ phút này, người nào sinh ra tự do, cái gì theo đuổi không sợ cường quyền, ở trong lòng cậu toàn bộ đều không quan trọng, trước mặt giá trị bần cùng, cái gì cậu cũng có thể tiếp thu.
Không biết nhiệm vụ này là chỉ tuyên bố cho Tiêu Lam hay là cũng có những người khác đạt được, Tiêu Lam nhanh chóng tiếp đón Lạc, hai người đi về phía vị trí hệ thống chỉ thị.
Đến lúc này bọn họ mới phát hiện, vị trí địa lý của biệt thự thật sự là quá ưu tú, cách nơi hệ thống đánh dấu —— suốt hơn một nửa cái thành thị.
Cũng không biết lúc bọn họ đuổi tới hiện trường, mục tiêu của nhiệm vụ và mục tiêu của mục tiêu bên nào lạnh trước….
Đột nhiên phía trước xuất hiện thân ảnh cảnh sát giao thông, Tiêu Lam tức khắc cảnh giác lên, Lạc người này…… Thật sự có bằng lái sao?
Từ kính chiếu hậu thấy được biểu cảm của Tiêu Lam, Lạc giương mắt nhìn nhìn cảnh sát giao thông phía trước, cười từ bên cạnh lấy bằng lái ra: “Tiên sinh, xin đừng lo lắng, tôi có bằng lái.”
“Bằng lái hợp pháp chính quy.” Lạc bổ sung một câu.
Tiêu Lam nhìn cái bằng lái nhìn qua vô cùng bình thường, tên “Phí Lạc”, thậm chí cả ảnh chụp đều giống người trước mắt như đúc, vẫn cảm thấy khả nghi mười phần, thời gian nửa ngày anh ta làm sao cả bằng lái cũng thu phục được?
Chờ sau khi cảnh sát giao thông lại đây, Lạc đưa bằng lái thuận lợi qua cửa, Tiêu Lam đã từ bỏ tự hỏi vấn đề này.
Thôi…… Chỗ không khoa học của phi nhân loại cũng không phải lần đầu tiên cậu lĩnh giáo.
——
Rốt cuộc cũng đi tới nơi mà hệ thống chỉ thị.
Tiêu Lam đột nhiên phát hiện, nhiệm vụ hiện thực hào phóng như vậy cũng không phải không có lý do gì.
Nơi này là khu CBD* thành thị, các loại tòa nhà cao tầng và trung tâm thương mại mới san sát, giờ phút này lại là buổi tối cuối tuần, khắp nơi đều là đám người lui tới.
(*Quận kinh doanh trung tâm (tiếng Anh: central business district, viết tắt: CBD) là trung tâm kinh doanh và thương mại của một thành phố.
Ở các thành phố lớn hơn, nó thường đồng nghĩa với "quận tài chính" của thành phố.)
Phóng mắt nhìn lại, hết thảy đều có vẻ bận rộn mà náo nhiệt, nhìn không ra có nguy cơ gì.
Nếu muốn ở loại địa phương này tìm được một người, cũng giải quyết xong còn không bị những người khác chú ý tới, khó khăn này thật sự không nhỏ.
Thế Giới Hàng Lâm không thể cấp cho một cái hướng dẫn chính xác được sao?
Tiêu Lam và Lạc đành phải xuống xe, đi tới đầu đường.
Bọn họ sóng vai mà đứng, làm bộ như đi dạo phố, lưu ý hoàn cảnh xung quanh, hai người đều thân hình cao gầy, phối hợp với giá trị nhan sắc cao, ở trong đám người rất bắt mắt.
Có không ít cô gái đều thần sắc kích động nhìn qua, sau khi phát hiện là hai người, thảo luận với bạn thân bên cạnh một trận xong lại tiếc nuối chuyển ánh mắt đi —— hầy, gay chết tiệt.
Đương nhiên cũng có dũng sĩ dũng mãnh không sợ chết vọt lên, hy vọng Tiêu Lam để lại phương thức liên hệ.
Nhìn cô gái trước mắt mắt ẩn chứa mong đợi, Tiêu Lam chân thành nói: “Ngại quá, tôi không có điện thoại.”
Cô gái dẩu miệng tránh ra: “Không muốn cho thì không cho thôi…… Loại lấy cớ này cũng quá nát……”
Thật sự không có điện thoại - Tiêu Lam: “……”
Nhìn bóng dáng cô gái kiên quyết rời đi, nội tâm Tiêu Lam không tiếng động mà hò hét: Không, cô nương, cô nhìn xem hai mắt chân thành của tui nè, tui thật sự không có ý có lệ cô đâu mà.
Lạc đứng bên cạnh lặng lẽ quay đầu đi, che miệng không để lộ một nụ cười, nhưng bả vai run rẩy bại lộ hắn.
Tiêu Lam trợn trắng mắt: “Cười cái gì mà cười, chính anh cũng không có điện thoại mà?”
Lạc quay đầu lại, ý cười trong mắt vẫn không giảm.
Đột nhiên, phía trước toát ra một bé trai bụ bẫm vác lẵng hoa, bé trai giơ hoa được đóng gói tinh xảo trong tay lên, gắt gao kéo lấy Lạc: “Chú ơi, mua cho anh một đóa hoa đi.”
Người bạn nhỏ, em hình như hiểu rất rõ đó.
Chú ◍ Lạc: “……”
Nụ cười dần dần biến mất.
“Ha ha ha ha ha ha!” Tiêu Lam tức khắc vui sướng khi người gặp họa, “Chú nha, ha ha ha ha……”
Có lẽ trong mắt trẻ em, mặc tây trang chính là chú, mặc áo thun quần jean chính là anh đi.
Nhưng đừng nhìn Lạc thoạt nhìn thành thục như vậy, dựa theo thời gian hắn rời phong thư tới tính mà nói, hắn kỳ thật vẫn là một bây bi còn chưa đầy tháng nữa.
Lạc hơi hơi ngồi xổm xuống, duỗi tay vuốt đầu bé trai mập mạp, lộ ra một nụ cười mỉm ôn hòa: “Em…… Nói ai là chú, hửm?”
Bé trai dựa vào bản năng cầu sinh trả lời: “Anh…… ca ca……”
Tiêu Lam cũng thò qua tới bỏ thêm tí lửa: “Người bạn nhỏ, nói dối là không tốt nga.”
Bé trai ngẩng đầu nhìn chú… không, anh trai mặc tây trang trước mắt mang nụ cười trên mặt, đột nhiên cảm thấy lạnh là sao? Dựa vào trực giác ở đầu đường ngăn lại nhiều đôi tình lữ sinh ra, bé ôm lẵng hoa của mình nhanh như bay mà thoát đi.
Cuộc sống không nên đối với mình như vậy, mình chỉ là một tiểu khả ái bán hoa thôi, bé nghĩ.
Lúc này, cô gái bên cạnh cầm pad xem phát sóng trực tiếp hấp dẫn lực chú ý của Tiêu Lam.
Cô một bên ăn đồ ăn vặt, một bên rất không có tố chất mà mở loa ngoài.
Âm lượng còn không nhỏ, người bên cạnh đều nhìn vô với ánh mắt bất mãn, nội dung màn hình từ “Oh my god!”, “Màu này cũng quá đẹp đi!” Chuyển dời đến một cái phòng phát sóng trực tiếp mới.
Sau đó cô nhíu mi lại: “Đây là cái gì……”
Người qua đường gần đó cũng nhìn màn hình với ánh mắt quái dị.
Trong mắt bọn họ, người giờ phút này đang livestream rất cổ quái.
Đây là một người đàn ông trên dưới 30 tuổi, thần sắc gã điên cuồng, trong mắt che kín tơ máu, tóc dầu mỡ mà rối rắm, động tác tứ chi biên độ cực lớn.
Gã đang kích động mà gào rống lớn tiếng với màn ảnh, một bên gào rống còn một bên đánh đấm vào đồ vật bên cạnh, có vẻ cực kỳ táo bạo.
Chỉ là nội dung nói ra lại không một người nào có thể nghe hiểu.
“Hắn đang ồn ào cái gì vậy?”
“Sao lại có người xem loại phát sóng trực tiếp này……”
“Người này có phải có vấn đề thần kinh gì không?”
“Khẩu hình của anh ta cũng kỳ quái ghê, phương thức biểu diễn mới sao?”
Xem ra, người chơi chỉ cần nhắc tới nội dung có quan hệ với Thế Giới Hàng Lâm đều sẽ bị quấy nhiễu, biến thành âm tiết vô ý nghĩa, căn bản vô pháp truyền đạt ra ngoài.
Tiêu Lam lại biến hóa thần sắc, bởi vì trong lỗ tai cậu, nội dung người này nói hoàn toàn không giống nhau:
“Chúng mày biết không? Thế Giới Hàng Lâm kia sẽ bắt người trong thế giới hiện thực, dân cư mất tích mỗi năm đều là do nó tạo thành!”
“Bên trong tất cả đều là quái vật! Quái vật! Quái vật ăn người!!”
“Nó sẽ gϊếŧ bọn mày! Bọn mày đều sống không nổi ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!”
“Tao cũng sống không nổi nữa, dù sao phó bản sau tao chắc chắn không qua cửa được….
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì bọn mày còn có thể vui vẻ như vậy……”
Người này, nói vậy chính là mục tiêu nhiệm vụ lần này.
Lúc này, màn ảnh phòng phát sóng trực tiếp lệch đi một chút, người xung quanh tức khắc phát ra tiếng hít không khí.
Phía sau người nọ, có hai đứa bé bị trói lại đang ngồi dưới đất! Hai đứa nhỏ đang dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía màn ảnh, bé trai trong đó nhìn thấy ánh mắt người nọ chuyển qua, tuy sợ hãi nhưng còn có ý che khuất bé gái tuổi càng nhỏ hơn sau lưng.
Từ bề ngoài nhìn xem, đây có thể là một đôi anh em, hơn nữa điều kiện gia đình không tồi, không giống có quan hệ ruột thịt với người đàn ông điên cuồng kia.
Nhìn thấy bọn nhỏ phản ứng, gã nở nụ cười: “Ha ha ha, bọn mày hiện tại cũng giống tao rồi!!”
Tên khốn kiếp này sau khi cảm thấy mình qua