Chương 95: Quà tặng
Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaorurits.
Sau khi liên lạc với Vương Thái Địch xong, Tiêu Lam cắt đứt thông tin.
Cậu thấy sắc trời còn sớm, cũng không phải thời gian đi ngủ, còn không bằng đi đến sân huấn luyện luyện luyện tập.
Sau khi chào hỏi với Lạc một tiếng, cậu bèn bay thẳng đến sân huấn luyện.
Tiêu Lam trực tiếp lựa chọn đối thủ bắt đầu chiến đấu, cậu cảm thấy gần đây tốc độ mình mạnh hơn có hơi nhanh, đại khái là từ sau khi qua cửa chung cư 404 bắt đầu, chẳng sợ gần đây giá trị bần cùng của cậu tăng trưởng cũng không nhiều nhưng thể chất lại đang tiến bộ vượt bậc.
Việc này làm cậu có phần nghi hoặc, chẳng lẽ là cậu thiên phú dị bẩm?
Có 【 Xương của Dalit 】, đối thủ mà trước khi tiến vào trò chơi luôn đả đảo cậu kia, lần này Tiêu Lam không phí bao nhiêu công phu đã giải quyết được, sau đó cậu thay đổi một đố thủ càng cường đại hơn, bắt đầu thể nghiệm bồi hồi giữa bị đánh bò và bị đấm bạo.
Thời điểm rời khỏi sân huấn luyện, Tiêu Lam gặp gỡ một người không tưởng được —— Kỳ Ninh.
Kỳ Ninh vẫn mặc áo gió màu đen kia của y, trên mặt vẫn là cái mặt nạ mỏ chim chết cũng không chịu gỡ xuống kia, đầu tóc màu tuyết trong đám người thật bắt mắt, trong tay cầm theo cái rương da kiểu dáng phục cổ.
Người chơi rõ ràng đều có đạo cụ trữ vật, người này lại cố tình thích dùng rương da, cũng như phong cách hành sự của y, lộ ra một hương vị hành xử khác người.
Duy nhất bất đồng chỉ có hôm nay, trên cổ y nhiều thêm một mặt dây chuyền.
Cả người y mang theo một loại khí tràng không hợp với xung quanh, người chơi gần đó nhận ra y đều nhịn không được tránh khỏi y, trong lúc nhất thời xung quanh y xuất hiện một mảnh chân không.
Kỳ Ninh đang từ sân huấn luyện đi ra phía ngoài, đối với ánh mắt hoặc kinh sợ hoặc cảnh giác xung quanh nhìn như không thấy, nện bước nhàn nhã tư thái thả lỏng, nhìn qua tựa như vừa mới tản bộ trở về.
Vừa lúc cũng thấy được Tiêu Lam, vì thế y chậm rãi tiến lên, dùng giọng nói khàn khàn mang theo vài phần suy yếu khí huyết không đủ mà nói: “Lại gặp mặt rồi, Tiêu Lam.”
Tiêu Lam cũng không ngoài ý muốn Kỳ Ninh có thể biết được tên của cậu, dù sao cũng là người chơi cao cấp, hỏi thăm người khác cũng không phải việc khó gì.
Tiêu Lam gật đầu với y tính làm chào hỏi: “Đã lâu không gặp, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được anh.”
Trong giọng nói Kỳ Ninh hiếm khi dẫn theo ý cười, nói: “Tôi cũng cần phải nghỉ ngơi, dẫu sao sinh mệnh cũng rất yếu ớt, vui sướng cực hạn như thế nào cũng chỉ có thể làm tô hưởng thụ một lần, nhưng ở chỗ này có thể vô số lần mà cảm giác dư vị vui sướng trong quá khứ.”
Nói rồi, trên tay y khoa tay múa chân ra một động tác dùng dao phẫu thuật cắt một cái.
Nghĩ cũng biết, thứ y muốn cắt đến tột cùng là cái gì.
Hóa ra y đi vào sân huấn luyện chỉ là vì lựa chọn đối chiến với lũ tội phạm truy nã y đã từng gϊếŧ chết, sau đó lại lần nữa thể nghiệm cảm giác gϊếŧ chết đối phương.
Niềm vui của Kỳ Ninh thật sự là thú vị thoát ly phàm tục, là cao cấp mà người bình thường không thể với tới.
Tiêu Lam ba sọc đen: “Anh đi cái này gọi là…… Nghỉ ngơi sao……?”
“Ha ha……” Kỳ Ninh trầm thấp nở nụ cười, phát ra lời mời với Tiêu Lam, “Đã có duyên gặp được, muốn đi uống ly cà phê tâm sự không? Tôi mời khách.”
Tiêu Lam lúc này thật sự kinh ngạc, cậu cho rằng người này chỉ biết xuất hiện trên đường đuổi gϊếŧ tội phạm truy nã, sao hôm nay không chỉ gặp được ở sân huấn luyện, còn có tâm tình nhàn nhã uống cà phê?
Sợ là không phải bị ai xuyên qua rồi chứ?
Đại ca, anh mang theo cái mặt nạ này nói muốn uống cà phê, là nghiêm túc sao?
Thấy mặt Tiêu Lam mang theo ngạc nhiên, Kỳ Ninh bổ sung: “Dù sao ở nơi dưng chân người chơi là không thể thương tổn lẫn nhau, hơn nữa cậu cũng không phải loại hình mục tiêu của tôi, không cần lo lắng tôi sẽ xuống tay với cậu.”
Tiêu Lam không phải đang lo lắng Kỳ Ninh xuống tay với cậu, Kỳ Ninh hôm nay khác thường thật ra lại gợi tò mò của cậu, cậu gật gật đầu: “Được.”
Tiêu Lam vốn cho rằng Kỳ Ninh sẽ đưa cậu tới quán cà phê ngầm phong cách thời Trung cổ gì đó, xung quanh có khả năng sẽ trang trí quan tài ngọn nến linh tinh, không nghĩ tới Kỳ Ninh chỉ mang theo cậu đi tới một quá cà phê của người chơi ngay góc đường, trang hoàng giản lược lại thời thượng, bố trí rất nhiều thực vật mà thôi.
Hai người phân biệt gọi món mình dùng.
Đồ vật trong cửa hàng của người chơi đều do người chơi làm, tốc độ không nhanh bằng cửa hàng hệ thống, nhưng các người chơi lựa chọn nơi này phần lớn đều chỉ vì thể nghiệm một chút nhân công phục vụ mà thôi, cũng không để ý chờ lâu thêm một lát.
Lúc chờ đợi cà phê đưa tới, Kỳ Ninh tùy ý mà trò chuyện cùng Tiêu Lam: “Tốc độ thăng cấp của cậu làm tôi kinh ngạc đấy.”
Tiêu Lam hồi ức một chút, chính mình từ khi tiến vào Thế Giới Hàng Lâm đến bây giờ đại khái tầm ba tháng, cậu hỏi: “Sao vậy, ba tháng xem như rất nhanh sao?”
Kỳ Ninh một tay chống đầu nhìn về phía cậu: “Cậu biết người chơi bình thường sẽ ngốc ở sơ cấp bao lâu không?”
Tiêu Lam lắc đầu, chuyện này cậu thật sự không rõ ràng cho lắm.
Kỳ Ninh: “Bình quân là trên dưới nửa năm, đương nhiên đây là chỉ những người sống sót, người chơi sơ cấp tần suất tiến vào trò chơi thường khoảng 3-7 ngày một lần, nói cách khác ít nhất cũng phải trải qua 25, 26 màn mới có thể thăng cấp.
Thăng cấp trong vòng 10 màn đều là hạt giống tiềm lực vô cùng được coi trọng.
Còn cậu thì sao? Tôi đoán là không vượt qua năm màn.”
Tiêu Lam hơi hơi nhướng mày, hc không nghĩ đến tốc độ thăng cấp của mình trong số người chơi lại kinh người như vậy, trách không được sẽ khiến cho Luân Hồi chú ý.
Kỳ Ninh nhìn đám người ngoài cửa sổ: “Một lần trước đó tôi nhìn thấy người chơi có thiên phú như vậy là Vương Kha.”
Tiêu Lam hỏi: “Anh và Vương Kha rất quen thuộc?”
Kỳ Ninh: “Không tính là quen thuộc, chỉ là anh em Vương gia rất có tiếng.
Lúc bọn họ tiến vào trò chơi đều còn chưa thành niên, nhưng Vương Kha cực kỳ tàn nhẫn lại dám đua, tốc độ thăng cấp rất nhanh, lúc ấy khiến cho rất nhiều người chú ý, không ít tổ chức đều muốn mời chào cậu ta, nhưng đều bị cự tuyệt.
Sau đó theo danh khí của Vương Kha càng lúc càng lớn, mọi người cũng đều chú ý tới Vương Thái Địch, Vương Kha rõ ràng rất mạnh lại muốn mang theo một người em trai vô dụng, thậm chí gần như đem tất cả đạo cụ cao cấp đều cho em trai, cậu ta không gia nhập tổ chức người chơi nguyên nhân cũng là vì sợ tổ chức nội đấu, có người xuống tay với Vương Thái Địch.
Tất cả mọi người đều biết, đừng đụng Vương Thái Địch, bởi vì Vương Kha sẽ cùng mi không chết không ngừng.
Chuyện này ở Thế Giới Hàng Lâm rất hiếm thấy.
Nơi này thường thấy nhất chính là anh em phản bội, tình nhân phản bội, hai người bọn họ quá đặc thù, rất nhiều người đều ở trong tối chế nhạo Vương Kha, nói cậu ta ngốc.”
Tiêu Lam hỏi lại y: “Anh thì sao?”
“Tôi?” Kỳ Ninh tựa hồ cười cười, “Tôi rất chờ mong, bọn họ cuối cùng sẽ có kết cục dạng gì.”
Tiêu Lam: “Hình như anh cũng không xem trọng bọn họ cho lắm?”
Kỳ Ninh nhất châm kiến huyết mà chỉ ra: “Vương Kha bảo vệ em trai mình quá mức, theo Vương Thái Địch thăng cấp, áp lực của cậu ta nhất định sẽ càng lúc càng lớn, dẫu có mạnh cũng sẽ luôn có thời điểm cậu ta gánh vác không được nữa.”
Tiêu Lam trầm mặc, bởi vì Kỳ Ninh nói chính là đúng, Vương Thái Địch ở lúc sơ cấp, Vương Kha có thể mang cậu nhóc theo, trung cấp có lẽ cũng có thể, chính là đến cao cấp thì làm sao bây giờ?
Kỳ Ninh đột nhiên thay đổi đề tài: “Cậu cảm thấy thế nào về người chơi khế ước?”
Tiêu Lam nhìn y: “Nếu trở thành khế ước đại biểu cho vĩnh viễn không thể rời nơi này mà nói, tôi nghĩ có khả năng tôi sẽ không lựa chọn trở thành người chơi khế ước.”
Kỳ Ninh: “Cậu đối với sức mạnh của người chơi khế ước không động tâm sao?”
Tiêu Lam: “Sức mạnh thì đương nhiên động tâm, chỉ là cái giá phải trả quá lớn, không đáng.”
Kỳ Ninh đột nhiên trầm thấp mà nở nụ cười: “Ha ha ha ha ha…… Đúng vậy, thật nhiều người đều đã quên, chúng ta sở dĩ sẽ có cuộc sống hiện tại đều là bởi vì Hàng Lâm Thế Giới, nhưng bọn họ lại vì sống sót chủ động trở thành một bộ phận của Thế Giới Hàng Lâm, này quả thực chính là tiếp tay cho giặc rất tiêu chuẩn.”
Tếng cười y khàn khàn, mang theo vài phần cảm giác khí