Linh Lan ngẩng đầu thì thấy ông Tần bế bé trai chạy tới, cô nhìn ông cụ Trần đang ôm ngực lại nhìn ông Tần hùng hổ dọa người, cuối cùng lựa chọn xoay người nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Đã có ông Tần, ông nội chồng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Lúc này ông Tần đã kịp đỡ lấy ông cụ Trần, ông ấy gấp gáp hỏi:
- Ông chủ không sao chứ? Cô gái kia đã làm gì ông rồi? Tôi gọi xe cứu thương… à và cả công an nữa, phải bắt cô ta lại.
Ông Tần vội vàng lấy điện thoại ra, chưa kịp gọi xe cứu thương đã bị ông cụ Trần ngăn cản.
- Không cần, tôi không sao.
Ông cụ Trần ngồi ngồi xuống băng ghế đá, ban đầu ông cụ thật sự rất tức giận vì khi không mình bị một đứa ranh con mắng xối xả vào mặt, nhưng bây giờ bình tĩnh lại, ông cụ cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Trông điệu bộ của cô gái vừa rồi hình như rất bất mãn với lời ông ấy nói về việc trả ơn, chẳng lẽ là người quen của con Lan?
Ông cụ Trần quay sang nói với ông Tần:
- Ông đi hỏi thăm gia đình con Lan cho tôi, xem nhà đó có thiếu thốn gì thì giúp đỡ, à mà nếu được thì giới thiệu công việc cho cha của con bé.
ngôn tình tổng tài
- Cái này…
Ông Tần đột nhiên ấp a ấp úng khiến ông cụ Trần nghi ngờ.
- Đã xảy ra chuyện gì? Ông phải nói thật cho tôi biết!
Quả nhiên dự cảm của ông ấy không sai, gia đình kia chắc chắn có chuyện rồi.
- Ông chủ à, cha của mợ Lan… à không cô Lan đã qua đời cách đây một tháng rồi.
- Cái gì?
Ông cụ Trần hoảng hốt hỏi:
- Sao lại chết?
Ông Tần nói ra chuyện cha của Linh Lan tới tìm người sau đó đột nhiên qua đời, ông cụ Trần nghe xong đầu lông mày nhíu lại thật chặt, trong lòng dường như đã có suy đoán của riêng mình.
Lúc này một sự hổ thẹn len lỏi khắp tâm trí của ông cụ làm cái mặt già của ông ấy nóng rát không thôi, vừa rồi ông ấy còn dạy dỗ người ta cách báo ơn, bây giờ lại bị đám con cháu của mình vả mặt, thật tức chết ông ấy rồi!
- Ông điều tra rõ ngọn ngành nguyên nhân cái chết của cha con Lan, nếu thật sự do đám con cháu của tôi làm, tôi nhất định sẽ trừng phạt thật nghiêm.
…
Phòng hội nghị của tập đoàn Wingroup.
Cuộc họp kết thúc, Đình Nam đích thân tiễn đối tác ra cửa, trước khi đi, vị đối tác kia cười hỏi:
- Có vẻ cậu Nam đã có bạn gái rồi nhỉ? Tiếc thật, tôi còn định giới thiệu cháu gái cho cậu.
Đình Nam mỉm cười đáp:
- Tôi vẫn còn độc thân kia mà, bạn gái ở đâu ra?
Vị đối tác kia lộ vẻ ngạc nhiên rồi nói:
- Trông cậu ăn mặc kỹ càng tươm tất, trên người lại còn có mùi tinh dầu thay cho nước hoa, toàn thân từ trên xuống dưới đều sặc mùi đã người có gia đình vậy mà, thế là tôi đoán sai rồi sao?
Đình Nam sửng người, chỉ mới một ngày mà anh thay đổi rõ rệt đến thế sao, sáng nay khi đi làm đám nhân viên cũng bàn tán về chuyện này, anh còn cho rằng họ nhàn rổi không có gì làm nên mới nghĩ ngợi lung tung, nhưng bây giờ ngay cả đối tác cũng nói vậy.
Điều này chứng tỏ người phụ nữ kia thật sự rất chu đáo…
- Bậy bạ!
Đình Nam đột nhiên thốt ra hai chữ