Đây chỉ là sự trùng hợp hay có bí mật nào đó và cô gái kia chính là kẻ chủ mưu khiến anh ta trở thành kẻ bất lực trong suốt một năm qua?
- Còn điều tra được thông tin nào khác của cô ta không?
Trợ lý đáp:
- Thông tin về cô gái này rất ít, kết quả điều tra chỉ dừng ở mấy tháng gần đây, còn trước đó không hề có tung tích gì.
Hơn nữa… thám tử điều tra được cô ấy từng về tỉnh L.
Tỉnh L? Đây chẳng phải là quê mẹ đẻ của người phụ nữ quê mùa kia sao?
Trùng tên cũng thôi đi, bây giờ còn đến tỉnh L, không lẽ cô chính là người vợ đã rơi xuống biển của anh ta? Nếu vậy rất có thể cô đã làm gì đó lên cơ thể của anh ta, sau đó lên kế hoạch trả đũa anh ta bằng cách tiếp cận Đình Nam và tấn công Trần thị.
Chết tiệt! Anh ta tuyệt đối sẽ không để cô đạt được mục đích.
…
Văn phòng chủ tịch W group.
Rầm!
Đình Nam đấm mạnh vào mặt bàn, anh nhìn đoạn ghi hình trong điện thoại mà giận run.
Anh không thể tin được người phụ nữ từng được anh yêu vì sự dịu dàng lại có thể cầm gậy đánh người như vậy, đặc biệt lúc này Linh Lan còn đang ôm Gia Kỳ vào lòng.
Sao cô ta có thể xuống tay tàn nhẫn đến thế?1
Anh thật không dám tưởng tượng nếu lúc đó Bảo Quốc không cản lại thì Linh Lan sẽ còn bị đánh thảm đến mức nào.
Giữa một bà điên tấn công người khác và một cô gái lương thiện dùng thân mình che chở cho đứa nhỏ mặc kệ bản thân đang bị thương, không cần nghĩ cũng biết trái tim của anh nghiêng về ai rồi.
Mang theo cơn tức giận, Đình Nam hẹn Á Hân ra ngoài gặp mặt.
Á Hân nhận được lời mời của Đình Nam thì rất phấn khích, cô ta đã nói mà, anh yêu cô ta như vậy thì sao có thể thay lòng yêu con nhỏ Linh Lan kia được chứ?
Cô ta sửa soạn thật đẹp để đến chỗ hẹn với Đình Nam, kể từ sau đụng độ Linh Lan ở viện mồ côi, Bảo Quốc vốn đã lạnh nhạt nay còn coi cô ta như không khí khiến cô ta tức điên, nếu hôm nay được anh an ủi thì có lẽ tâm trạng của cô ta sẽ tốt hơn.
Nào ngờ khi cô ta vừa bước tới bàn riêng đã đặt trước tại nhà hàng, Đình Nam đã vào thẳng vấn đề:
- Tại sao em lại đánh Linh Lan?
Á Hân như bị người ta ấn nút dừng, nụ cười kiêu ngạo trên mặt còn chưa kịp thu hồi đã đông cứng lại.
- Anh gọi em tới để chỉ trích em sao?
Á Hân tự chỉ tay vào chính mình, cô ta trợn to mắt nhìn Đình Nam cứ như thể anh đã khiến cô ta chịu tổn thương vậy.
Nhưng nay đã khác xưa, Đình Nam đã không còn thứ tình cảm gọi là tình yêu với Á Hân nữa, bây giờ người anh muốn ở bên cạnh là Linh Lan, bất cứ ai làm hại cô đều là kẻ thù của anh.
- Anh muốn em giáp mặt xin lỗi cô ấy, nếu không anh sẽ không để yên chuyện này đâu.
- Ha ha nực cười.
Á Hân bật cười, sau đó cô ta đột nhiên chồm người về phía trước muốn hôn Đình Nam nhưng bị anh né tránh, trên mặt còn xuất hiện vẻ chán ghét, điều này trực tiếp khiến cô ta bạo phát.
- Ha ha ha, Đình Nam à anh đáng thương thật đó, lúc trước bị tôi bỏ rơi như một con chó hoang, bây giờ lại bị con ả Linh Lan kia lợi dụng không khác một thằng ngốc, anh tưởng nó yêu anh sao? Không, nó chỉ muốn lấy anh làm bàn đạp để trả thù nhà họ Trần thôi.
Đình Nam nhíu mày, anh thật sự không ngờ Á Hân lại là con người như vậy, vẻ nhu mì trước kia đã biến mất, người đang đối diện với anh chẳng khác nào kẻ mất trí cả.
Anh đứng dậy, nói thẳng:
- Bây giờ Linh Lan là người yêu của tôi, nếu em không xin lỗi cô ấy, đừng trách tôi