Sau khi xử lý xong hai tên tra công và đồng bọn, Hạ Dương bực mình quay sang quát đám đông đang cầm máy quay ngoài kia.
“Tụi bây nhìn cái gì? Ngày mai mà ông thấy bài đăng nào trên diễn đàn trường về vụ hôm nay thì coi chừng ông.”
Quần chúng nghe vậy sợ hãi cất điện thoại vào túi, Hứa Tình Miên và Mạc Tồn Văn còn tinh tế đi kêu từng người xóa sạch slip.1
Xử lý xong xuôi, cả đám nhìn Du Trình và Tề Minh mặt mày lấm lem bụi bẩn ngồi dưới đất, Hạ Dương còn định xông lên đánh tiếp nhưng lại bị Tề Bạch Ân ngăn lại.
“Không cần đánh nữa, đi thôi.”
“Nhưng bọn họ có ý nghĩ kinh tởm như vậy đối với cậu, đáng lẽ cậu phải thẳng thừng đánh tụi nó chứ.
Sao lại tha dễ dàng vậy? Cậu mềm lòng quá rồi!” Hạ Dương bĩu môi tỏ vẻ không đồng tình.
Tề Bạch Ân đơ ra một lúc, sau đó bật cười: “Không phải tôi mềm lòng.
Nhưng tự khắc sẽ có người xử lý bọn họ.
Cậu không cần đụng vào nữa, bẩn tay.”
Hạ Dương: Ai xử lý cơ?
“Đúng đó đúng đó, để đó đi tự khắc có người xử lý hai đàn anh thôi.” Hứa Tình Miên nhào đến quàng vai Hạ Dương, cười hì hì: “Đi, chúng ta đi ăn trưa đi, tôi đói muốn xỉu rồi.”
Tề Bạch Ân liếc nhìn bàn tay đang đặt trên vai Hạ Dương, ánh mắt hắn hàm chứa ý cảnh cáo Hứa Tình Miên.
Cô đột nhiên cảm thấy rùng mình, sau khi xác định được thì ra ai kia đang ghen thì cười “tà dăm” thả ra.
OTP mãi real mãi đỉnh!
Mạc Tồn Văn xụ mặt đi đến cạnh Hứa Tình Miên, mỉm cười “dịu dàng” với cô: “Mình đi thôi.”
Hứa Tình Miên: Sao tự dưng thấy lạnh sống lưng quá vậy?
Tiêu Kha nhìn hai cặp đôi phía trước, thầm nghĩ không biết đến khi nào mình mới có người yêu nữa.
*********
Sau khi tất cả mọi người đều đi hết.
Du Trình và Tề Minh lồm cồm bò dậy.
Du Trình nghiến răng chửi thề: “Má nó, thằng con út Hạ gia, tao phải khiến nó sống không bằng chết.”
“Bình tĩnh lại.” Tề Minh vỗ vai Du Trình, nhưng ngay cả bản thân anh cũng cảm thấy tức giận vô cùng: “Tôi đang có một kế hoạch, cậu theo không?”
“Kế hoạch gì?”
“Tiêu diệt Hạ gia.”
Du Trình nhướng mày tỏ vẻ thích thú, anh bẻ các khớp tay vang lên tiếng “rôm rốp”: “Ồ, thú vị đấy.
Nói cụ thể nghe xem.”
“Hạ gia hiện tại sáng như mặt trời ban trưa, ngay lúc này tuy Tề gia và Du gia vẫn chưa lớn mạnh bằng Hạ gia, thế nhưng chúng ta vẫn còn một đồng minh nữa.”
“Cậu nói thằng cha biến thái kia? Dẹp đi, gã đó chỉ muốn nhăm nhe ăn sạch bảo bối của tôi thôi.”
Ánh mắt Tề Minh tối xuống: “Cậu đừng quên nếu không hợp sức lại thì bảo bối của cậu sẽ mãi mãi thuộc về người khác.
Đến sờ cậu cũng chẳng sờ được.
Chúng ta đã cùng nhau theo đuổi em ấy lâu như vậy rồi, chiếm về được thì cùng nhau chia sẻ hưởng dụng cũng đâu có việc gì.
Chơi sâm* chẳng phải còn kích thích hơn một mình độc chiếm em ấy sao?”
*Chơi sâm: Là kiểu quan hệ tình dục gồm một nam nhiều nữ, một nữ nhiều nam, một bot nhiều top hoặc một top nhiều bot.
Nghe vậy, Du Trình liếm môi thèm thuồng: “Cậu nói cũng đúng, như vậy lại càng kích thích.
Giam em ấy lại, lấy dây xích trói vào chiếc cổ trắng ngần kia, hằng ngày làm cho em ấy không xuống được giường, đúng là cực lạc giữa trần gian.”
Tề Minh gật đầu đồng tình: “Còn hơn để em ấy rơi vào lưới tình với một kẻ như Hạ Dương.”
Thế là, vì để đạt được Tề Bạch Ân, Du Trình và Tề Minh quyết định lập liên minh tiêu diệt Hạ gia.
Mà cộng sự thứ ba của họ là Tần Doanh, một bác sĩ tâm lý vô cùng biến thái, nhưng cũng vô cùng tài năng.
Tần Doanh là báu vật của ngành tâm lý học nước nhà, do có sự bảo hộ của chính phủ thế nên rất khó để động vào anh ta.
*****
Sau cuộc ẩu đả cả đám đói lả người, để có được kết quả viên mãn như hiện tại là nhờ công sức của tập thể.
Thế nên Hạ Dương quyết định chơi lớn bao cả đám ăn buffet năm sao ở trung tâm thương mại.
Tiểu Tam - Đinh Tiền suýt xoa: “Chu choa mẹ ơi, đại ca thương tụi em ghê, suốt ngày dẫn đi ăn đồ ngon.
Nhưng mà như vậy hại ví tiền của anh quá.”
Tiểu Lục - Lục Hứa vỗ vai Đinh Tiền: “Mày lo cái gì, ăn chơi cho đã đi, đại ca giàu mà.”
“Gớm, nghe hai đứa bây cứ