Tử Minh đưa mắt nhìn Chu Mẫn.
Chu Mẫn hiếm khi thấy căng thẳng kéo nụ cười lên cười gượng hai cái, nắm lấy bàn tay đang đặt lên đùi của Tử Minh.
- Tôi, tôi không có nói chú là lão già mà, là chị ấy tự bổ não có đúng không?
Chu Mẫn nháy mắt ra hiệu, Tịnh Y mờ mịt được Hồ Khanh đặt xuống, khựng lại vài giây mới gật đầu.
- Đúng đúng đúng, cô ấy lưu trong điện thoại là lão baby.
Tịnh Y bị Hồ Khanh lôi về phòng, ở thêm một lúc nữa chỉ sợ Tịnh Y sau này hận đến cắn lưỡi rồi nuốt luôn, muốn giúp chị em hoá ra bị tác dụng ngược.
Chu Mẫn thấy Tịnh Y bị lôi đi liền đẩy Tử Minh xuống trả phòng, lúc trở lên Chu Mẫn liền nằm phơi cá trên sô pha, áo bị động tác giang tay của cô làm cho kéo lên một đoạn ngắn.
Chu Mẫn nhìn Tử Minh ngồi bên cửa sổ nghe điện thoại, lâu lâu lại liếc sang đây.
Ánh mắt hai người giao nhau, Chu Mẫn liền cười hì hì hai cái rồi quay mặt xem tv.
Tử Minh cong cong khoé môi.
- Trước tiên cứ như vậy đi, chuyện khác đợi tôi về rồi nói.
Nói xong liền ngắt điện thoại.
Hai hôm nay tuyết có chút lớn, chuyến bay cũng vì vậy mà bị huỷ hết, đến trực thăng của Tử Minh cũng không thể bay với thời tiết như vậy.
Người đi bộ trên đường thưa thớt, ai ra đường cũng quấn bản thân thành quả bóng, những đứa nhóc nhà khác lại cười đùa hi hi ha ha mà ném tuyết, có đứa té xuống liền không đứng lên được chỉ có thể khóc oa oa kêu người giúp.
Tử Minh di chuyển xe lăn tới bên cạnh Chu Mẫn:" Sáng mai chúng ta bay sớm, về đến Giang Nam liền cho em ngủ bù, buổi tối ngủ sớm, sáng sẽ không gắt ngủ."
Chu Mẫn vâng vâng dạ dạ đáp mấy câu.
Tử Minh không hỏi chuyện lúc nãy, Chu Mẫn đứng nằm không yên, lâu lâu lại ngó sang Tử Minh.
Tử Minh bị ngó đến mất tự nhiên mà ho khan hai tiếng:" Em muốn nói gì?"
Chu Mẫn nhích tới bên cạnh Tử Minh:" Chuyện lúc nãy chú đừng để trong lòng, chẳng qua lúc đó hai chúng ta chỉ mới kết hôn."
Tử Minh tất nhiên hiểu, bọn họ kết hôn với nhau không phải vì yêu là vì hai trưởng bối đời trước đã hứa hôn, phận làm con cháu cũng chỉ thực hiện theo, hôn nhân chính trị hay vì lời người lớn, nếu không phải vì tình yêu thì rất nhanh sẽ đổ vỡ.
Chu Mẫn không công khai ra bên ngoài cũng chẳng sai.
Chẳng qua trên mạng bây giờ đã loạn hết lên, ảnh chụp của Chu Mẫn bước vào khách sạn bây giờ đã bị kéo lên trang nhất, còn rất được người khác quan tâm tới, bên phía công ty muốn đăng bài tẩy trắng nhưng không có cách nào.
Bài đăng gần đây nhất của Chu Mẫn đã có mấy vạn người thích phía dưới bình luận toàn những lời lẽ khó nghe.
Chu Mẫn không đem theo điện thoại nên chuyện này căn bản cô không biết.
Sáng hôm sau bọn họ dậy rất sớm, ngoài ý muốn là Tịnh Y với Hồ Khanh cũng theo bọn họ về Giang Nam.
Tịnh Y với Chu Mẫn bị quấn như quả bóng biết đi, nhìn xuống không thấy chân đâu chỉ thấy lớp áo dày cộn đến khó chịu.
Lên đến trực thăng, Chu Mẫn hết ngó chỗ này đến ngó chỗ khác Tịnh Y thì ngược lại, ngồi hay nằm đều không yên, như ngồi trên bàn đinh mà nhích tới nhích lui.
Chu Mẫn không nhìn nổi nữa.
- Chị nhích tới nhích lui là muốn đi vệ sinh?
Tịnh Y nhìn khuôn mặt trắng nõn, được chăm mấy hôm Chu Mẫn đẫy đà hơn nửa tháng trước một chút mới thở dài.
- Một lát xuống máy bay phóng viên nhiều lắm, chị cho người sắp xếp để hai người rời đi cửa sau nhưng vẫn không yên tâm.
Chu Mẫn:" Không sao mà, cho dù phóng viên có chụp được thì bọn em cũng là vợ chồng hợp pháp, sợ gì chứ, chú ấy cũng rất đẹp, em không thiệt thòi gì hết."
Tịnh Y tất nhiên biết bọn họ là vợ chồng hợp pháp, Tịnh Y đây chẳng phải sợ công khai hai người bên nhau, sẽ kéo thêm fan girl cho Tử Minh hay sao? Đến lúc đó chỉ sợ Chi Mẫn mỗi ngày đều ghen muốn lật tung trời ấy chứ.
Với lại chuyện này chẳng phải nên mở cuộc họp báo để nói à? Công khai kiểu này quá sơ sài rồi.
Khác xa với dự đoán của Tịnh Y, là y xem thường đám phóng viên này quá rồi.
Bọn họ vừa xuống trực thăng ở sân bay, phía dưới đã có vài phóng viên chờ sẵn.
Tuy Tử Minh có giấy phép thông hành lái trực thăng trong thành phố nhưng trong nhà lại không có chỗ đỗ, bình thường là đỗ ở khu ngoại ô cách biệt thự bọn họ một tiếng rưỡi đi xe.
So với ở đó