Thanh tái mặt, hic, hóa ra đây là cái biệt hiệu của chị mình khi ở đây à. Chị ấy đã làm gì và bị bọn kia hành hạ như thế nào mà bị gán cho cái tên tôi mọi như thế này.
Thanh quay gót bước đi vì ở đây chỉ làm cho cười cho thiên hạ mà thôi. Thanh bỏ lại những ánh nhìn và những tiếng cười chê bai pha chút châm biếm ở đằng sau, nó ngán ngẩm nghĩ mình phải tìm cách để rửa sạch cái tên này ra khỏi đây và dạy cho cái bọn kia biết chúng nó không được yên đâu nếu còn tiếp tục gây chuyện với mình nữa.
Thanh vạch ra một kế hoạch ở trong đầu, con nhỏ muốn tham gia vào cuộc bầu cử hội sinh viên ở trường, mà để làm được điều đó nó cần phải nỗ lực rất nhiều.
Mua ình một ly nước Thanh tìm đến một chỗ gần hồ ở trường, cô nàng ngồi trên bậc, một chân đạp nước, một chân cho ống hút lên miệng, mắt nhìn xa xăm.
Khi các bạn ở trong lớp về gần hết rồi Thanh mới quay lại. Cô nàng cầm cây chổi và bắt đầu làm nhiệm vụ của mình, vừa quét vừa nghe nhạc nên chẳng mấy chốc Thanh đã hoàn thành xong.
Khoác ba lô trên vai Thanh chuẩn bị đi về, cô nàng nghe cánh cửa bị đóng lại một cách thô bạo. Bốn cô bạn trong lớp đang chống tay và nhìn Thanh rất khoái trá, họ lại bắt đầu trò cũ rích ra với Thu.
Thanh nhìn họ cười khì, con nhỏ ngây thơ hỏi.
_Đã đến giờ về rồi, sao các cậu không về mà còn ở lại đây làm gì…???
Thoa cô bạn đầu đàn cũng cười cười bảo Thanh.
_Tất nhiên là ở đây để chơi với bạn rồi…!!
Thanh nhún vai, vì nó còn lạ gì bọn này lại muốn kiếm cớ gây sự với nó đây mà.
_Xin lỗi, nhưng mình cần phải về vì mình đã hoàn thành xong nhiệm vụ mà cô giáo giao cho…!!
Kim nhếch mép lên.
_Xong việc hay không là việc của mày, còn việc vui đùa là chuyện của bọn tao….!!
Thanh lấy tay quẹt mũi của mình, nó liền ngồi ngay xuống cái bàn bên cạnh, cái cặp để trên bàn và đôi chân của nó vắt lên nhau. Thanh hỏi.
_Các bạn muốn chơi trò gì…??
Bọn nó kinh ngạc nhìn Thanh chúng nó phải tròn mắt ra để quan sát cho thật kỹ con nhỏ trước mặt, xem Thu có phải là do người khác đóng giả hay không nhưng chúng nó chịu vì từ khuôn mặt tới vóc dáng đều giống nhau như đúc, đặc điểm khác duy nhất là mái tóc, đôi mắt lúc nào cũng long lanh chứ không mệt mỏi và lờ đờ như Thu của lúc trước. Còn về tính cách chúng nó bị xốc vì không thể nào tin và quen ngay được, sao mới chỉ có một tuần mà Thu thay đổi một cách chóng mặt.
Thanh thấy bọn nó không nói gì cả mà cứ nhìn mình chằm chằm như nhà thiết kế thời trang săm xoi cô người mẫu của mình xem cô ta có mặc đồ vừa vặn hay cần chỉnh sửa chỗ nào không.
Thanh lấy tay che miệng vì ngáp ngủ, nó chán nản nói.
_Các cậu bị làm sao thế, tớ chờ các cậu từ nãy tới giờ, có chuyện gì thì nói ra đi nếu không thì tớ về đây…??
Kim liền hất cái cặp của Thanh xuống đất, bọn nó cầm cây kéo và