Mấy người bạn học sinh cùng trường với Thanh nhìn con nhỏ một cách lạ lẫm vì không hiểu con nhỏ gọi ai mà nó hét to lên như thế.
Hoàng vẫn bước đều, anh chàng không hề quay đầu lại. Thanh cố hết sức mình đuổi theo. Thanh gọi thêm một lần nữa.
_Hoàng, anh bị điếc hay sao mà tôi gọi anh, anh lại không bảo nào…??
Hoàng giật mình quay lại, anh chàng nhìn Thanh gập người xuống để thở, chai nước đã đổ gần hết ra ngoài do con nhỏ chạy nhanh quá.
Hoàng thờ ơ hỏi Thanh.
_Cô gọi tôi lại làm gì….??
Thanh liền chìa ngay một tờ khổ A4 thật đẹp ra con nhỏ cầu xin.
_Anh làm ơn cho tôi xin chữ ký của anh….!!
Hoàng kinh ngạc vì anh chàng tưởng là Thanh ghét mình tại sao Thanh lại đi xin chữ ký của mình làm gì.
_Cô không bị làm sao đấy chứ, hôm trước tôi gợi ý là muốn cho cô vậy mà cô không cần sao đột nhiên hôm nay cô lại có hứng thú thế….??
Thanh mỉm cười thật tươi, con nhỏ đỏ mặt vì ngượng ngùng, con nhỏ lí nhí nói.
_Anh thông cảm vì hôm nay tôi có việc cần nhờ đến chữ ký của anh nên tôi đành phải làm như thế này….??
Mọi người bu quanh lấy Hoàng và Thanh, bọn nó đang xì xầm bàn tán. Thanh ớn quá, con nhỏ đang than thầm ở trong bụng.
_Chúa ơi, mình thật là ngu ngốc lẽ ra mình phải xin chữ ký của hắn ở trong lớp chứ ai lại đi xin một cách lộ liễu như thế này….!!
Hoàng khoanh tay lại, anh chàng hất hàm hỏi Thanh.
_Cô định dùng chữ ký của tôi vào việc gì….??
Thanh cúi mặt xuống con nhỏ vuốt vuốt cái mũi của mình, bàn chân khẽ đá nhẹ xuống đất chắc là con nhỏ đang tưởng tượng là có một chiếc lá khô ở dưới chân của mình.
_Anh không thể nào cho tôi mà không cần biết đến lý do được hay sao….??
Hoàng không nói gì anh chàng khẽ nhếch mép lên rồi bảo Thanh.
_Tôi xin lỗi mặc dù đó chỉ là một chữ ký thôi nhưng cô không phải là fan của tôi nên tôi không thể nào phung phí bút mực của mình cho cô được….!!
Thanh rầu rầu nét mặt vì nếu hắn không cho Thanh chữ ký thì điều đó có nghĩa là cô nàng sẽ mất vĩnh viễn cái thẻ sinh viên kia và trở thành một kẻ nói rối. Thanh chấp tay lại con nhỏ tha thiết nói.
_Anh làm ơn giúp tôi đi mà, nếu anh giúp tôi lần này tôi hứa là sẽ trả ơn anh xứng đáng…..!!
Hoàng mỉm cười hỏi Thanh.
_Cô định trả ơn tôi như thế nào, không phải là cô định dùng cách mà tôi trả ơn cô đấy chứ….??
Thanh dựng tóc gáy lên vì mấy đứa con gái kia đang nhìn Thanh trừng trừng, cô nàng khẽ gắt.
_Anh giúp tôi thì giúp đi sao anh còn dài dòng văn tự làm gì….??
Hoàng ra điều kiện với Thanh.
_Được, tôi đồng ý giúp cho cô nhưng với một điều kiện là cô phải chép bài cho tôi một tháng. Thế nào cô đồng ý chứ….??
Thanh há hốc miệng ra vì ớn. Ngay cả bài vở của mình Thanh còn lười không muốn chép nói chi tới việc chép bài và làm bài cho người khác.
Thanh nhăn nhó hỏi lại Hoàng.
_Anh không còn điều kiện nào nhẹ nhàng hơn à, sao anh lại đưa ra một điều kiện khó khăn như thế….!!