Thanh cố gắng làm cho xong để còn đi lấy tấm thẻ học sinh. Thanh kêu khổ vì công việc còn nhiều mà thời gian đang trôi thật nhanh.
Thanh vừa làm vừa lẩm bẩm.
_Cái tên độc ác đó còn hành mình đến bao giờ nữa không lẽ hắn định ình chết vì đói luôn. Không được mình phải trốn đi. Việc nhiều thế này thì phải ngày mai mới xong. Mặc kệ nó vậy, mình chuồn đây….!!
Cô nàng rón rén bước ra cửa, rồi nghe ngóng xem có ai đang đứng ngoài đó hay không. Thanh giật mình vì một giọng nói sắc lạnh đang nhìn cô nàng trừng trừng.
_Làm xong chưa mà dám ra đây là thế nào…??
Thanh giật mình vội ngẩng ngay mặt lên. Đầu của con nhỏ đập đánh bốp một cái vào cằm của Long.
Long nhăn mặt lại vì đau. Anh chàng cáu tiết quát Thanh.
_Con nhỏ kia, sao cô suốt ngày đi gây họa là thế nào, có phải cô muốn tôi đánh cho thêm mấy cái cốc nữa hay không hả…??
Thanh uất ức nói.
_Anh ác vừa thôi. Anh có biết là mấy giờ rồi không, ít ra anh cũng phải cho tôi về nhà nghỉ ngơi và ăn cơm đi chứ….??
Long bước vào trong. Anh chàng kiểm tra từng chồng hồ sơ mà Thanh đã làm. Anh chàng như muốn bốc hỏa vì Thanh vẽ hươu vẽ vượn lên mấy tờ giấy trắng tinh mà không phải là chép lại tài liệu của mấy hồ sơ kia.
Long sa sầm mặt xuống hét Thanh.
_Cô vào đây tôi bảo….??
Con nhỏ run run bước vào vì anh chàng trông như là muốn ăn tươi nuốt sống con nhỏ.
Long vứt chồng hồ sơ trước mặt của Thanh đánh bộp một cái. Anh chàng chống tay xuống bàn, mắt trừng trừng nhìn Thanh rồi quát.
_Cô giải thích cho tôi biết tại sao lại có những hình thù như thế này trong hồ sơ là thế nào. Có phải là cô rảnh rỗi quá nên mới nghịch phá cho đỡ buồn tay chân phải không….??
Con nhỏ tội nghiệp cúi đầu xuống rồi lí nhí nói.
_Tôi xin lỗi. Chẳng qua là tôi buồn chán quá nên vẽ cho bớt mỏi….!!!
Long phì cười cho cái lí luận của Thanh, chúa ơi, đã mỏi tay thì phải nghỉ ngơi chứ, ai lại đi vẽ bậy bạ làm gì. Con nhỏ này đúng là ngốc hết chỗ nói.
_Tôi không cần biết, cô phải làm cho xong thì mới được về….!!
Thanh chịu hết cái tính độc tài của Long nên con nhỏ quên cả sợ. Thanh hét to lên.
_Anh có đánh chết tôi thì tôi cũng không chịu ở lại đây đâu vì tôi có một chuyện rất quan trọng cần phải làm….!!
Long nhướng mắt lên, anh chàng tò mò hỏi Thanh.
_Cô có việc gì quan trọng mà dám cãi hỗn với tôi thế hả. Tôi nghĩ là cô chỉ việc cớ để đi chơi mà thôi….!!
Thanh uất ức bảo Long.
_Anh nói thế mà nghe được à, anh tưởng một con bé ham chơi như tôi thì không có chuyện riêng tư cần phải giải quyết hay sao….!!
Long bực mình truy Thanh.
_Cô cứ nói chuyện cần giải quyết của mình ra nếu nó hợp lý thì tôi sẽ cho cô đi còn không, cô nên ở lại đây hoàn thành cho xong đi….!!
Thanh ỉu xìu bảo Long.
_Tôi cần đi chuộc lại cái thẻ sinh viên của mình…..!!
Long kinh ngạc nhìn Thanh. Anh chàng hiểu lầm nghĩ.
_Không lẽ con nhỏ này ăn quán bị nợ nhiều tiền quá nên người ta mới tạm thời giữ thẻ của nó lại. Hay là nó đánh rơi, có người nào đó nhặt được nên hôm nay nó đi chuộc về….!!
_Tại sao cô lại phải làm điều đó đừng nói với tôi là