Thu trải qua một đêm đầy mệt mỏi, cả thân thể của con nhỏ như vừa bị ai đó dần.
Thu nhăn cả mặt lại vì nếu phải làm ô sin cho hắn cả đời thì con nhỏ có khi bị chết sớm. Thu than thầm ở trong dạ.
_Mình không thể nào nói chuyện này với Thanh vì con bé cũng có sung sướng gì hơn mình đâu. Nó đang phải đối diện với không biết bao nhiêu chuyện, mình nên tự lo và tự giải quyết chuyện của mình đi thì hơn….!!
Thu lục túi quần và túi sách của mình. Con nhỏ đang tính toán xem mình có bao nhiêu tiền để trả nợ cho Trường. Tổng số tiền mà Thu có được thừa để trả cho hắn nhưng con nhỏ vẫn lo vì anh ta còn bắt con nhỏ bồi thường danh dự cho hắn ta nữa.
Thu ôm đầu ngồi ở trên giường, con nhỏ lẩm bẩm.
_Mình phải làm gì và cầu xin hắn như thế nào để hắn buông tha cho kiếp người hầu của mình đây….!!
Thu còn đang rầu rầu lo lắng, con nhỏ nghe có tiếng chuông điện thoại. Thu vội mở máy và nhìn vào màn hình. Thu giật mình vì không ngờ Trường lại gọi điện ình vào buổi sáng sớm như thế này.
Thu run run đưa lên tai nghe.
_A lô, chào anh. Anh gọi cho tôi có gì dặn bảo hay không…??
Trường kinh ngạc vì số máy này chính là số mà anh chàng ngày trước gọi nhầm và bị Thanh chửu cho té tát. Trường cười khẩy hỏi Thu.
_Cô là chủ nhân của số điện thoại này à…??
Thu giật mình vì hai chị em đã đổi điện thoại cho nhau để tiện bề liên lạc và qua mắt mọi người. Thu không hiểu là Trường hỏi mình như vậy là có ý gì. Cô nàng ngây thơ trả lời.
_Vâng….!!
Trường bóp chặt vào cái điện thoại của mình. Anh chàng cười khẩy nghĩ.
_Con nhóc kia không ngờ ngay từ đầu cô lại là oan gia của tôi. Được lắm, món nợ cô làm hỏng cái quần và dám sỉ nhục tôi gộp lại thành một món nợ to. Tôi phải hành cô cho bõ ghét và cho bõ tức đi nếu không tôi không còn mang tên là Trường nữa….!!
Trường ra lệnh.
_Sau giờ học cô phải đến nhà tôi dọn dẹp nhà cửa ngay lập tức. Ngoài ra cô phải mang cơm đến trường quay cho tôi, nếu cô mà chậm trễ một giây hay làm hỏng bất cứ thứ gì của tôi, tôi sẽ tăng thêm cho cô một ngày làm ô sin nữa. Cô đã nghe rõ lời của tôi chưa hả…??
Thu dựng cả tóc gáy lên vì con nhỏ không ngờ chỉ mới có sáng sớm mà mình lại nhận được một cái tin kinh khủng như thế. Bây giờ ý chí muốn đi trốn của Thu lại mãnh liệt như khi ở bên kia.
Thu kêu khổ vì tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa. Con nhỏ đau khổ bảo Trường.
_Tôi xin lỗi anh nhưng bây giờ đang là mùa thi nên tôi phải tập trung vào việc học anh thông cảm mà giảm bớt công việc lại cho tôi….!!
Trường hừ một tiếng anh chàng bác bỏ cái lý do rất thuyết phục của Thu.
_Học hành là việc của cô còn việc sai bảo là việc của tôi. Cô mà không hoàn thành hay cãi lời của tôi nữa là chết với tôi. Đúng mười một giờ tôi chờ cô ở nhà của mình. Cô nhớ là không được trễ được một giây đấy….!!
Anh chàng cúp máy luôn mà không cần nghe Thu nói thêm bất cứ một lời nào nữa. Thu còn cố vớt vát.
_Này anh, tôi còn….!!
Thu chưa nói dứt được hai câu con nhỏ phải vội bỏ máy ra khỏi tai vì con nhỏ nghe được một tiếng cúp máy thật thô bạo.
Thu nhăn cả mặt lại vì lo lắng, nhìn một đống bài tập còn đang chờ ở trên bàn. Thu thì thầm.
_Chúa ơi, con phải làm sao đây, con đâu có thuật phân thân để làm tốt cả hai vai trò cùng một lúc chứ. Đúng là bực cả mình…..!!
Cô Lý gõ cửa phòng của Thu. Thu lễ phép nói.
_Mời vào….!!
Cô Lý tười cười