Thanh, Dung, Hoàng và Kiên đang ngồi trong phòng y tế. Nghĩ cũng lạ một căn phòng chật hẹp, bé tí tẹo và đầy mùi thuốc sát trùng lại giữ chân được bốn người khỏe mạnh.
Thanh lười biếng trèo lên giường, thân hình nằm dài trên nệm. Thanh ngáp một cái thật dài. Dung đập nhẹ vào đùi Thanh.
_Sao cậu lúc nào cũng ngủ được là thế nào..? Có phải đêm nào cậu cũng ngủ muộn đúng không…??
_Ừ, hôm nào mình cũng đi ngủ muộn…!!
_Cậu làm gì..??
_Chỉ là do thói quen thôi..!!
Dung mai mỉa.
_Thói quen..?? hay nhỉ…?? Cậu có biết là nhờ cậu mà cả lớp lúc nào cũng được cười miễn phí không…??
Đôi mắt khép hờ, Thanh đang dần chìm vào giấc mộng. Hoàng thích thú quan sát Thanh, không hiểu tại sao kể từ buổi tối đi chơi với Thanh hôm qua, Hoàng muốn quan sát từng hành động, cử chỉ của Thanh. Hoàng luôn so sánh Thanh với Thiên Vy. Hoàng nhận ra hai cô gái này tuy có bề ngoại giống nhau nhưng tính cách khác nhau quá, có lẽ Thanh không thể nào trở thành một Thiên Vy thứ hai và Thiên Vy cũng không thể nào trở thành Thanh.
Trong bộ áo blouse màu trắng, đeo một cặp kính cận màu trắng trí thức . Kiên đang đọc một tạp trí giải trí.
_Tôi không thể ngờ được có người lại giống cô ca sĩ Hoa Mai đến thế…??
Hoàng chán nản hỏi.
_Anh đang nói đến ai…??
Chìa cuốn tạp trí trước mặt Hoàng. Kiên nói.
_Cậu nhìn cô gái trong ảnh này xem. Tôi nghĩ người con gái này chính là Hoa Mai…!!
Hoàng nhìn hình cô gái trong ảnh thật kỹ, bên cạnh cô ta còn có một chàng thanh niên trẻ. Hoàng giật mình.
_Đây không phải là Long trường mình hay sao…??
Cả Thanh và Dung đều bật dậy hỏi Hoàng.
_Đâu, cho bọn em xem với…!!
Thanh và Dung cùng cúi xuống nhìn trang báo. Thanh kinh ngạc.
_Em không ngờ anh ấy lại gặp cô ca sĩ Mai Hoa ở khách sạn này…!!
_Em biết khách sạn này à, không lẽ hôm đó em và cậu ta đi chung…??
Thanh giải thích.
_Cũng không có việc gì, em và anh ấy đến đó để lấy lại tấm thẻ sinh viên của em thôi…!!
Hoàng nhếch mép.
_Không ngờ một người lạnh lùng như cậu ta mà cũng cho em đi nhờ xe. Theo anh biết, cậu ta chưa bao giờ cho ai đi chung xe với cậu ta cả….!!
Thanh lúng túng, trái tim đập thật nhanh. Dung trêu.
_Thật ngạc nhiên, có phải anh chàng đã cảm cậu rồi đúng không…??
Thanh cốc vào đầu Dung một cái.
_Ăn nói lung tung, cảm cái gì mà cảm, cảm gió thì có…!!
Dung nhăn nhó xoa đầu.
_Cậu vừa phải thôi, nói miệng không được hay sao mà hơi một tí tay chân của cậu lại dơ lên…!!
_Chẳng phải là do lỗi của cậu hay sao, mình đã nói là không được phép trêu đùa mình cơ mà…!!
Tựa đề bài báo có tên “ Cô ca sĩ Mai Hoa thật hay là giả”, bài báo nói rất chi tiết và trích dẫn lời nói của Long. Tuy nhiên điều đặc biệt là hình của Long bị che mờ đi nên những người không quen biết khó mà nhận ra được Long. Hoàng cảm thấy Long có nét gì đó rất quen, điều đặc biệt Long cho Hoàng cảm giác đã gặp Long ở đâu đó.
Thanh tư lự nhìn tấm hình Long. Thế giờ người nổi tiếng thật mệt mỏi và phức tạp, dù có đi đâu, làm gì cũng bị báo chí săn đuổi, rào đón. Ngay cả bạn bè những người thân xung quanh cũng mệt mỏi.
Thanh nhìn Hoàng đang mơ màng nhìn ra khoảng không trước mặt. Thanh cảm nhận được nỗi đau của Hoàng, sự mất mát. Thanh tò mò muốn biết cô gái mà Hoàng yêu có khuôn mặt,vóc dáng như thế nào. Tại sao trong lòng Thanh có một cảm giác gì đó rất đau buồn và hình như cơ thể Thanh đang bị phân chia ra làm hai.
Kiên phá tan không khí im lặng.
_Các em nghĩ cô gái này có đúng là Mai Hoa không…??
Dung gật đầu nói.
_Em nghĩ là đúng, cô ta chính là Mai Hoa…!!
Thanh phản bác.
_Vô lý nếu cô ta là Mai Hoa,tại sao cô ta phải nói dối cô ta không phải làm gì…??
Dung giải thích.
_Chẳng có gì là khó hiểu cả. Cô ta không muốn bị bắt gặp đến khách sạn với nhân tình thôi…!!
Thanh nhíu mày.
_Nhân tình…??Không lẽ cô ta đến đó là để gặp người yêu…!!
_Chính thế. Cậu thử nghĩ đi, nếu báo chí biết được người tình bí mật của cô ta là ai, điều này sẽ tạo nên scandal. Cô ta sợ nên nhận bừa cô ta là giả đi cho xong…!!
Thanh thở dài lắc