Thanh và Hoàng cùng bước vào lớp, không khí đang ồn ào bỗng yên lặng hẳn, họ nhìn Thanh và Hoàng chằm chằm. Chỉ sau một giây mọi thứ mọi thứ lại trở nên ồn ào hơn cả lúc nãy. Thanh bị Dung lôi tuột về bàn, Thoa, Kim, Hường và Liên cũng xúm cả lại. Họ bắt đầu tra vấn Thanh.
Dung nhanh miệng mở màn trước.
_Cậu nói ình biết cậu và Hoàng quen nhau từ bao giờ, tại sao cậu không ình biết…??
Thanh nhăn nhó chưa kịp trả lời Dung, Kim hỏi tiếp.
_Tình cảm của hai người đang ở giai đoạn nào, mặn nồng hay chỉ mới bắt đầu…??
Thoa quan sát Thanh thật kĩ. Thoa đăm chiêu hỏi Thanh.
_Lạ nhỉ tại sao Hoàng thích cậu tại sao bọn mình lại không biết, nếu không có buổi phóng vấn của báo chí vào sáng nay có lẽ cả đời bọn mình cũng không biết được. Cậu kín tiếng quá đấy…!!
Hường trách móc.
_Cậu đúng là không coi bọn này là bạn. Nếu là bạn có gì cậu phải chia sẻ với bọn này chứ…!!
Năm cái miệng đồng thanh nói.
_Đúng thế…!! Cậu đúng là một đứa bạn tồi tệ, chuyện hay như thế mà cũng giấu…!!
Thanh ôm đầu kêu khổ, sao tự nhiên Thanh bị biến thành một người quan trọng ọi người truy vấn, hỏi han, quan tâm và tò mò như thế này.
Thanh chắp tay cầu xin.
_Mong các bạn thông cảm chuyện này mình không thể nói cho các bạn biết trước vì mình không muốn gặp rắc rối. Anh ấy là thần tượng đúng không…??, nếu biết được mình là người yêu của anh ấy liệu phóng viên có đến đây làm phiền mình hay không…??, mình sợ các bạn cũng không thoát khỏi liên quan. Mình muốn được đến trường và đi học bình thường như mọi người. chỉ mới sáng nay thôi, mọi chuyện bị vỡ lở mình đã bị xoay như chong chóng rồi, mình đang điên cả đầu và đang muốn trốn đi thật xa đây….!!
Nhìn khuôn mặt khổ sở và nhăn nhó của Thanh. Bọn bạn kinh ngạc hỏi.
_Lẽ ra cậu phải hạnh phúc và tự hào vì có người yêu là thần tượng mới đúng chứ…??
Thanh lắc đầu trả lời.
_Làm sao mà mình vui nổi. Cậu không thấy là dù mình đi đâu và làm gì cũng bị nhòm ngó hay sao..??, mình chỉ muốn có một cuộc sống tự do thoải mái, mình không thích bị theo dõi, không thích bị mọi người đem ra bàn tán…!!
Thái độ của Thanh không phải là thái độ giả vờ cố làm à là Thanh cảm thấy mệt mỏi thực sự. Bọn bạn vỗ về Thanh.
_Cậu đừng lo lắng quá, rồi mọi chuyện sẽ trôi qua nhanh thôi….!!
_Tuy không được thoải mái như trước nhưng bù lại cậu được Hoàng yêu là tốt rồi. Đó là mới là điều quan trọng, cậu hãy gạt hết bỏ những thứ rờm rà và rắc rối bên ngoài đi, cậu sẽ có được một hạnh phúc trọn vẹn…!!
Hường khuyên Thanh.
_Đừng để họ làm mệt trí óc và giết dần cảm giác tình yêu của cậu đối với Hoàng. Nếu không họ đã thắng cậu, còn cậu mãi vẫn chỉ là một kẻ thua cuộc..!!
Thanh cười thầm. Bọn này đúng là khuyên hơi bị thừa, mình và Hoàng có quan hệ gì đâu, ngoài tình bạn ra chẳng còn có quan hệ đặc biệt nữa, nên dù có bị báo chí làm phiền và theo dõi mình vẫn sống vô tư. Nhưng mà vô tư thế nào được, chúa ơi tại sao mình không nghĩ đến cảnh mình không còn được đi lang thang dạo phố, không được ăn vặt ở trên đường, không còn được đánh nhau, ngoài ra không còn được kết bạn trai lung tung, họ lại chửu mình là một người lăng nhăng trên mặt báo thì khổ. Ôi sao có quá nhiều thứ mình phải từ bỏ thế không biết..!!. Cuộc sống riêng tư tươi đẹp của tôi nay còn đâu nữa…!!
Thanh nằm dài trên bàn, Thanh không buồn bảo bọn bạn câu nào. Bọn nó thấy Thanh chán nản, Thoa lôi Thanh ngồi dậy. Thoa hào hứng nói.
_Sau giờ học chúng ta đi mua sắm nhé…??
Thanh buỗn bã lắc đầu.
_Mình xin lỗi nhưng mà mình có việc bận rồi…!!
Liên nhíu mày hỏi Thanh.
_Cậu bận gì, đừng nói là cậu sợ bị phóng viên săn đuổi nên trốn ở nhà …??
_Không phải chiều nay Hoàng có buổi họp báo mình phải đi….!!
Hường gật gù.
_Từ bây giờ cuộc sống của cậu sẽ trở nên khó khăn và có nhiều trách nhiệm hơn, cậu phải cố gắng hoàn thành nó..!!
Thanh ngán ngẩm nói.
_Cũng đành phải làm như thế thôi…!!
Kim ngồi yên từ nãy đến giờ, trong lòng Kim thắc mắc không hiểu mối quan hệ giữa anh trai và Thu là gì, nếu hai người chỉ đơn giản là bạn bè thông thường thì không sao nhưng nếu Long yêu và thích Thu thật sự, Kim biết phải làm gì đây…???
Hôm nay có nhiều chuyện xảy ra nên Thanh vẫn chưa đưa cơm sáng cho Long. Thanh giật mình nhớ đến nhiệm vụ, vội mở cặp Thanh lôi một túi bằng xốp màu trằng sữa. Thanh cáo lỗi bảo bọn bạn.
_Mình có chuyện cần ra ngoài một chút nếu cô giáo có vào các cậu xin hộ mình nhé…!!
Dung lên tiếng.
_Sắp vào giờ học rồi cậu còn đi đâu nữa…??
_Mình sẽ quay lại ngay…!!
Thanh chạy thật nhanh ra khỏi lớp. Hoàng thở dài nhìn theo, Hoàng biết Thanh đi đâu và làm gì, ngoài mang cơm và đến dọn phòng cho Long ra thì không còn chuyện gì khác.
Bọn nó thấy Thanh đi rồi, không còn ai cho bọn nói hỏi. Bọn nó liền quay xuống bàn Hoàng. Bọn nó tranh nhau đặt câu hỏi, Hoàng phải trả lời hết câu hỏi người này lại