Bởi vì đã phá được vụ án lần này, thành viên của tổ trọng án cuối cũng có thể về nhà nghỉ ngơi. Đại Vĩ là người chạy ra cửa trước tiên, nghe nói bởi vì chuyện tăng ca mà bạn gái rất tức giận, bây giờ Đại Vĩ người ta phải đi dỗ người.
Còn Tiêu Tiêu thì đi shopping, lâu rồi không mua quần áo, lĩnh lương mà không có chỗ tiêu là chuyện vô cùng bi ai. Không sai, là mua, với Tiêu Tiêu, mua quần áo giống như ăn cơm vậy, nhìn trúng món nào thì liền mua nhiều màu cùng một kiểu đồ, hơn nữa cũng rất trung thành với một nhãn hiệu, vét sạch những món mình thích, cà thẻ một cái là xong chuyện.
Còn Tư Hàn thì sao, ngoại trừ chuyện về nhà tu dưỡng nhan sắc thì không làm gì khác, Lương Diệc thì càng không phải nói, cuộc sống riêng tư của hai người này tương đối nhàm chán.
Giản Mạc và Mộc Hi Lương? Sau khi tan ca, Giản Mạc lái xe đến cổng đồn cảnh sát chờ Mộc Hi Lương, suy nghĩ xem tối nay ăn gì. Thật ra thì bác sĩ Pháp y rất bận rộn, Giản Mạc bọn họ xử lí xong vụ án thì có thể nghỉ ngơi, nhưng Mộc Hi Lương thì vẫn bận bịu như cũ. Mọi khi đến giờ tan ca đều là Mộc Hi Lương chờ Giản Mạc, hoặc là gọi điện nhắc cô, nhưng hôm nay thì có chút khác thường. Giản Mạc nhìn đồng hồ, đã qua giờ tan sở được 15 phút rồi, sao Mộc Hi Lương còn chưa ra? Tầm mắt nhìn chằm chằm chỗ cửa, một lát sau vẫn không nhìn thấy bóng người quen thuộc, Giản Mạc có chút nóng nảy, cau mày không biết có phải cô gái kia hứng thú với thi thể để nỗi quên cả giờ tan sở không nhỉ?
Từ khi quen biết Mộc Hi Lương đến giờ, Giản Mạc càng ngày càng hiểu rõ Mộc Hi Lương, sở thích của nàng, động tác của nàng có ý gì, Giản Mạc không dám nói chắc 99% thì cũng được 90%. Chỉ một động tác nhỏ, một ánh mắt nhắc nhở, Giản Mạc đều có thể dễ dàng nhận ra suy nghĩ của nàng.
Giống như lúc này, Giản Mạc cau mày suy nghĩ, trước giờ tan sở một tiếng thì cô nhận được điện thoại của Mộc Hi Lương nói là vừa có một cỗ thi thể được chuyển đến, cần nàng giải phẫu, bảo Giản Mạc chờ nàng một chút, cũng tiện thể suy nghĩ giải quyết bữa tối hôm nay. Nhưng đến bây giờ còn chưa đi ra, là chưa kiểm tra thi thể xong à?
Giản Mạc ngồi suy nghĩ đã mấy phút mà vẫn chưa thấy bóng người Mộc Hi Lương, đang lúc Giản Mạc cân nhắc xem có nên gọi điện hoặc đi lên tìm người hay không thì mới thấy Mộc Hi Lương chậm rãi đi về phía này.
Mộc Hi Lương vừa mới ra khỏi đồn cảnh sát thì liền nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, khóe miệng tủm tỉm, trong lòng dù không muốn để Giản Mạc chờ lâu nhưng động tác dưới chân cũng không tăng nhanh, ngược lại rất ung dung ổn định.
Giản Mạc mở cửa xe, Mộc Hi Lương liền ngồi vào, nhắc nhở Mộc Hi Lương thắt dây an toàn rồi thì Giản Mạc liền lái xe rời khỏi đồn cảnh sát.
Bầu không khí giữa hai người tựa hồ đã hài hòa hơn nhiều, có lẽ là do quãng thời gian ở chung lâu dài với nhau, bầu không khí trong xe không khiến hai người lúng túng nữa, ngược lại càng ngày càng quen với sự an tĩnh này.
"Tối nay muốn ăn gì?" Vốn dĩ Giản Mạc được giao nhiệm vụ suy nghĩ bữa tối nhưng mà lúc nãy vì cứ lo nghĩ chuyện tại sao Mộc Hi Lương còn chưa tan ca mà cô đã quên mất nhiệm vụ này, bây giờ thì lại càng nghĩ không ra nên mới hỏi thăm ý kiến của Mộc Hi Lương.
"Tiểu Mạc chưa nghĩ ra?" Mộc Hi Lương chủ động hỏi, bởi vì trước khi tan sở đã gọi điện cho Giản Mạc rồi, nên Mộc Hi Lương cứ nghĩ Giản Mạc đã nghĩ xong đáp án rồi chứ.
"Chưa, cô quyết định đi." Thật ra thì Giản Mạc không có yêu cầu quá cao với chuyện ăn uống, nếu không phải vì Mộc Hi Lương, Giản Mạc thậm chí còn định ăn sandwich để sống qua ngày.
Mộc Hi Lương suy nghĩ đại khái những món ăn bên ngoài, rồi lại nhớ đến nguyên liệu nấu ăn ở nhà Giản Mạc, so sánh hai bên, cuối cùng nói: "Đến nhà cô."
Bây giờ Giản Mạc rất nghe lời Mộc Hi Lương, trong cuộc sống lại càng rõ ràng hơn, Mộc Hi Lương nói về nhà ăn thì Giản Mạc sẽ không có ý kiến. Nhưng nhớ trong nhà không còn bao nhiêu nguyên liệu nấu ăn, Giản Mạc cau mày, mấy thứ đó thì có thể nấu ra món gì được?
Thật ra thì Mộc Hi Lương cũng tính toán được nguyên liệu ở nhà Giản Mạc nhiều lắm chỉ có thể nấu được hai tô mì, chẳng qua là nàng muốn nếm thử mì do Giản Mạc nấu mà thôi, cho nên mới lựa chọn về nhà Giản Mạc ăn tối.
Nếu Giản Mạc biết ý tưởng này của Mộc Hi Lương, thì phản ứng của cô sẽ chẳng đơn giản là chỉ cau mày không thôi đâu.
Về đến cao ốc xxx, hai người cùng lên nhà, đóng cửa, khóa cửa, cả quá trình không hề nói chuyện.
Về đến nhà, Giản Mạc ném chìa khóa qua một bên, đi đến ngồi xuống sofa, không để ý đến Mộc Hi Lương. Thật ra thì thái độ này của Giản Mạc không tốt lắm, khách đến nhà không phải là nên đi rót nước, sau đó nói vài lời khách sáo à? Nhưng sao bây giờ lại ngược lại rồi, giống như Giản Mạc đang làm khách nhà Mộc Hi Lương vậy?
Hiển nhiên suy nghĩ của Giản Mạc không giống với người khác, ở trong tiềm thức của Giản Mạc, nếu Mộc Hi Lương đã đến đây vài lần, như vậy nhất định đã quen thuộc với mọi thứ trong nhà, nếu đã quen rồi thì không cần chào hỏi. Mà trong lòng của Giản Mạc, nếu Mộc Hi Lương là người mình thích, như vậy căn nhà này cũng chính là nhà của Mộc Hi Lương, nàng là nữ chủ nhân của nó.
Mặc dù bây giờ còn chưa bày tỏ, nhưng Giản Mạc cũng giống như Mộc Hi Lương, đều là những thợ săn giỏi đang chờ thời cơ tốt nhất. Đừng thấy Giản Mạc lúc ứng đối chuyện tình cảm có chút chậm chạp, nhưng khi xử lí thì không hề qua loa tí nào. Giống như lúc gặp vụ án, lên kế hoạch trước rồi mới hành động, trước tiên phải nắm được toàn bộ bối cảnh gia đình, động cơ, trạng thái tâm lý của tội phạm, sau đó mới bắt đầu hành động từng bước. Bây giờ cũng vậy, Giản Mạc phải đợi, đợi cái gì? Đợi thời cơ, chỉ cần Giản Mạc phát hiện Mộc Hi Lương cũng có tâm tư giống như mình, như vậy Giản Mạc sẽ không chút do dự bày tỏ với Mộc Hi Lương.
Giản Mạc có thái độ như vậy, Mộc Hi Lương càng không có bất kì bất mãn nào với cô, ngược lại, Mộc Hi Lương giống như rất hài lòng với hiện trạng bây giờ. Thấy Giản Mạc về đến nhà thì ngồi ỳ trên sofa, dáng vẻ như đại gia chờ phục vụ, nàng khẽ lắc đầu, ý nghĩ xoay chuyển, giảo hoạt cười một tiếng, cũng đi đến ngồi bên cạnh Giản Mạc, sau đó.... Tầm mắt nhìn chằm chằm vào Giản Mạc. .
|||||