Mộc Hi Lương ăn tối với hai người Susen rồi mới về nhà, vốn cũng định đi ăn với Giản Mạc nhưng một câu nói của Susen đã khiến nàng phải gạt bỏ ý định này.
Susen nói: "Lúc này có lẽ Madam vẫn còn đang quấn quýt chuyện của mình, cũng có thể đang bối rối về nụ hôn của hai người, bây giờ cậu đến tìm cô ấy thì cô ấy sẽ suy nghĩ không thông, tôi nghĩ hay là cậu chờ đến lúc cô ấy suy nghĩ xong rồi hẵng đi tìm cô ấy. Tiểu Hi, người cậu yêu là Giản Mạc trong trí nhớ hay là Giản Mạc của hôm nay? Đôi khi kí ức tuy tràn đầy hạnh phúc, thế nhưng đối với một người mất trí nhớ, cậu có từng nghĩ kí ức đó sẽ là phiền toái với họ hay không? Cậu nói xem đến ngày mà Giản Mạc yêu cậu, cô ấy nhìn thấy hình ảnh trong nhà cậu, có thể nào tự ăn dấm chua với bản thân mình hay không?"
Lúc về đến nhà, Mộc Hi Lương nhìn đống hình treo đầy tường, suy nghĩ đến lời của Susen, do dự một lát, cau mày, cuối cùng vẫn đứng dậy, cắn môi, tháo hết những tấm hình chụp chung với Giản Mạc xuống, cất vào trong thùng giấy.
Mọi chuyện Mộc Hi Lương làm đều suy tính cho Giản Mạc, cũng giống như hành động bây giờ.
Giản Mạc sớm muộn gì cũng đến nhà Mộc Hi Lương, nếu những trưng bày ở đây bị Giản Mạc nhìn thấy thì nhất định cô sẽ truy hỏi, đến lúc đó thì lựa chọn nói thật hay nói dối đây?
Kể từ khi biết những chuyện Giản Mạc trải qua, trong tâm tư, Mộc Hi Lương luôn hi vọng Giản Mạc có thể nhớ lại những chuyện đã quên. Thế nhưng mỗi lần nghĩ như vậy thì hình ảnh Giản Mạc té ngã trên mặt đất lại thấm vào đầu của Mộc Hi Lương, dai dẳng mà khắc sâu, khiến cho ý tưởng này của Mộc Hi Lương liền biến mất.
Dáng vẻ đó của Giản Mạc, là điều mà Mộc Hi Lương ngàn vạn lần không muốn nhìn thấy, tình nguyện Giản Mạc không khôi phục trí nhớ chứ không muốn Giản Mạc chịu thống khổ. Tình nguyện để Giản Mạc một lần nữa yêu mình chứ không phải là dựa vào những kí ức xưa cũ.
Không biết là đọc được câu nói này ở chỗ nào: "Duy trì tình cảm của hai người, không chỉ là kí ức cũ kĩ mà còn là cuộc sống tương lai mà hai người cùng nhau xây dựng."
Mộc Hi Lương nhìn thùng giấy, đột nhiên bật cười, sau khi tạm biệt với quá khứ, Mộc Hi Lương tin tưởng nàng có thể cùng Giản Mạc tạo ra thật nhiều kí ức tốt đẹp cho tương lai.
Đem những thứ này cất vào thùng giấy, nếu có một ngày những thứ bên trong được nhìn thấy ánh mặt trời, như vậy có nghĩa là Giản Mạc của quá khứ đã quay trở lại.
So với Mộc Hi Lương đang giày vò trong đống hình thì Giản Mạc bên kia lại an tĩnh hơn nhiều, ăn mì gói, xem thời sự, rồi nhìn đồng hồ thì thấy sắp đến giờ đi ngủ, đột nhiên cảm thấy cuộc sống không có Mộc Hi Lương bầu bạn thật quá đau khổ.
Thói quen thật đáng sợ, năm tháng giống như một con dao, khiến cho người ta hận cũng không được mà yêu cũng không xong.
Mặc dù chuyện ban ngày khiến Giản Mạc không thể nghĩ thông nhưng mà bây giờ Giản Mạc cũng không muốn làm rõ những chuyện đó. Bởi vì cho dù thế nào thì cũng không phá nổi phòng tuyến trong lòng, chưa đổ xuống thì làm sao bước qua, cho nên cứ chờ đến ngày cần phải đối mặt thôi. Bây giờ trong đầu trong lòng Giản Mạc tràn đầy đều là mùi vị đôi môi của Mộc Hi Lương, đột nhiên thật muốn thưởng thức thêm một lần nữa.
Giật mình với ý tưởng trong đầu, Giản Mạc giống như kẻ gian mà nhìn quanh nhà mình, khi thấy không có ai thì lại thở dài một cái, rồi nhớ đến hành động ban nãy thì cảm thấy vô cùng xấu hổ. Rõ ràng đang ở nhà của mình, rõ ràng trong nhà chỉ có một mình mình, thế mà cũng chột dạ cho được.
Do dự hồi lâu, cuối cùng Giản Mạc cầm điện thoại lên gửi cho Mộc Hi Lương một tin nhắn.
"Ngủ rồi?" Sau khi gởi đi, lẳng lặng chờ động tĩnh từ điện thoại.
"Vẫn chưa, sao vậy?"
Giản Mạc nhìn tin nhắn hồi âm, ngẩn ra, thật ra thì không làm sao cả, chỉ là đột nhiên muốn trò chuyện với cô ấy thôi. Yên lặng nhìn chằm chằm điện thoại một hồi, Giản Mạc còn chưa biết nên trả lời thế nào nên đành gởi cho Mộc Hi Lương một cái tin nhắn qua loa.
"Không sao cả, trễ lắm rồi, nghỉ ngơi sớm một chút nhé."
Giản Mạc nhìn tin nhắn gởi đi thành công, thoáng khinh bỉ hành động của mình, vứt di động qua một bên rồi đi tắm.
Mà bên kia Mộc Hi Lương nhìn tin nhắn của Giản Mạc, lau khô tóc, cũng không định trả lời. Giống như từ trước đến nay luôn là mình chủ động, bây giờ cũng nên bị động, ngạo kiều một chút nhỉ?
Ừm, lời này tuyệt đối không phải Mộc Hi Lương nói, thế nhưng quân sư Susen rất thành thạo, mỗi lần nói chuyện với Susen đều không đáng tin, thế nhưng sau đó suy nghĩ kĩ lại thì cũng có thể áp dụng.
Bỏ điện thoại di động qua một bên, thấy tóc của mình đã khô rồi thì Mộc Hi Lương quyết định đi ngủ sớm một chút, không nghĩ đến chuyện gì nữa, nhất là chuyện liên quan đến Giản Mạc.
Sau khi Giản Mạc tắm xong quay lại thì đầu tiên là nhìn điện thoại một chút, phát hiện không có tin nhắn thì cũng không mất mát, cũng không bất mãn gì. Vốn dĩ mục đích gởi tin nhắn là vì thỏa mãn dục vọng xung động của mình, bây giờ tắm rửa tỉnh táo rồi thì không còn suy nghĩ bậy bạ như khi nãy nữa.
*****
Ngày hôm sau, vẫn như mọi ngày, Giản Mạc lái xe dừng dưới chân chung cư, sau khi Mộc Hi Lương đến thì hai người ăn ý nhìn nhau cười một tiếng. Một người lên xe, thắt dây an toàn, một người cất điện thoại di động, lái xe rời đi.
Có chút ăn ý là lâu dài dưỡng thành, cũng có ăn ý là mỗi người tự hiểu rồi để mặc nó xảy ra.
Bởi vì hôm qua tổ trọng án được nghỉ phép nên hôm nay lúc Giản Mạc đến đồn cảnh sát thì nhanh mắt phát hiện cấp dưới của mình rất khác thường.
Tỷ như Tiêu Tiêu, chỉ mới một ngày không gặp thôi mà cảm giác không giống rồi, Giản Mạc phát hiện hôm nay Tiêu Tiêu mặc quần áo có màu sắc sặc sỡ tươi đẹp. Cho dù màu sắc có chút sặc sỡ nhưng phối với bề ngoài của Tiêu Tiêu thì vẫn tương đối hài hòa. Xem ra nha đầu này thừa dịp hôm qua nghỉ ngơi mà đi mua sắm rồi.
Rồi tỷ như Đại Vĩ, trên mặt tràn đầy tươi cười hạnh phúc, xem ra buổi hẹn hò hôm qua rất thuận lợi.
Còn Tư Hàn thì có vẻ như được ngủ đủ giấc nên tinh thần tốt hơn trước đó rất nhiều. Cuối cùng là Lương Diệc, cũng không có gì khác với trước kia.
"Chào buổi sáng Madam."
"Chào buổi sáng."
"Đúng rồi đúng rồi, mọi người nghe tin gì chưa, hôm nay Hạ Ngữ Mạch và Thần Tử Tiêu sẽ tham gia hoạt động tuyên truyền phim điện ảnh đó, mấy người không biết tôi đã YY hai cô gái đó bao lâu rồi. Aiz... nếu hai người họ là một đôi thì tốt biết mấy a~." Trong giờ làm việc thì Tiêu Tiêu rất nghiêm chỉnh, thế nhưng lúc rảnh rỗi thì liền bát quái những vấn đề như giới giải trí hay quần áo mỹ phẩm.
"Hai cô này mà có scandal như vậy thì sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của họ. Cho dù hai người họ không quan tâm đến hình tượng của bản thân thì công ty