“Thế em muốn…” Cô còn chưa nói xong đã hôn Lộ Phong một cái, hôn vào cằm anh.
Lộ Phong không ngờ cô sẽ hôn mình, cánh tay hơi run rẩy.
Nguyễn Văn Văn thích vẻ mặt khao khát này của anh nhất, cười càng vui vẻ hơn, hôn cằm xong rồi lại hôn lên mặt anh.
Lộ Phong lấy lại tinh thần, yên lặng nghĩ, xem ra thứ cô Lộ muốn rất quý giá, anh cũng không tránh né, phối hợp cho cô hôn mình.
Đôi môi của Nguyễn Văn Văn hôn lên sống mũi anh, hôn xong lại lui ra một chút, đầu ngón tay đặt lên môi anh, sau đó lại dời xuống yết hầu nơi cổ họng anh, nhẹ nhàng sờ một cái.
Yết hầu của người đàn ông là nơi nhạy cảm nhất, ánh mắt của Lộ Phong khẽ thay đổi, vừa định đưa tay ngăn lại, Nguyễn Văn Văn đã nâng mặt anh lên, đặt lên môi anh.
Lúc hai đôi môi chạm vào nhau, Lộ Phong nghe cô nói: “Em muốn anh.
”Lộ Phong còn chưa lên tiếng, cô đã nói tiếp: “Em đi tắm, ngoan ngoãn chờ em quay lại đấy.
”Cô nói xong thì leo xuống khỏi người Lộ Phong, đi vào phòng tắm.
Lộ Phong nhìn cửa phòng tắm đóng chặt, đầu ngón tay đặt lên môi mình, từ từ vuốt ve tựa như đang thưởng thức nụ hôn vừa nãy.
Một lúc sau, anh đi vào phòng sách, gọi điện thoại cho Chu Hải, bảo anh ta đặt mua tất cả quần áo, đồ trang sức, túi xách và cả giày dép đang thịnh hành ở Paris dạo gần đây.
Chu Hải hỏi: “Mỗi thứ một bộ sao ạ?”Lộ Phong nhớ tới chuyện vừa xảy ra, bình tĩnh nói: “Mỗi thứ mười bộ.
”Chu Hải: “…”Sau khi nói chuyện mua quà tặng xong, Chu Hải nói chuyện công việc một chút, Lộ Phong tạm thời tổ chức các buổi họp trực tuyến.
Thời gian đã thấm thoát trôi tới chín giờ.
Nguyễn Văn Văn chờ thật lâu cũng không thấy anh, thế là cô mặc áo khoác đứng lên đi tới phòng sách tìm người.
Trước khi vào cửa thì cô chợt nhớ tới chuyện gì đó nên vòng trở lại, đi xuống tầng, lúc trở lại trên tay còn bưng một bát canh.
Cánh cửa khép hờ, cô gõ tượng trưng một cái, sau đó đẩy cửa tiến vào.
Lộ Phong đang họp, cũng không chú ý tới tiếng động ở cửa, mắt chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, có ai đó đang báo cáo công việc ở bên kia, chính là dự án vừa ký kết gần đây, dự án rất lớn, đầu tư gần mười tỉ nên Lộ Phong rất coi trọng nó.
Lúc nghe báo cáo, anh đeo tai nghe bluetooth.
Nhìn từ góc độ của Nguyễn Văn Văn, chỉ có thể nhìn thấy anh đang làm việc, cũng không biết cụ thể anh đang làm gì, vì vậy cũng không suy nghĩ nhiều.
Cô đặt bát xuống bàn uống trà nhỏ, khom