Bố Nguyễn thật sự không để ý hòn đảo này dưới tên ai, dù sao cũng là của đôi vợ chồng trẻ, hơn nữa trước đây công ty ông có vấn đề về kinh tế, Lộ Phong đã giải quyết giúp.Đó không phải là một số tiền nhỏ, hầu hết mọi người sẽ không dễ dàng bỏ tiền ra.Ông thích đứa trẻ Lộ Phong này.“Được, bố sẽ bảo người đi làm.” Bố Nguyễn thúc giục: “Sau này đừng có bắt nạt Phong Phong nữa đấy.”Nguyễn Văn Văn trả lời: "Bố yên tâm, sau này con nhất định sẽ yêu thương anh ấy, con không bắt nạt anh ấy đâu."“Như vậy mới đúng chứ.” Bố Nguyễn khen ngợi vài câu rồi cúp điện thoại.Nguyễn Văn Văn mím môi suy nghĩ một chút, vén chăn xuống giường, xỏ dép đi vào phòng tắm.
Cô nhìn mình trong gương, cảm thán một cách khó hiểu, người đẹp trong gương thật xinh đẹp .Thỉnh thoảng cô Lộ cũng có những giây phút tự luyến.
Sau khi tắm rửa xong, cô bước ra khỏi phòng tắm đi vào phòng ngủ, nhìn chiếc giường trống không, không cần nghĩ cũng biết Lộ Phong lại đến công ty làm việc.Cô dựa vào cửa nghĩ, chồng của cô thật vất vả.Vì để khao vất vả của chồng, cô đi đến phòng để đồ thay quần áo, lấy di động ra điên cuồng selfie một trận, rồi chọn mấy bức ảnh có góc độ chụp tốt nhất, trông đẹp nhất gửi qua.Lúc đó, Lộ Phong đang ở phòng họp, rạng sáng hạng mục xảy ra một chút vấn đề.
Sáng sớm anh đã gọi mấy giám đốc tới để bàn bạc cách xử lý.Mỗi người phát biểu ý kiến riêng của mình, bắt đầu ầm ĩ.Lộ Phong lạnh lùng nhìn bọn họ tranh cãi với nhau, đáy mắt hiện lên ánh sáng sắc bén, nhưng không mở miệng ngăn họ lại.Mấy người kia thấy anh không nói lời nào, lại càng tranh cãi hăng hái, nóc nhà văn phòng sắp bị lật lên luôn rồi.Tin nhắn WeChat của Nguyễn Văn Văn gửi đến vào ngay lúc này.
Trước khi vào văn phòng Lộ Phong đã quên chỉnh về chế độ rung, lúc này chuông điện thoại vang lên vài tiếng.Mấy người vốn đang ồn ào đến túi bụi, sau khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại thì lập tức dừng lại, đồng loạt nhìn qua.Lộ Phong lạnh lùng nhìn điện thoại, sau khi nhìn thấy rõ là ai gửi tin nhắn WeChat đến thì hơi nhướng đuôi lông mày lên.
Đây là động tác vô thức theo thói quen của anh, có nghĩa là tâm trạng anh không tệ lắm.Chu Hải quen thuộc với động tác này của anh nhất, hơi mím môi, khóe mắt liếc qua một cái, vừa lúc ngó thấy bức ảnh Nguyễn Văn Văn chu môi.Anh ta không nhịn được run rẩy, cô chủ thật biết chơi.Nguyễn Văn Văn đúng là biết chơi, còn chơi rất vui, trừ bức ảnh chu môi còn có cả bức ảnh trêu người, đầu ngón tay đặt ở trên môi, quay mặt sang một