Lạc Minh Yến có chút banh không được: "Nó là em tôi! Lạc Tú Hiên! Em trai ruột của tôi!" Bình thường đều là hắn chơi người ta chứ có ai chơi được hắn đâu! Lạc Tú Hiên chẳng lẽ không biết hắn thật?
Kỷ Tú Hiên chế thêm miếng xăng, cậu chớp mắt to tròn, một bộ ủy khuất nhưng tính tình kiêu căng không cho phép giải thích: "Tôi không quen anh ta, thật đó!"
Thẩm Lăng lúc này nhảy ra giúp đỡ, thái độ chân thành tình cảm: "Đúng đó mọi người ơi, cậu ấy là con một, không có anh em!"
Nhìn Thẩm Lăng ăn mặc đồng phục giống với Kỷ Tú Hiên, Kỷ Tú Hiên thấp lùn, mặt thì như búp bê sứ, xinh đẹp.
Đám người vỡ lẽ lí do hắn ta bắt cóc cậu, chỉ trích Lạc Minh Yến: "Trai tráng thanh niên làm gì không làm, đi bắt cóc con nít!"
Nhiệt tình nhân dân quần chúng: "Đúng vậy đó, tôi báo cảnh sát bây giờ, giữa ban đêm ban hôm ngay giữa đường lớn mà dám buôn người!"
"Còn không mau buông tay đi! Cậu nhỏ nhìn sắp khóc rồi kìa!"
"Đẹp trai mà sao làm chuyện thương thiên hại lý như vậy chứ!"
"..." Quần chúng một ngụm nước miếng cũng đủ để nhấn chìm Lạc Minh Yến.
Lạc Minh Yến xây xẫm mặt mày, chuyện tới nước này đã vượt qua khống chế của hắn rồi.
Hắn phải tìm cách khác cứu nguy mới được, thái độ hèn nhát lên: "Em đừng có nói lẫy nữa Tú Hiên, theo anh về nhà thôi, đừng làm phiền mấy cô dì chú bác nữa." Bàn tay bóp thật chặt, coi như hắn cầu cậu, chỉ cần ừ một cái cũng được.
Kỷ Tú Hiên ăn đau, đương trường bùng hổ, nói với Thẩm Lăng: "Báo cảnh sát đi, anh ta sắp bẻ gãy tay tôi rồi." Con mẹ nó thằng này có máu vũ phu hay gì, đau vãi.
Thẩm Lăng rất là hiệu suất, vừa nghe câu đầu đã lấy điện thoại ra gọi cảnh sát.
Lạc Minh Yến muốn ngăn đã không còn kịp, thế là buông cổ tay Kỷ Tú Hiên ra, muốn chạy.
Bị cảnh sát bắt mặt mũi hắn còn gác ở đâu nữa! Gác lên cổng nhà Lạc gia chắc ngày mai hắn bị ném vào trong quân đội quá.
Nhưng là, lực lượng nhân dân thấy việc ác hăng hái làm là vô cùng lớn, đám người che chắn đường đi, không cho hắn có cơ hội thoát ra ngoài.
Có người đối với hắn phun nước miếng: "Bắt cóc không thành giờ muốn bỏ chạy hả? Chờ cảnh sát hốt trọn ổ đi!"
Lạc Minh Yến tạc: "..." Hôm nay ra ngoài hắn không xem lịch ngày à?
Còi xe cảnh sát inh ỏi phá lệ chói tai, xe cảnh sát tới, chở 3 người về đồn.
Quần chúng nhân dân còn thêm mắm thêm muối báo cáo với cảnh sát hành vi tội ác của Lạc Minh Yến.
Lạc Minh Yến há hốc: "..." Cho hắn thời gian biện hộ cái đi!
Thẩm Lăng ẩm sau công cùng danh cũng đi theo ngồi cùng Kỷ Tú Hiên, hai người đập tay, lưng tựa lưng rất ăn ý mà ngồi ngoan ngoãn.
Làm tốt lắm, Soju!
_____
Lạc gia biệt thự.
Không khí hòa ái vui vẻ từ hai nhà Lạc-Diệp, vừa nói vừa cười,