Chương 5 : Thằng Nhóc Này, Cậu Dám Hôn Tôi!
-
Khoảng tầm 6 giờ tối, JungKook vốn đã đóng cửa, cặm cụi nấu ăn trong bếp. Thế nhưng tiếng chuông bên ngoài lại liên tục vang lên làm ảnh hưởng đến những nhà gần đây, mà người nhấn dường như cũng rất kiên nhẫn, JungKook có thể cảm nhận được suy nghĩ của người đó rằng nếu cậu không mở cửa thì chuông sẽ tan nát.
Cậu và YoonGi chỉ là học sinh bình thường, cũng chẳng phải đại thiếu gia mà có thể mua hẳn một căn nhà lớn không có người xung quanh tránh ồn ào phiền phức. Chỗ ở tương đối nhỏ, nếu chỉ dành cho hai người thì thích hợp rồi, nhưng lại nằm ngay giữa các nhà khác.
Vì vậy, tiếng chuông đinh tai bắt đầu khiến không ít hàng xóm nhòm ngó, JungKook nhìn ra từ cửa sổ, sợ gặp rắc rối nên miễn cưỡng đi ra, dù cậu và YoonGi đã thống nhất sẽ không tiếp khách vào ban đêm.
Không ngờ người đứng trước mắt cậu lại chính là Kim TaeHyung. JungKook ngạc nhiên vài giây vì anh biết đến nơi này, gân trán nổi lên cố kìm nén bản thân phát điên mà hét vào mặt anh.
"Xin chào, Kookie!" TaeHyung cười tươi vẫy tay, tỏ ra không hài lòng nói. "Không định mời tôi vào sao?"
JungKook đứng sang một bên nhường đường cho TaeHyung, thay vì vốn dĩ cậu không muốn để anh làm khách dù chỉ vài giây.
"Cậu tới đây làm gì?" JungKook mang ra một cốc nước trái cây đặt xuống bàn, cau mày nhìn TaeHyung đi lung tung khắp nhà, cậu phiền đến đỏ mắt nhưng vẫn phải ngăn lại trước khi anh chọc điên YoonGi. "Ai cho cậu tự tiện thế?! Nếu không muốn bị đuổi về thì ngồi yên đi!"
TaeHyung lắc đầu uống một ngụm nước, đôi mắt vẫn bận rộn tham quan và đánh giá cách bố trí, có vẻ như cả JungKook và YoonGi đều không mang tính cách cởi mở linh hoạt nên mới dùng tông màu lạnh bao phủ toàn bộ. "Tại sao em ở với YoonGi? Em và cậu ấy có quan hệ gì thế?"
"Cậu mau cút về mà học bài đi." YoonGi đi ra khỏi phòng để lấy nước, tiện tay bắt lấy quyển sách trên kệ ném thẳng vào đầu TaeHyung với lời đuổi khách