Trở lại phòng mà không đá được Park Geon-ho đi, tôi ngay lập tức kiểm tra xấp tài liệu.
"Chloe Asner?"
Một cái tên nghe quen đến lạ.
Park Geon-ho ngồi trên chiếc ghế sofa đối diện tôi và nói.
"Cô ấy khá nổi tiếng ở Mỹ.
Cô cũng là Phó Hội của Công hội Athena."
Công hội Athena.
Hội này cũng được nhắc đến trong Vực Thẳm, mặc dù nó cũng chẳng xuất hiện được mấy.
"Sao một người như vậy lại muốn gặp tôi?"
Trong các tài liệu do Woo Seo-hyuk chuẩn bị, thông tin về Chloe Asner được sắp xếp gọn gàng.
Có một điểm đã lọt vào mắt của tôi.
"Người thẩm định năng lực cấp SS?"
Năng lực này là gì thế? Min Ah-rin mang một túi bánh quy từ trong bếp ra thích thú trước sự tò mò của tôi.
"Đó là khả năng nhìn thấy năng lượng.
Luồng năng lượng của một người có màu sắc và độ lớn của riêng nó.
Nghe nói những người thẩm định năng lượng có thể tận mắt nhìn thấy sự khác biệt về năng lượng đó."
"Ồ, nghe hay thật."
"Cậu không nghĩ nó sẽ nhìn càng rõ hơn nếu là hạng SS sao? Tôi đã xem một số buổi phỏng vấn với Phó Hội của công hội Athena từ lúc Hội trưởng biết cô ấy....!"
Min Ah-rin nói, nghe như thể cô ấy cũng bất ngờ lắm.
Park Geon-ho dựa lưng vào ghế sofa và cười nhẹ.
"Chà, tính tình của cổ cũng khá năng nổ.
Từ hồi còn trẻ cô ấy với Hội trưởng đã biết nhau rồi, nên đương nhiên là sẽ có những chuyện mà người khác không biết."
"Khi anh ta còn trẻ á....!Anh đang nói về thời điểm mà Hội trưởng mới thành lập Hội như lần trước anh kể á?"
Tôi nhớ lại quá khứ của Cheon Sa-yeon mà Park Geon-ho đã kể cho tôi nghe trước đây.
Anh nói là Cheon Sa-yeon đã phải chịu đựng rất nhiều khi còn rất trẻ, và tự mình nuôi cả hội.
"Đúng vậy.
Nhờ có Chloe, chúng tôi có thể chiêu mộ được nhiều năng lực giả hữu ích.
Cô ấy cũng đã giúp chúng tôi theo nhiều cách khác nữa."
Vậy là, chỉ sau Park Geon-ho, có thể cô ấy cũng biết rất rõ về quá khứ của Cheon Sa-yeon.
Tôi không biết tại sao cô ấy lại muốn gặp tôi, nhưng đi gặp một người như vậy thì cũng không phải là ý tồi.
Nếu không phải vì chuyện tôi là mục tiêu của tên năng lực giả thần trí, thì tôi đã đồng ý liền mà chẳng phải nghĩ ngợi gì thêm rồi.
Sân bay là nơi có rất nhiều người ra vào nên là khá đáng lo đấy.
Giống như sự cố ở Gangnam vậy, mọi vấn đề đều có thể xảy đến từ tôi.
Khi tôi thở dài mà không xem tiếp nữa, Park Geon-ho cắn chiếc bánh quy mà Min Ah-rin đưa cho và hỏi.
"Tôi hiểu cậu đang lo lắng điều gì, nhưng không phải Hội trưởng nói rằng đi gặp cô ấy thì tốt hơn sao? Nếu được thì tốt hơn là cậu nên nghe theo lời khuyên của anh ta."
"Ngay cả khi anh nói vậy...."
Tôi dừng lại khi mở trang kế tiếp.
Đến cuối tài liệu, với logo của trụ sở quản lý công hội được in phía dưới, bao gồm văn bản gốc được gửi chính thức bởi Công hội Athena, cùng với chi phí đi kèm.
Đó là một vật phẩm.
Nó không đề cập đến đó là loại vật phẩm gì, nhưng nhìn thì đây cũng là hàng tốt đấy.
Làm gì có chuyện một người tầm cỡ như vậy lại đưa mấy thứ vô dụng vào hợp đồng.
"Vẻ mặt cậu như vậy, có vẻ cậu cũng hài lòng rồi nhỉ."
"....không tệ."
Tôi ho vì xấu hổ.
Park Geon-ho cười thích thú.
Kwon Jeong-han đang xem tài liệu sau lưng tôi, nghiêng đầu khi miết môi.
"Vậy thì Hội trưởng đã đoán ra được vật phẩm là gì rồi sao? Nhìn kiểu anh ta bảo anh đồng ý kìa."
"Khả năng cao là vậy.
Không đời nào Hội trưởng lại đi nói suông những chuyện như vậy."
Hừm! Tôi vừa xem tài liệu vừa day day trán, rồi đặt tài liệu xuống với một tiếng thở dài.
"Từ lần trước tôi đã thấy vậy rồi, nhưng Đội trưởng có vẻ rất tin tưởng vào Hội trưởng nhỉ."
Nghe tôi nói vậy, Park Geon-ho khẽ nhún vai với vẻ thản nhiên.
"Tôi quen anh ta từ lâu rồi, nên tôi biết anh ta muốn gì.
Tôi không có ý định làm việc dưới trướng một người không đáng tin."
"Là vậy sao?"
Vì tôi đã trải qua rất nhiều chuyện nên tôi rất khó để có thể tin vào Cheon Sa-yeon, nhưng có lẽ với người đã làm việc với Cheon Sa-yeon trong một thời gian dài như Park Geon-ho thì lại khác.
Quan điểm của anh ta như vậy thì cũng dễ hiểu thôi.
"Tôi tò mò về điều này từ lâu rồi, Han Yi-gyeol, nhưng cậu có vấn đề gì với Hội trưởng à? Khi nhìn cậu, tôi nhận thấy có một cảm xúc khác ngoài sự khó chịu kia."
"...."
Trước câu hỏi của Park Geon-ho, tôi có thể cảm nhận được cả ánh nhìn của Min Ah-rin và Kwon Jeong-han đang nhìn lại tôi.
Kim Woo-jin đang ngồi cạnh tôi lại nhìn Park Geon-ho với anh mắt lạnh lùng.
Tôi gõ nhẹ vào đầu gối của Kim Woo-jin và điềm tĩnh trả lời.
"Dù tôi nói là chẳng có chuyện gì thì chắc anh cũng không tin đâu nhỉ."
"Vậy sao cậu không che giấu nó tốt hơn chút đi để tôi có thể tin vào điều đó?"
"Tùy anh nghĩ thế nào, nó cũng chẳng quan trọng.
Rốt cuộc, tôi thậm chí còn chẳng phải là thành viên của Requiem, thế nên tôi chẳng cần phải tin tưởng vào Hội trưởng Cheon Sa-yeon làm gì."
"Đúng là vậy."
Park Geon-ho nhẹ nhàng gật đầu nói.
"Tuy nhiên, tôi nghĩ trong trưởng hợp này nên chấp nhận thì tốt hơn.
Tuy rất nguy hiểm, nhưng Hội trưởng sẽ đi cùng cậu."
"Dù vậy, tôi vẫn lo lắng.
Nhưng tôi tò mò không biết vật phẩm đó sẽ là gì."
Tôi thở dài, nghĩ đến Cheon Sa-yeon.
Có lẽ tốt hơn là nên đi gặp tên đó một lần trước khi tôi đưa ra quyết định chắc chắn.
Khả năng cao là Cheon Sa-yeon biết vật phẩm này là gì, vì hắn rất rõ con người của Chloe mà.
Nếu tôi biết vật phẩm đó là gì, tôi sẽ dễ dàng lựa chọn hơn.
Woo Seo-hyuk tôi gặp khi nãy đã đến văn phòng đại diện rồi, vậy thì có lẽ Cheon Sa-yeon đang ở trong hội.
Có nên đi không nhỉ?
Tôi đang cân nhắc xem có nên gặp Cheon Sa-yeon hay không, thì Park Geon-ho có vẻ như nhớ ra điều gì đó.
"Cơ mà, Han Yi-gyeol này."
"Vâng?"
"Cậu đổi số rồi sao?"
À, đúng rồi.
Nghĩ lại thì, tôi vẫn chưa lưu số của Min Ah-rin và Park Geon-ho.
Tôi lấy điện thoại ra và đưa cho Park Geon-ho.
"Điện thoại của tôi bị hỏng, nên tôi đã thay cái mới.
Số của tôi cũng bị lộ ra ngoài rồi."
"Thảo nào chẳng thấy cậu nghe máy."
"Dù điện thoại tôi vẫn lành lặn thì tôi cũng không nghe đâu."
Sau khi lưu số của Park Geon-ho.
Tôi đưa điện thoại của mình cho Min Ah-rin và nói.
"Dù sao thì, nếu có thể thì hãy giữ bí mật số này nhé.
Tôi không muốn thay nó lần nữa đâu."
"Được thôi."
Tôi định giữ bí mật với Cheon Sa-yeon, nhưng tôi không chắc liệu Park Geon-ho có hiểu không.
Cơ mà, nhìn cái cách