"Không biết sao cô lại hỏi thế vậy.
Rõ ràng là tôi không có có dự định sẽ báo cáo về cả những tiểu tiết cá nhân mà nhỉ...."
"Thực ra, tôi muốn nghe một chút về năng lực giả hạng A đó thôi."
"Một chút?"
"....Tôi có điều tra qua, nhưng không thu được thông tin nào về thời điểm cậu ta thức tỉnh sức mạnh, hay cậu ta đã ở đâu và từng làm gì.
Như thể có ai đó đã cố tình xóa chúng đi vậy."
Cheon Sa-yeon không chớp mắt trước những lời lẽ sắc bén của Choi Mi-jin.
"Quan hệ giữa anh với cậu ta là gì vậy?"
"Hừm.
Chà, hiện tại thì, đó không phải là một mối quan hệ đáng để tự hào cho lắm."
Choi Mi-jin cau mày.
"Nhìn thôi cũng biết là thân với anh lắm mà."
"Theo nhiều mặt, cậu ấy là một cộng sự với năng lực đặc biệt.
Tôi nghĩ lý do tại sao tôi muốn được gần gũi hơn với cậu ấy là một điều khá rõ ràng."
Trước phản ứng như một con rắn ranh mãnh ấy, Choi Mi-jin đáp lại.
"Anh biết rõ rằng việc một Trưởng Hội lớn mạnh thân thiết quá mực với một năng lực giả độc lập là không tốt mà nhỉ, Trưởng Hội Cheon Sa-yeon."
"Thân thiết quá mức với cậu ta ấy à....!Chà.
Tôi cũng muốn đấy, nhưng bên kia lại không muốn vậy.
Thế nên, dù không phải là vậy, tôi cũng chỉ có thể ngồi nuối tiếc mà thôi."
"Đừng đùa nữa."
"Tôi đã trả lời chân thành vậy mà, tôi rất buồn khi cô xem nó như một trò đùa đấy"
Tadak.
Cheon Sa-yeon gõ vào bàn bằng những ngón tay dài trắng ngần.
Bầu không khí xoay quanh Choi Mi-jin ngay lập tức chuyển sang Cheon Sa-yeon.
"Cô cũng biết, cậu ta là một người độc lập.
Cậu ta không có liên kết với bất kỳ Hội nào, nhưng nếu Trụ Sở Quản Lý can thiệp vào....!Điều đó sẽ bị xem là quấy rối đó, Trưởng Bộ Trung tâm Quản lý Cổng Choi Mi-jin.
"
Dựa người vào lưng ghế, Choi Mi-jin mím môi nhướng mày khi nghe hắn từ tốn nói vậy.
Tôi không ngờ đến thế này rồi mà anh vẫn tránh trả lời đến cùng đấy....
Cheon Sa-yeon trông vẻ là người luôn xem nhẹ mọi thứ, nhưng tôi biết thực ra hắn ta là một đối thủ khó nhằm hơn bất cứ ai khác.
Đó là lý do tại sao tôi cố tình đưa ra cái tình huống khó lường thế này.
Tôi không biết anh lại phải cảnh giác đến cái mức này cơ đấy.
Choi Mi-jin quyết định tốt hơn là nên lùi lại một bước.
Nếu giờ họ tiếp tục nói về vấn đề này thêm nữa, nó sẽ chỉ kích động cảnh giác của Cheon Sa-yeon hơn thôi.
Sẽ tốt hơn nhiều nếu chuẩn bị kỹ lưỡng vào lần sau và tiếp cận năng lực giả hạng A kia hơn là Cheon Sa-yeon.
"....Tôi hiểu rồi.
Chúng ta cũng dừng nói về vấn đề này thôi."
Choi Mi-jin đứng dậy với xấp tài liệu.
"Tôi xin kết thúc buổi họp.
Cảm ơn tất cả mọi người đã tham dự, hẹn gặp lại tất cả vào lần tới."
"Tôi cũng đi đây.
Ở đây không còn vui nữa rồi.
Trưởng Bộ Trung Tâm~ Đi cùng nhau nào!"
Có lẽ là do Hong Si-ah đã hết hứng thú với Cheon Sa-yeon và cá nhân hạng A không tên tuổi kia, cô đứng dậy và đi theo Choi Mi-jin.
Một sự im lặng lạnh lẽo bao trùm gian phòng họp nơi Choi Mi-jin, các nhân viên của cô và Hong Si-ah đã rời đi.
"...."
Ha Tae-heon yên lặng thu xếp tài liệu, đứng dậy mà không để ý đến Cheon Sa-yeon.
Một tiếng cười thu hút sự chú ý của Ha Tae-heon khi anh chuẩn bị ra khỏi phòng họp.
"Tôi đã nghe được một số tin tức thú vị ngày hôm qua đấy."
Cộp Cộp.
Âm thanh của đế giày vang lên sau lưng anh.
Cái nhìn lạnh lùng của Ha Tae-heon hướng về phía Cheon Sa-yeon.
Cheon Sa-yeon mở miệng một lần nữa khi đút tay vào túi quần.
"Anh không muốn biết những gì tôi đã nghe được à?"
"Tôi không có hứng."
Không khí vô hình giữa Ha Tae-heon và Cheon Sa-yeon gặp nhau lại xung đột.
Ha Tae-heon nheo mày khi nhìn Cheon Sa-yeon người vẫn mang cái điệu cười thường dùng ấy.
"Anh mà nghe, anh sẽ nghĩ khác ngay thôi.
Thấy sao?"
"Câu trả lời của tôi vẫn như vậy."
"Vậy à? Tệ thật đấy."
Lúc nào cũng vậy, cái giọng điệu không hề mang một chút nuối tiếc nào.
Ngay khi Ha Tae-heon định quay lưng đi, Cheon Sa-yeon lại tiếp lời.
"Nếu vậy, cũng chẳng sao hết khi đưa tin với giới truyền thông rằng một vật phẩm cấp SS khác đã xuất hiện nhỉ?"
Động tác của Ha Tae-heon đột nhiên dừng lại.
"Mọi chuyện sẽ náo nhiệt lắm đây, dù là ở trong hay ngoài nước.
Một cánh cổng cấp SS mới thậm chí còn không xuất hiện, nhưng lại xuất hiện món vật phẩm này."
"...."
Ánh mắt của Ha Tae-heon toát lên càng thêm lạnh giá.
Nụ cười của Cheon Sa-yeon ngày càng lún sâu hơn.
"Vậy giờ anh sẽ quan tâm đến rồi nhỉ."
Xấp tài liệu trong tay anh giờ đã nhàu nát.
Ha Tae-heon yên lặng nhìn Cheon Sa-yeon, buộc cái sự hỗn loạn như bão táp bên trong anh lắng xuống.
Làm thế nào hắn ta phát hiện ra được? Thực ra, câu trả lời đã rất đơn giản.
Vừa nãy anh cũng đã thấy cậu ta rồi đấy chứ sao? Cậu ta đã ở trong tay của Cheon Sa-yeon khi xử lý lũ quái vật đó.
"Han Yi-gyeol."
Anh biết rằng người đàn ông đó có quan hệ gì đó đến Cheon Sa-yeon.
Tuy vậy, biết trong đầu và tận mắt chứng kiến là hai việc khác nhau.
Đoạn video mà Choi Mi-jin đã trình chiếu.
Ha Tae-heon nhìn thấy nó và đã thấy rất kì lạ.
Xét về những gì anh thấy được thì khuôn mặt đó nó gần như giống với vẻ khó chịu hơn.
....Chúng không khác biệt là bao.
Khi anh nhớ lại khuôn mặt của Han Yi-gyeol cười rạng rỡ khi cậu đưa cho anh chiếc áo khoác cấp SS, miệng của Ha Tae-heon nhếch lên.
Anh thấy thật thảm hại khi anh lại đi tin vào nó dù chỉ một chút rằng cậu ta muốn thoát khỏi Cheon Sa-yeon.
"Ha Tae-heon."
Đối mặt với Ha Tae-heon người vẫn không biểu lộ chút cảm xúc nào như thường ngày, Cheon Sa-yeon với đôi mắt sáng lên như dã thú mở lời.
"Anh hẳn khá tò mò về con chó đang qua lại giữa tôi và anh nhỉ"
"...."
"Cho dù nó bị lạc, bị bỏ rơi hay đã có chủ....!Anh muốn biết những điều đó phải không."
Cheon Sa-yeon bước đến gần Ha Tae-heon.
Đôi mắt dài lộ ra dưới mái tóc đen xoăn nhẹ.
"Một khi biết rằng nó không có chủ, anh sẽ ngay lập tức muốn lấy nó ngay.
Nó cũng khá hữu ích mà."
Lông mày của Ha Tae-heon hơi nhăn lại như thể anh không thích những lời thô tục của hắn.
Nhưng cuối cùng, anh cũng không thể phủ nhận lời hắn nói.
"Ha Tae-heon, anh có muốn cược với tôi không?"
Cheon Sa-yeon nhẹ giọng nói.
"Là ai, giữa hai chúng ta có thể đưa dây xích vào cổ con chó? Ai thắng sẽ nắm lấy dây xích và kéo nó đến trước mặt người kia."
"Tại sao lại là tôi?"
"Anh phải hỏi con chó chứ không phải tôi."
Đáp lại vậy, Cheon Sa-yeon hơi nghiêng đầu.
"Ngay cả tôi cũng không biết....!Con chó kín miệng hơn tôi nghĩ.
Hoặc, nó tham lam đến mức muốn có được cả hai hạng SS trong tay chăng."
Hắn không nói dối.
Cheon Sa-yeon thực sự không thể hiểu nổi Han Yi-gyeol, người đã đưa vật phẩm cấp SS cho Ha Tae-heon kia.
Nếu đó là một vật phẩm cấp SS, nó quá ngon cho một hạng A khi sử dụng.
Nhưng tại sao cậu ta lại đến gặp và trao nó cho Ha Tae-heon?
Vì Ha Tae-heon mạnh sao? Cậu ta nghĩ rằng làm một hạng SS mắc nợ mình thì sẽ có ích vào một ngày nào đó? Hay là....
Cậu muốn bồi dưỡng Ha Tae-Heon?
Dù có là gì đi nữa thì việc xem nó cũng sẽ vui lắm đây.
Han Yi-gyeol, kẻ mà hắn đã thấy cho đến nay, không hề nhàm chán.
"Chà, từ từ rồi cũng sẽ lòi ra cả thôi."
Cheon Sa-yeon suy nghĩ vậy xong liền cười nhẹ.
"Anh sẽ chấp nhận cái đề xuất này của tôi chứ? Chúng