Bên trong cổng của Khu G5, thuộc Công hội Jayna, đầy rẫy những tòa nhà đổ nát, con đường vắng ngắt cùng khói bụi mù mịt.
Khi nhìn quanh đống tàn tích bốc lên mùi hôi thối, Cha Soo-yeon lấy ra một chiếc nhẫn từ kho lưu trữ mà trước đây tôi đã đưa nó cho cô.
"Cái gì vậy?"
Tôi biết Cha Soo-yeon có khuynh hướng thường hay mang nhiều vật phẩm khác nhau, thế nên tôi thấy tò mò về công dụng của chiếc nhẫn.
Cô ấy cười toe toét trước câu hỏi của tôi và giơ tay đang đeo chiếc nhẫn cho tôi xem.
"Nó đẹp đúng không? Nhỏ con thế này mà khá đắt đấy.
Nó là một vật phẩm buff cấp A."
"Nếu đó là một vật phẩm hỗ trợ....!thì liệu rằng nó có khuếch đại năng lực của cô lên không?"
"Có chứ.
Ngọn lửa sẽ càng lúc càng mạnh á.
Cổng ở đây toàn xi măng và các tòa nhà, vậy nên không có gì sai khi tôi thận trọng cả."
Cha Soo-yeon không thể kiểm soát được sự bùng phát của ngọn lửa, có vẻ khá thích nơi này.
"Cậu muốn mượn thứ gì đó không? Đợi chút.
Năng lực gió thì rất hữu ích đấy...."
"Không, cám ơn.
Thế là được rồi."
Tôi lắc đầu khi vỗ nhẹ vào vai Cha Soo-yeon, người vẫn đang lục lọi trong chiếc túi da của cô.
Trước hành động đó, Cha Soo-yeon ngước mắt lên nhìn tôi.
"Như cô biết đấy, hôm nay là lần đầu tiên hai chúng ta gặp nhau thế này.
Vì trước giờ cả hai toàn lén lút gặp nhau thôi à."
"Ừm.
Đúng là vậy."
Có vẻ Cha Soo-yeon cũng giống như Ha Tae-heon, đều đã làm rất tốt vì có thể cô ấy sợ rằng mình sẽ đi và nói điều gì đó sau này.
Tôi liếc nhìn Woo Seo-hyuk dẫn đầu khi anh ta đang trò chuyện với Hong Si-ah, rồi nói tiếp.
"Tôi không muốn làm phiền cô thế này đâu, nhưng mà....!Tôi không thể làm gì khác được vì Woo Seo-hyuk- ssi đang ở đây.
Đó là bởi anh ta được Hội trưởng Cheon Sa-yeon cử đi theo tôi á."
"Nếu vậy, cậu đang nói là người đã ra lệnh cho cậu bắt cóc tôi là Hội trưởng Cheon Sa-yeon? Chỉ để có được một cánh cổng cấp SS."
"Đúng vậy."
Cha Soo-yeon đã biết Cheon Sa-yeon làm điều đó vì cô cũng nghe được cuộc nói chuyện giữa tôi và Ha Tae-heon vào thời điểm cô bị bắt cóc.
Hay thật đấy nha.
Cô không có ghét tôi.
Ngay cả khi tôi đã đưa cho cô một món vật phẩm, thì sự thật vẫn là tôi đã bắt cóc cô kia mà.
....!Tôi đáng thương lắm sao? Khi tôi nhớ lại Cha Soo-yeon đã tỏ vẻ thương cảm với tôi ra sao, không còn nghi ngờ gì nữa.
"Nếu là về cái người tên là Woo Seo-hyuk kia, thì ý cậu nói là chúng ta sẽ giả vờ như thể không quen biết nhau sao?"
"Đúng thế, nhưng không biết nó có hơi...."
Cha Soo-yeon mỉm cười kiêu hãnh và gật đầu, tôi tự hỏi liệu cô ấy có nhìn ra rằng tôi đang lo lắng lắm không.
"Đừng lo! Tôi diễn giỏi lắm."
"Nó trông như vậy này.
Khi tôi xem đoạn video phòng vấn được công chiếu kia, nhìn cô trông rất dịu dàng ngay cả khi tính cách của cô có khác với con người thật của cô....!Ối!"
Tôi nhớ lại đoạn video mà cô ấy đã trả lời phỏng vấn với một nụ cười thân thiện thuộc hàng đẳng cấp thế giới, thì ngay lập tức một cú đánh giáng thẳng xuống lưng tôi.
Nó đau hơn tôi tưởng.
Tay gì mà nóng thế?
"Đau quá...."
"Tôi đánh cậu vì làm tôi bị tổn thương đấy."
Trong khi xoa cái lưng của mình, Woo Seo-hyuk quay lại sau cuộc trò chuyện với Hong Si-ah.
"Cậu thấy khó chịu à?"
Khi Woo Seo-hyuk thấy tôi đang xoa lưng, anh hơi nghiêng đầu khi hỏi vậy.
Thay vì là lo lắng, nó gần như là giọng để xác nhận hơn.
"Không.
không có gì đâu."
"Hừm, ừm."
Cha Soo-yeon, người đang canh phòng Woo Seo-hyuk để lén rời đi nơi khác.
Tôi nhìn theo bóng lưng của Cha Soo-yeon khi nghe những lời Woo Seo-hyuk đang nói.
"Tôi được lệnh là phải giữ an toàn cho Han Yi-gyeol- ssi, vậy nên hãy nói cho tôi biết nếu cậu thấy khó chịu hay có bất kỳ vết thương nào."
"Lệnh giữ an toàn cho tôi á....!Hội trưởng Cheon Sa-yeon kêu anh làm vậy hả?"
"Đúng vậy."
Đấy không phải bảo vệ, mà là giám sát.
Khi tôi thở dài, Woo Seo-hyuk điềm tĩnh lên tiếng.
"Ngay cả nếu tôi không được ra lệnh làm như vậy, tôi vẫn sẽ cố hết sức để Han Yi-gyeol- ssi được an toàn."
"Sao cơ?"
"Theo những gì tôi thấy, Han Yi-gyeol- ssi luôn gồng gánh quá sức mỗi khi vào trong cổng."
Tôi ngượng ngùng mỉm cười trước những lời bất ngờ ấy khi lấy tay xoa sau gáy mình.
"Đấy là...."
"Thật sự luôn đấy.
Tôi nhớ gần đây mỗi khi cậu ra khỏi cổng đều mang thương tích đầy mình quay về."
Ừm.
Nghĩ lại thì, cả cổng ở Khu N42 và Khu N23 mà tôi và Woo Seo-hyuk đi vào, tôi đều ngất đi nhỉ.
Phải rồi.
Việc anh ta phản ứng như thế cũng là điều hiển nhiên thôi.
"Lần này tôi sẽ cẩn thận."
"Được rồi.
Đừng gắng quá đấy.
Tôi cũng đã báo trước với Hội trưởng Hong Si-ah rồi."
Tôi hơi xấu hổ vì phản ứng thái quá này.
Tôi tự hỏi suốt thời gian qua anh ta đã nói những chuyện gì với Hong Si-ah thế?
"Chỉ cần không phát hiện ra điểm dị thường nào thì tôi cũng chẳng cần phải động tay đâu.
Dù sao cũng có đến tận hai hạng S ở đây cơ mà."
"Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng những cánh cổng mà Han Yi-gyeol- ssi tham gia khả năng cao sẽ có xuất hiện điểm dị thường đấy."
"Sao? Làm thế nào mà anh...."
"Tôi đã xem qua danh sách những cổng mà Han Yi-gyeol- ssi có tham gia.
Tôi xin lỗi nếu nó làm cậu khó chịu."
Sao anh lại xem nó chứ? Tôi lùi lại một bước để giữ khoảng cách với Woo Seo-hyuk— Anh ta để ý đến tôi nhiều hơn tôi tưởng.
"Ờ, ừm....!tôi hiểu rồi."
"Ừ.
Đừng rời khỏi tôi quá xa.
Trong trường hợp khẩn cấp, tôi hoặc Hội trưởng Hong Si-ah sẽ xử lý nó."
Có lẽ lời nói của tôi không được Woo Seo-hyuk tin tưởng lắm ha, thế nên anh ta mới yêu cầu tôi hết lần này đến lần khác là tôi không cần phải tham gia vào trận chiến.
Đấy là do anh ta làm vậy vì bản thân nhận được lệnh của Cheon Sa-yeon, hay anh ta là kiểu người luôn đi lo lắng những thứ nhỏ nhặt nhỉ?
Tôi cũng không rõ nữa....
Lúc đó, toàn đội đã hoàn thành việc kiểm tra nhân sự và vũ khí khi bắt đầu nghiêm túc di chuyển.
Tôi đứng ở giữa đội cũng bắt đầu di chuyển theo họ.
Tôi ngước lên nhìn mây đen che kín cả bầu trời, khiến khung cảnh toát lên một vẻ u sầu ảm đạm.
- ---------------------------
Grừ, grrrừ!
Gràoooo!
Đám xác sống thân dính đầy cát bụi lảo đảo lao về phía chúng tôi, chúng leo trèo băng qua các dãy nhà đổ nát như những con khỉ.
Chúng là xác sống ám cấp A, một loại quái vật trông giống xác sống, với tốc độ và sức mạnh phi thường.
Lũ quái vật vẫn có thể gây ra áp lực cho cả đội cận chiến hạng A, thế nên toàn bộ đội viễn chiến cũng phải tham gia hỗ trợ.
Trong số đó, năng lực giả nổi bật nhất là Cha Soo-yeon.
Một đám xác sống đang lao tới đồng loạt bị quét sạch bởi năng lực của Cha Soo-yeon.
Grừ, gràoooo!
Lũ xác sống gào lên khi chúng bị thiêu sống, chúng đang dần bị áp đảo, đội cận chiến liền chớp lấy thời cơ nhanh chóng diệt sạch đám quái vật.
Tôi biết xác sống sẽ suy yếu khi gặp lửa, nhưng....
"Mình không nghĩ là