Thình thịch
Quả lạ vừa cho vào miệng, Lâm Hàm đã không khỏi mở to hai mắt.
Quả này thực sự là…tuyệt vời quá đi mất.
Thịt quả mềm mịn có vị chua ngọt, mang theo mùi giống như hoa oải hương, quả là một sự kết hợp thần thánh.
Chính vì tham ăn mà không mang theo đồ đựng, Lâm Hàm đành vì miếng ăn mà vứt bỏ liêm sỉ, trực tiếp cởi áo ra buộc hai cánh tay áo vào nhau, sau đó lượm nhặt mấy quả tươi ngon nhất nhét đầy cả áo, lúc này mới vui vẻ tung tăng quay trở về.
Tay xách nách mang trở về nơi cắm trại, mọi người cũng chưa về đủ, chỉ có Lăng Xuyên và Đình Quân xách theo củi và một đầu thỏ trắng cũng vừa lúc về tới.
Nhìn thấy Lâm Hàm không mặc áo, tấm vai trần bóng mịn vì lạnh mà hơi run run, vong eo thon nhỏ tưởng chừng một cánh tay đã ôm trọn, rốn nhỏ màu hồng phấn non nớt.
Nhìn một màng này, yết hầu Lăng Xuyên không khỏi lăn lộn một hồi.
Mắt thấy cậu ôm theo đủ thứ đồ trêи tay, hắn liền tiến lên cầm bớt đồ rồi để xuống dùm cậu.
Chỉ là, không biết hữu ý hay vô tình mà trong lúc giúp đỡ, mu bàn tay hắn lại chà sát vào điểm đỏ trêи ngực Lâm Hàm, làm cho nó vốn đã vì lạnh mà dựng đứng nay lại càng thêm đỏ tươi yêu diễm.
Dị cảm từ trêи ngực truyền tới khiến Lâm Hàm giống như bị điện giật, chỉ một cái chạm liền run rẫy tê dại đến lạ thường.
Làm cậu không khỏi giật nảy mình lùi ra sau một bước, thần sắc trêи mặt cũng đỏ lên một cách khả nghi.
“Tôi…tự làm là được rồi!”.
Lâm Hàm có chút mất tự nhiên mà biện minh cho hành động kỳ quặc của mình, sau đó liền ngồi xổm xuống trúc hết quả dại ra rồi nhanh chóng mặc áo vào.
Nhìn một loạt động tác này của cậu, Lăng Xuyên đều như vô tình mà không nhìn thấy nhưng thực chất, khóe môi lại không khỏi câu lên.
Phải, hắn là cố ý đó.
Chỉ một cái chạm liền để lại xúc cảm khó quên, khiến cho thân dưới hắn đều trở nên rạo rực lạ thường.
Nhìn phản ứng non nớt của cậu, khơi gợi lên hứng thú ɖu͙ƈ vọng từ sâu trong hắn, khiến hắn không khống chế nổi mà cứ muốn trêu chọc cậu.
Nhưng mà, mới như vậy mà nơi đó đã như thế rồi, vậy cũng quá nhạy cảm đi.
Lại cộng thêm khuôn mặt đỏ bừng lan rộng tới vành tai kia, quả thực là rất đáng yêu.
Đợi khi cả đội tập hợp đầy đủ thì trời cũng đã bắt đầu sụp tối.
Bóng đêm bao phủ cả rừng rậm, khí lạnh cùng không gian ẩm thấp khiến người ta không khỏi rùng mình ớn lạnh.
Cả nhóm nhanh chóng đốt lửa, vừa để sưởi ấm vừa để xua đuổi thú dữ, nhưng còn đuổi được hay không thì không chắc lắm.
Lâm Hàm phụ trách bày gọt trái cây rừng cùng rau dại, mấy người còn lại liền đem thú rừng vừa săn được xuống suối đi làm sạch.
Lâm Hàm quen tay quen chân nên làm rất nhanh, trong phút chốc