Vẫn lười...
...
Không chỉ có Minh Ngạn bị sốc, mà nhưng người khác cũng y như vậy.
Có câu "Người ngoài xem trò vui, người trong nghề xem cách thức".
Càng là người trong nghề, thì càng biết hiệu quả hình ảnh của "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đỉnh cao như thế nào.
Nhưng bộ phim thương mại bom tấn trước kia, không cần biết là đốt bao nhiêu tiền vào cho khâu hiệu ứng, hiệu quả cuối cùng làm ra có chấn động cỡ nào, sống động ra sao thì cũng chỉ kỹ xảo.
Thực tế vẫn có thể cảm giác được nó không chân thực, đây chính là lý do vì sao việc quay cảnh thực lại quan trọng với một bộ phim đến vậy.
Hình ảnh bên trong "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" vừa nhìn đã biết không phải trên nhân gian, nói cách khác, tất cả cảnh vật bên trong đều thông qua xử lý hậu kỳ, nhưng lại tràn đầy cảm giác chân thực, không giống bối cảnh thế giới khác trong các phim bom tấn.
Nghiên cứu kỹ nguyên nhân, có thể đây là do vô số những chi tiết nhỏ đáng sợ bên trong đó, ánh sáng, hoa văn, kết cấu cùng quỹ tích khi đất cát bị gió thổi bay, tất cả những chi tiết nhỏ đó dung hòa lại với nhau, tạo nên khung cảnh trong ống kính.
Nó đã hoàn toàn đánh lừa được bộ não cùng con mắt của người xem, khiến người ta không thể nào dùng kinh nghiệm xem phim trước kia để phân biệt được, đâu là thực đâu là giả.
Lúc này, giọng nam êm tai kia lại vang lên, ống kính cũng dần dần chuyển đến trên người đối phương, gò má của cậu xuất hiện trên màn ảnh.
Sườn mặt của cậu có lẽ là đường nét xinh đẹp nhất trên đời, so với người bình thường sâu hơn, nhưng lại không gồ lên quá lộ liễu như người phương Tây.
Lông mi vừa dài vừa dày, không biết có phải là do ở địa điểm quay có gió, hay là tại cậu đang nói chuyện, mà hàng mi giống như cánh bướm, nhè nhẹ rung rinh.
Giới giải trí gần như chính là nơi tập trung nhiều trai xinh gái đẹp nhất, những người ở đây cũng tự nhận là đã từng va chạm xã hội, nhìn thấy đủ mọi kiểu mặt, nhưng vẫn không nhịn được nín thở.
Người trong màn hình quay đầu lại, nhìn về phía bọn họ, giống như đang cùng bọn họ tán gẫu, phá vỡ màn hình ngăn cách.
"Người đang bị ngục tốt siết cổ lên là Lâm Bân, khi còn sống là một tên bắt cóc tống tiền.
Để trả nợ cờ bạc, gã bắt cóc một đứa bé mới hai tuổi, sau khi lấy được tiền chuộc gia đình đứa bé đưa cho, biết rõ đứa bé kia quá nhỏ, hoàn toàn không có khả năng tiết lộ thông tin về mình, nhưng Lâm Bân vẫn sát hại nó một cách dã man.
"Khi còn sống gã cướp đoạt tự do của người khác, sát hại trẻ nhỏ vô tội không chút thương tiếc, vì thế, sau khi chết sẽ phải tới Kinh Ưng chịu cực hình.
Ngục tốt Diêm Ma La sẽ không ngừng đuổi theo gã, dằn vặt gã, trả lại mọi tội nghiệt mà gã từng gây ra cho người khác lên chính bản thân gã."
"Đuổi theo gã là những tội lỗi mà gã đã từng phạm phải.
Tội nghiệt giống như mùi thơm trên cánh hoa, không cần biết lúc sống gã có thành công trốn tội, thoát khỏi trừng phạt hay không, thì sau khi chết đi đến Địa ngục, trừng phạt sẽ đúng hạn rơi xuống."
Ống kính lại rời khỏi người nói, hướng về phía người đang bị truy đuổi, chịu tra tấn, hành quyết.
Không thể nhìn rõ cụ thể hành vi giết chóc ở phía góc xa, nhưng có thể nghe được ngục tốt Diêm Ma La đang giận dữ mắng to, tội nhân khổ sở khóc xin, đã từng là thợ săn, nay lại biến thành con mồi, kẻ hại người nay lại biến thành kẻ bị hại, ở trong màn lửa xanh lam này không ngừng lặp đi lặp lại.
Hình ảnh dần trở nên mơ hồ, giữa màn hình xuất hiện mấy chữ lớn, nét bút cứng cáp:
Nhật ký hành trình dưới Địa ngục.
Đến tận lúc này, những người đang theo dõi trước màn hình mới có thể hít thở như bình thường, bởi vì thời gian nín thở ngưng thần quá dài, nhất thời có loại cảm giác hô hấp không thuận.
Hình ảnh của bộ phim sáng trở lại, một chiếc ô buýt du lịch ọp ẹp xuất hiện ở bên góc trái màn hình, bên phải hiện lên thông tin của diễn viên và những người liên quan.
Nhà sản xuất: Quỳnh Nhân.
Nam diễn viên chính: Quỳnh Nhân.
Đạo diễn: Chương Hoài Tô.
"Chờ đã! Tạm dừng một chút!"
Minh Ngạn thấy Lý Quỳ không nhúc nhích, lập tức vươn tay cướp lấy điều khiển từ xa.
Ông ta tua lại mấy giây, nhìn tên đạo diễn, không tài nào che giấu nỗi khiếp sợ của mình: "Đây không phải tên giả của thầy Tô sao?"
Điểm khiến những người khác để ý đến lại không giống ông ta, họ châu đầu ghé tai nói: "Quỳnh Nhân không phải là cái cậu thần tượng đóng vai Minh Thần trong phim mới của Trương Hạo à, mấy hôm trước Trương Hạo còn ở trong nhóm bạn bè phát liên tục mười mấy tin, khen kỹ thuật diễn của cậu ta tốt như thế nào, tôi thiếu chút nữa còn tưởng Trương Hạo đã chia tay với Trần Duệ Trạch, chuyển sang theo đuổi cậu thần tượng nhỏ này rồi."
"Shh ⸺⸺ Vừa nãy xem mà tôi không dám cả thở.
Cũng không phải phim kinh dị, chẳng hiểu sao tôi lại thấy căng thẳng như vậy nữa."
"Chất lượng hình ảnh thực sự quá là trâu bò, này là do công ty nào làm vậy, tôi chưa từng nghe nói đến Giàu Thật Nhanh, hạng mục lớn thế này sao một chút động tĩnh cũng không có nhỉ, nhà nào làm ra được phim như này mà không điên cuồng tung hê ra ngoài chứ, công tác giữ bí mật thật tốt."
Minh Ngạn kéo Lý Quỳ nói: "Đạo diễn này là ai, tại sao lại dùng tên của thầy Tô?"
Tô Hoài Chương thỉnh thoảng sẽ quay một vài bộ phim mang tính chất thử nghiệm, những tác phẩm này sẽ để tên là Chương Hoài Tô.
Thực ra chính là lật ngược tên thật của ông cụ lại thôi.
Minh Ngạn cũng là học sinh của Tô Hoài Chương, tuy sau này vì quan điểm bất đồng mà ít khi qua lại, nhưng trong lòng ông ta vẫn rất yêu mến kính trọng cụ.
Đáng tiếc, sau đó Tô Hoài Chương ra đi quá đột ngột, ông ta không thể đến thăm cụ lần cuối.
Mấy vị tay to kia bàn luận vài câu, sau đó cướp lại điều khiển trong tay Minh Ngạn: "Ông làm cái gì thế hở, ấn tạm dừng làm chi, nhanh ngồi xuống, đậu má, phim này quá là trâu bò rồi!"
Lý Quỳ vỗ vỗ vai ông ta: "Xem phim trước đi đã."
Minh Ngạn càng xem, trong lòng càng thêm khiếp sợ, cách chuyển cảnh, ngôn ngữ, cùng sắc điệu của phim đều mang theo bóng dáng của Tô Hoài Chương.
Tô Hoài Chương là đạo diễn nối tiếng với phòng cách điện ảnh thủy mặc, phương pháp vận dụng màu sắc, giai điệu luôn có tính thẩm mỹ rất riêng, màu sắc đậm như một bức tranh sơn dầu, rồi lại có nét thanh thoát duyên dáng của tranh thủy mặc Trung Quốc, vô cùng đặc biệt.
Loại cảm quan đặc thù này chính là sự kết hợp giữa màu sắc lộng lẫy cùng ngôn ngữ diễn tả trang nhã mang đến, ánh sáng đậm cùng nhạt hòa cùng một thể.
"Vừa nãy là một cảnh quay siêu dài, người điều khiển camera là ai vậy, làm sao có thể canh chuẩn mọi thứ như vậy, tác phẩm cỡ này sao không tuyên truyền quảng bá gì mà lại chọn phát ở IKU? Dung Trinh là cha đẻ của nhà sản xuất à?"
Lý Quỳ hờ hững cười một cái, nhà sản xuất là cha đẻ của Dung Trinh mới đúng, đáng tiếc, Quỳnh Nhân không nhận đứa con trai Dung Trinh này, không giống ông ta, nhờ sự nỗ lực bền bỉ không ngừng của bản thân, Quỳnh Nhân bây giờ đã lười không buồn phản bác quan hệ cha con giữa hai người nữa rồi.
Theo nội dung bộ phim dần được làm sáng tỏ, mấy vị tay to ngồi đây đều nghĩ tới, bộ phim này là một bộ lấy danh nghĩa phim tài liệu.
Đây chính là dùng phương pháp quay phim tài liệu để quay một bộ phim giả tưởng, thường thường các bộ phim kinh dị cũng khá thích sử dụng thủ pháp quay phim này, nhưng cũng có những bộ phim có đề tài nghiêm túc hơn sử dụng, từ đó đắp nặn nên nhân vật cùng nội dung cốt truyện càng thêm chân thực.
Theo lý mà nói, "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" sử dụng bối cảnh kể truyện là Địa ngục, mặc dù dùng phong cách phim tài liệu để quay chụp, cũng khó có thể tăng tính chân thực cho bộ phim.
Nhưng chất lượng hình ảnh trong phim thực sự quá tốt, hiệu ứng kỹ xảo vô cùng thật, cộng thêm hiệu quả từ thủ pháp quay, càng khiến cảm giác chân thực tăng thêm một bậc.
Tựa như trên thế giới này thực sự có một nơi gọi là Địa ngục, còn có một đoàn làm phim thâm nhập vào bên trong để quay phóng sự.
Nhân vật của Quỳnh Nhân chính là người thuyết minh cho bộ phim, dẫn dắt khán giả đi theo trải nghiệm phong tục tập quán dưới Địa phủ.
Minh Ngạn đã nghe qua tên của Quỳnh Nhân, nhưng đây là lần đầu tiên ông ta thấy cậu đóng phim.
Càng xem lại càng không khỏi bội phục.
Kỹ năng diễn xuất của diễn viên này thực sự là quá tốt.
Nhân vật nào là khó diễn nhất? Đó chính là diễn người bình thường.
Nhân vật có hình tượng rõ ràng thì chỉ cần nắm được đặc điểm chính của nhân vận đó, ngoại hình và khí chất của bản thân lại tương đồng với nhân vật thì diễn tương đối dễ.
Nhân vật càng sắc nét, càng quen thuộc thì lại càng khó diễn giải.
Thiết lập nhân vật có thể là người bình thường, nhưng nhất định sẽ bị đặt vào trong một tình cảnh không bình thường, như vậy mới có thể tạo ra xung đột, mở ra cốt truyện.
Nhưng nhân vật mà Quỳnh Nhân diễn là một người thuyết minh phim tài liệu, trong lúc cậu diễn, khẳng định toàn bộ quá trình đều đối mắt mới phông xanh, nói cách khác, trong bộ phim này, điều khiến người ta cảm thấy chấn động nhất không phải cảnh tượng dưới địa phủ, mà là lúc diễn viên đóng phim, tất cả đều không tồn tại.
Nhưng cậu lại diễn hết sức trơn tru, chân thực.
Mỗi một phản ứng, mỗi một biểu cảm nhỏ trên mặt, đều rất đúng chỗ.
Khiến người ta tin tưởng, cậu thực sự đang nhìn thấy tội nhân bôn ba trốn chạy, ngục tốt đuổi theo sau, cùng với vùng đất ngập lửa như một đại dương xanh biếc.
Phối âm cùng nhạc nền trong phim cũng rất tuyệt, tiếng ngục tốt mắng chửi khiến người xem cảm nhận được lửa giận sôi trào trong lòng họ, tiếng tội nhân kêu rên cũng biểu hiện một cách nhuần nhuyễn thống khố và sợ hãi trong lòng.
Cửa phòng chiếu phim nhỏ đột nhiên bị đẩy ra, là Minh Biện tới trễ, ông ta là em trai của Minh Ngạn, hai người họ chính là phiên bản Trung Quốc của hai anh em nhà Wachowski [1], chỉ là hai người họ không có trải nghiệm biến thành chị em trai, rồi lại biến thành chị em gái như anh em nhà Wachowski
"Đây không phải là Quỳnh Nhân à? Đẹp trai quá ha, Lý Quỳ, anh thế này là không được nhé, thần tượng trẻ đóng mấy phim đề tài giả tượng kiếu như này trăm phần trăm là nát bét, chả ra gì, anh lại còn bảo tôi tới xem?"
"Suỵt ⸺⸺" Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía ông ta, nghiêm túc giơ ngón trỏ, ra hiệu giữ im lắng.
Minh Biện ngây ra một chút, ngồi xuống bên cạnh anh trai mình, trong lòng thầm oán, phim nát của thần tượng còn xem chưa đủ hay sao, Quỳnh Nhân có đẹp trai thế đẹp trai nữa thì cũng làm gì đến mức...
"Ấu siệt!"
Ông ta nhìn thấy cái gì đây?
Chất phim này, hiệu ứng này, cùng Quỳnh Nhân đẹp đến không giống nhân loại dưới bầu trời phủ đầy mây đỏ, trong nhất thời ông ta không phân rõ, rốt cuộc là hiệu ứng kỹ xảo trong phim quá tốt, cho nên người thực như Quỳnh Nhân đi vào không có cảm giác tách bạch, hay là do bản thân Quỳnh Nhân cũng là hiệu ứng máy tính, nên mới có thể hòa làm một với cảnh sắc ở thế giới khác như thế này.
Rõ ràng Minh Biện tới khá trễ, lúc ông ta tới, "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" đã chiếu được một phần tư rồi, Quỳnh Nhân đang trò chuyện cùng ngục tốt ở Địa ngục Kinh Ưng, cũng tự mình trải nghiệm công tác của ngục tốt ở đây.
Cậu mặc quần áo của ngục tốt vào, buộc chắc dây giày đặc chế riêng của ngục tốt, nói với khán giả sau ống kính: "Loại giày ủng này là dùng tơ nhện ở Địa ngục Huyết Trì dệt thành, chỉ cần tăng thêm thành phần tơ này vào trong vải dệt bình thường thì có thể giúp chất vải trở nên bền chắc hơn.
Fan hâm mộ từng tặng găng tay dệt bằng tơ này cho tôi, nói có thể trị bệnh nứt nẻ do lạnh, chờ tới mùa đông, tôi nhất định sẽ đeo thử xem, cảm ơn quà tặng của bạn."
Quỳnh Nhân mỉm cười ấm áp về phía ống kính, sống mũi hơi nhăn lại, lộ ra hàm trăng trắng tinh, đôi mắt cười cong cong.
Nếu fan hâm mộ tặng găng tay cho cậu mà thấy cảnh này thì nhất định sẽ rất cảm động.
Hớ? Minh Biện đột nhiên nhần ra chỗ không bình thường, có thể đưa tặng Quỳnh Nhân găng tay làm bằng tơ nhện ở Địa ngục Huyết Trì, vậy fan của cậu chắc chắn cũng là sinh linh dưới Địa ngục.
Ngẫm lại lại thấy chẳng vấn đề gì, dù sao Quỳnh Nhân cũng đang đóng vai là người thuyết minh phim tài liệu về Địa ngục mà, có fan âm phủ thực sự quá là bình thường.
Sau ống kính, Quỳnh Nhân cầm một cái chùy sắt lớn trong tay, đầu chùy còn to hơn đầu cậu gấp mấy lần: "Hiện giờ tôi sẽ trực tiếp trải nghiệm công tác của ngục tốt ở đây, mọi người chúc tôi may mắn đi nào."
Cậu giơ cây chùy to vĩ đại, đuổi theo sau tội nhân, sung sướng chơi một màn đập chuột.
Trong phim chiếu rất nhiều cảnh quay ngắn về các hình phạt tàn khốc dưới Địa ngục, theo đó chính là phần thuyết minh tại sao những tội nhân này phải chịu hình phạt như vậy.
Người xem vừa khó chịu, vừa hả giận, lại vừa sợ vừa lo lắng.
Cảm giác phức tạp trong lòng cuộn thành một cục.
Nhưng mỗi lần Quỳnh Nhân xuất hiện, người xem lại cảm thấy được trong lòng mình nhận được an ủi cùng chữa lành, lúc nhìn thấy cảnh cậu vung búa lớn, vất vả đập người, mấy vị tay to có mắt đều vô thức nở nụ cười.
Nắm nắm tay, cổ vũ khích lệ cậu.
"Đập đứa bên trái kìa, bên đó gần hơn, đúng đúng đúng!"
"Đập trúng rồi! Tiểu Quỳnh thiệt là giỏi!"
"Tiểu Quỳnh của chúng ta thật là trâu bò, không có gì để nói nữa, thực sự quá trâu bò."
Minh Biện xem không chớp mắt, lẩm bẩm nói: "Cậu ấy thật là đáng yêu.
Tôi tình nguyện xưng là nữ thần địa ngục."
Thấy lúc chờ ở Địa ngục Hoán Khổ, Quỳnh Nhân nhẹ nhàng xoa đầu chó, Minh Biện không nhịn được cảm thán: "Chó ăn thịt người thì cũng là chó nha, cũng muốn được chủ nhân yêu thương cưng nựng."
Trên màn ảnh là chim ác bay rợp trời, không ngừng đuổi theo tội nhân chạy trốn bên dưới, tiếng kèn Xô-na [2] bất chợt nổi lên.
Trong phút chốc, tâm trạng điên cuồng, giận dữ của tất cả ngục tốt Diêm Ma La đều bị tiếng nhạc nhuộm đẫm, tái hiện một cách sống động.
Minh Biện cảm thấy bản thân như được tiếng kèn Xô-na này đả thông kinh mạch, đầu óc sáng tỏ, có cảm giác sung sướng đến tê cả da đầu.
Phối nhạc thực sự quá tốt!
Chỉ bằng một tiếng kèn Xô-na này thôi, ông ta sẵn sàng đi mua cả đĩa nhạc về nghe.
Ngục tốt ở Địa ngục Chiên Đồ không ngừng oán giận vì hành hạ phạm nhân mà trong lòng không thể không lúc nào là thôi tức giận, căm phẫn, thậm chí còn xuất hiện vấn đề về tâm lý, Quỳnh Nhân đề nghị bọn họ nghe thử bài bát "Người đuổi theo ánh sáng" của mình.
Minh Ngạn cười hỏi: "Có bài hát này thật à?"
Lý Quỳ gật đầu.
Lúc Quỳnh Nhân giúp quảng cáo cho trứng chim ở Địa ngục Chiên đồ, hình ảnh quảng cáo điêu luyện của cậu càng khiến bọn họ thấy buồn cười.
Trong lúc không để ý, bộ phim "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục" kỳ diệu này đã tới phần kết, bầu trời phía sau Quỳnh Nhân đỏ rực như nung, nước biển treo ngược bên trên, cậu tiện tay ngắt một đóa hoa hồng đỏ rực như máu, cánh hoa trôi ra khơi xa, bập bềnh theo làn sóng của vùng biển treo ngược.
"Chúng sinh làm mọi chuyện vì sở thích, vì tư tâm, đọa xuống Địa ngục." Quỳnh Nhân nhìn đối diện với ống kính, "Trong "Chính pháp niệm xử kinh" miêu tả về những người phải chịu phạt ở Địa ngục Sơ Thứu như sau: "Cơ khát sở bức, mệnh thường dục đoạn, vô cứu vô quy, khí tức dục tuyệt, hữu mệnh nhi dĩ.
Tha nhân sở bỉnh, cụ thụ chúng khổ"."
(Tạm dịch nghĩa: Cuồng bức ép, mạng thường không dài, không thể cứu, không còn đường quay đầu, hơi thở không có, chỉ còn mệnh mà thôi.
Bị người khác nắm giữ, chịu cảnh khổ của chúng sinh)
Thực ra tôi cũng không hiểu mấy câu này đâu, tối nghĩa dã man ấy.
Ống kính dần tiến lại gần, khuôn mặt Quỳnh Nhân dần chiếm trọn màn hình.
"Tội lỗi của một người sẽ không vì chết rồi mà kết thúc, nó sẽ đi theo người mang tội nghiệt tới từng Địa ngục một."
Người xem đều không tự chút nhìn theo ánh mắt lạnh như băng của cậu.
"Người còn sống, xin luôn giữ cảnh giác."
"Tuyệt đối đừng để bị đọa đến đây."
Hình ảnh tối sầm lại, mấy giây sau hiện lên danh sách diễn viên góp mặt cùng nhân viên đoàn phim.
"Hết rồi á?"
Biện Minh không hài lòng: "Tôi còn chưa xem đủ mà."
Trong màn hình, Quỳnh Nhân lại đột nhiên ló ra: "Mọi người đừng tắt vội, còn một ca khúc cuối phim nữa nha!"
Phần nhạc đệm điện tử sôi động vang lên, trên màn hình lần lượt chiếu lên cảnh tượng tại từng Địa ngục nhỏ của Hắc Thằng Đại Địa, bởi gì thời lượng có hạn cho nên tất cả những Địa ngục nhỏ không thể tới quay trực tiếp đều được cắt ghép xuất hiện ở cuối phim.
Quỳnh Nhân một lần nữa quay lại màn hình, hai mắt mở to nhìn chằm chằm vào ống kính, mặt không biểu cảm hát: "Mi sẽ không có kết quả tốt!"
Mấy vị tai to mặt lớn trong giới này không quá quen thuộc với giới thần tương, thấy biểu hiện của Quỳnh Nhân ở trong phim, còn tưởng là diễn viên thiên tài nào mới ra mắt, nghe thấy cậu hát rõ âm rõ chữ, muốn cao là cao, muốn thấp là ấm, độ rộng âm vực khoa trương đến khó tin, bèn hoài nghi hỏi: "Đây là tự cậu ấy hát à?"
Lý Quỳ dương dương tự đắc: "Dĩ nhiên rồi, cha tôi chính là ưu tú như vậy đấy."
Minh Ngạn: "Cha mà ông nói là cậu ấy à?"
Lý Quỳ: "Chính xác, nhắc nhở mấy ông một câu, yêu thích Quỳnh Nhân thì được, nhưng cấm không cho phép làm fan cha, fan mẹ, fan bạn trai, fan bạn gái của cậu ấy, ai cũng không được chiếm hời của tôi."
Bài "Mi sẽ không có kết quả tốt" này phải nói là có công dụng tẩy não cực kỳ cao, ca từ liên tục được nhấn mạnh cùng giai điệu bắt tai, khiến lúc bắt đầu vào đoạn điệp khúc lần hai, mấy vị tay to ở đây đều tự động hát theo.
...
Mi sẽ không có kết quả tốt.
Mưa dao phủ khắp mười phương, Sơ Thứu không cứu không thoát, giết đến chỗ cáo, ưng, đại bàng.
Cứ thế tuần hoàn trăm nghìn năm không ngừng.
Phụ nữ không đoan trang đứng trên ngàn vạn lá dao, rừng lá dao Hoạt Đại Địa Ngục bốc cháy.
Người đã tạo ác, cớ gì lại kêu la đau khổ?
Cứ thế tuần hoàn trăm nghìn năm không ngừng.
...
Đáng tiếc mấy người ở đây đều không biết hát, căn bản nghe không thuộc được hết, chỉ có Lý Quỳ đã được xem trước mấy lần, mới miễn cưỡng đọc theo được toàn bộ lời.
Đúng, chỉ có thể đọc theo, ông ta cũng muốn hát lắm chứ, nhưng cổ họng của ông ta nói: "Ông không thể."
Chờ ca khúc chủ đề phát xong, trong phòng yên tĩnh trở lại, Minh Ngạn ngả lưng dựa lên thành sô pha, trông như yếu thận vậy: "Ối má ơi, phim này, bài hát này, quá trâu."
Minh Biện nhận xét tỉ mỉ hơn so với ông ta: "Nhà sản xuất của phim này chỉ có hai người, một là Quỳnh Nhân, một người khác tên Ngôn Mặc, công ty hoàn thành hiệu ứng kỹ xảo là Giàu Thật Nhanh, trên thực tế, ngoài trừ dàn nhạc diễn tấu tên Đao Luân kia ra, thì công ty góp mặt bên trong chỉ có một, chính là Giàu Thật Nhanh."
Minh Ngạn cùng tất cả mọi người có mặt ở đây đều hiểu ý tứ thực sự trong câu này là gì.
"Nói cách khác, bộ phim này từ đầu đến cuối là do công ty tên Giàu Thật Nhanh kia ôm đồm hết mọi việc?" Minh Ngạc lộ vẻ khiếp sợ, "Sao có thể, nếu có một công ty có thể làm toàn bộ từ A đến Z thế này, chúng ta khỏi cần lăn lộn trong giới nữa."
"Không đến mức đó đâu, công ty bọn họ có lợi hại đến đâu thì một năm có thể ra mắt mấy bộ phim chứ, không thể bao trọn gói toàn bộ thị trường được."
Lý Quỳ hắng giọng một cái: "Đây là tập đầu tiên của "Nhật ký hành trình dưới Địa ngục", quay về Hắc Thằng Đại Địa,