Hắn vừa bước ra ngoài sân sau thì, ngỡ ngàng, mặt nghệch ra, không còn tin vào mắt mình, có thể đẹp đến như vậy sao? Trước mắt anh là cô gái có mái tóc dài xoả ngang lưng không yên phận bay theo gió và nhịp xích đu, đôi mắt nhắm nghiền, hàng mi dài và cong vút, đôi môi anh đào xinh đẹp hơi mở, làn da trắng tuyết càng tôn thêm vẻ đẹp của cô. Tà áo trắng nhẹ nhàng bay bay, một khung ảnh huyền ảo, mơ hồ và tuyệt diệu. Chân Ken run run, máu biến thái nổi lên, anh là người lạnh lùng, không muốn bị dinh vào rắc rối nhưng khi máu biến thái nổi lên thì... Rón rén bước đến chỗ nó, miệng nở một nụ cười dâm tặc, nước miếng hơi chảy. Còn cỡ hai bước chân thì cô mở mắt, đôi mắt đen huyền nhìn thẳng vào mặt của hắn, thu vào vẻ mặt và nụ cười biến thái của hắn. Còn hắn thì giật mình như ăn trộm bị phát hiện, nụ cười cương cứng tại chỗ, hoạt động chợt khựng lại, cơn gió thôi qua, mọi thứ im lặng cho đến khi nó lên tiếng
-Anh là ai?-Nó cũng muốn chơi đùa với hắn nên mới nói vậy, giọng nói trong như làn nước mùa thu chứ không lạnh lẽo nữa.
-Ơ...ờ..tôi là Ken-hắn ú ớ, sau khi nghe giọng nói này thì hồn bay phách lạc. Chỉ có hai giọng nói làm hắn bị như thế, một là của nó, hai là của Nó?(lúc này.)
-Cô là ai?-Anh hỏi làm cô hơi rối nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh.
-Tôi không là ai cả.-Thản nhiên nó trả lời.
-Không là ai sao?-Hơi bất ngờ hắn hỏi lại.
-Đúng vậy, không ai cả, tôi là tôi thôi.-hơi nghiêng đầu
-Vậy cô ở đây làm gì?-Nhẹ ngồi xuống cạnh nó anh hỏi.
-Không làm gì cả-Lại trả