Nó sau khi nói chuyện với hắn xong thì quay về phòng Franky. Bắt đầu từ ngày mai nó sẽ bắt đầu đi học, không biết sẽ ra sao nhỉ? Vui vẻ, thú vị, hay là chán ghét và lại giải quyết người khác. Nói chung là nó rất hồi hộp, khoé miệng chợt cong lên tạo thành một nụ cười. Nó về thẳng phòng Franky, nhìn khắp phòng chỉ thấy mỗi con khỉ già đang ngồi chểm chệ chứ chả thấy Ayame đâu. Nhẹ thở dài đưa ánh mắt cam chịu nhìn Franky làm anh hơi quê.
-Nè, em làm mặt vậy là sao hả, gặp anh mà làm như gặp công an vậy.-Anh càu nhàu
-Aya đâu?-Đáp lại lời nói của anh bằng một câu cụt ngủn. Anh thở dài.
-Về kí túc xá rồi, cô bé bảo hơi mệt.
-Sao lại mệt?
-Um chắc là mới hoàn trả sinh mạng nên chưa thích ứng lắm,-anh từ tốn.
Đang nói chuyện thì tự nhiên nó nhìn ra phía cửa. Franky không hiểu lắm, anh cố gắng nhắm mắt dỏng tai nghe, anh mạnh thật nhưng về những thuật nghe ngóng thì anh không chuyên. Nghe đươc lờ mờ gì đấy, hình như là tiếng con gái, nghe cũng quen quen. Đứng dậy mở cửa nhìn ra cửa sổ. Anh đọc:
-Khai Nhãn-đôi mắt anh hơi chuyển động rồi thu hình ảnh.
Nó cũng đứng đó, chớp mắt nhẹ, đôi mắt cô cũng bắt đầu thu hình ảnh như anh nhưng chỉ khác là cấp bậc cô cao hơn thôi. Cách đó khoảng 2km, nó thấy một cô gái chỉ có thể dùng một từ để miêu tả:LOÈ LOẸT. À ha, thì ra là nhỏ còn lại trong hai nhỏ lần trước, thiệt không ngờ a~. Nhỏ đang bàn chuyện gì đó, Kami có thể nghe hoặc xen vào cuộc, trò chuyện nhưng lại không muốn đơn giản là vì nó muốn tránh xung đột.... Có Lẽ! Nhẹ xoay bước vào trong, cô búng tay cái tách, Franky giật mình, mắt nhắm nghiền, xoa xoa hai vầng thái dương, quay sang nhìn nó nhíu mày.
-Sao vậy?-anh hỏi.
-Không thích-nó trả lời
Người của tộc Namikaze có khả năng cắt đứt dòng phép thuật trong người đối phương. Không cần biết đối phương đang thi triển thuật gì, chỉ cần dùng đến khả năng này, nó cho phép người tộc Namikaze nhìn thấy được đối phương định làm gì và cắt đứt dòng