Châu Kim Lăng dùng loa "Ngài Lại, chúng tôi đến đây chỉ để lấy lại hàng. Mong ngài hợp tác."
Phía bên kia không một hồi đáp.
"Phía trước là người của Ashilam, có năm phút để hạ hết bọn chúng." Lại Ngạn Vũ nói vào bộ đàm, rồi đưa óng nhòm lên nhìn.
Rein và Lawn nhận lệnh, tăng tốc về trước.
Ánh mắt Lại Ngạn Vũ lóe tia bất ngờ khi nhìn thấy Vân Phi ngồi trên chiếc xe của Ashilam. Cô ấy sao lại ở đó?
"Đừng động thủ." Mệnh lệnh lại vang lên, khác hoàn toàn mệnh lệnh vừa nãy.
Chiếc xe còn xót lại gồm Rein, Lawn và hai người khác nhanh chóng đến tập hợp chỗ Lại Ngạn Vũ. Còn bên Châu Kim Lăng không còn một ai.
Khi chiếc xe kia chạy ngang qua, Vân Phi có quay sang nhìn, ánh mắt cô chợt lóe lên. Đó là Rein sao?
Chiếc xe đó chạy nhanh quá, khó mà nhìn rõ được. Vân Phi loại bỏ ngay ý nghĩ kia.
Quan sát tình hình, nhân lực hai bên gần như là ngang nhau, Châu Kim Lăng biết vậy nhưng cũng không khỏi lo ngại, bên cạnh người như Lại Ngạn Vũ chắc chắn toàn là cao thủ.
Đầu tiên là Sim, sát thủ thứ bảy bảng xếp hạng. Tiếp theo là Lawn, tay súng cừ khôi. Nếu đem Vân Phi ra so sánh với hắn, có lẽ không ai không khẳng định là Lawn sẽ hơn. Vinius cũng là một người đáng gờm. Nghe đâu bên cạnh Lại Ngạn Vũ xuất hiện thêm một người nữa, nhưng thân phận thế nào vẫn là một dấu chấm hỏi.
Châu Kim Lăng chỉ mới được nhìn thấy Sim, mấy người còn lại chỉ nghe danh, nên không chắc bên Lại Ngạn Vũ đang có ai, càng không chắc được phần thắng.
Nếu bây giờ có thể trao đổi được cái gì thì trao đổi trước vậy.
Đối phương vẫn không có động tĩnh gì, Châu Kim Lăng giơ loa lên nói một lần nữa "Ngài Lại, chúng tôi xin nhắc lại một lần nữa..."
Châu Kim Lăng chưa nói hết câu thì bên Lại Ngạn Vũ lại khởi động xe, quay lại hướng ban đầu.
Bọn người Châu Kim Lăng vô cùng bứt xúc.
"Với tên Lại Ngạn Vũ đó từ đầu đã không thể thương lượng được."
"Hắn ta giống như lời đồn, không để ai vào mắt."
Vân Phi liếc mắt xuống Châu Kim Lăng, chỉ thấy anh im lặng, mắt nhìn bên kia rời đi.
Ai có thể nhu nhược, cô thì không.
Vân Phi giơ súng lên, nhắm vào bánh xe jeep bắn hai phát.
Phụt. Bánh xe nhanh chóng bị xẹp, chao đảo chao đảo.
Thêm hai phát nữa. Cả hai bánh xe đều xẹp, lún cát không thể đi được.
"Mau chạy đến." Vân Phi nói.
Người kia không hiểu tiếng Vân Phi, quay lại nhìn Châu Kim Lăng. Châu Kim Lăng vẫn đang tính toán một con đường vẹn toàn.
"Anh còn không đi thì không còn cơ hội đâu." Vân Phi nghiêm nghị.
Châu Kim Lăng nhìn Vân Phi, ánh mắt kiên định của cô khiến anh định tâm lại, đưa ra một quyết định. "Đuổi đến."
Người kia liền đạp phanh chạy đến.
"Rein lên cabin. Lawn chuẩn bị súng."
Bọn người Lại Ngạn Vũ rời xe, Rein chạy nhanh đến leo vào cabin. Còn Lại Ngạn Vũ cùng Lawn mở thùng xe, nhảy vào trong. "Vinius lái xe."
Chiếc container lại một lần nữa quay bánh.
Xe Châu Kim Lăng đuổi đến, Lại Ngạn Vũ ngồi yên lặng rít điếu thuốc. Đối với hắn, đám người Ashilam này không đáng
là gì cả, ngoài Vân Phi.
Hắn vẫn rất tò mò tại sao Vân Phi lại ở đây. Và hắn chỉ quan tâm đến chuyện đó thôi.
"Bắn. Giữ mạng người ngồi bên phải tay lái."
Lawn giơ súng lên bắn. Châu Kim Lăng nhìn thấy, bảo mọi người núp xuống.
Người của Châu Kim Lăng núp xuống thì Lawn đứng lên, hắn bắn ba phát, chiếc xe đằng sau Châu Kim Lăng phanh gấp. Anh nhìn lại thì bọn họ đều đã gục đầu xuống. Đòn chí mạng.
Châu Kim Lăng liền khẳng định người bắn súng kia chính là tay súng bách phát bách trúng bên cạnh Lại Ngạn Vũ - Lawn Pilo.
Trong lòng Châu Kim Lăng bỗng có một chút lo sợ cùng thất vọng.
Bỗng dưng phía trước ập đến một bóng đen, Vân Phi đứng dậy, giơ súng lên.
Pằng.
"Vân Phi, núp xuống." Châu Kim Lăng ngước lên, thì Vân Phi đã bắn viên đạn đi.
Lawn nhìn thấy bên kia có người đứng dậy, theo phản xạ giơ súng lên nhưng bụp một cái, cây súng văng ra. Bên kia thế mà lại coa tể bắn chuẩn như vậy.
Lại Ngạn Vũ quay qua xem tình hình, hắn thấy được người vừa bắn chính là Vân Phi, trong đầu hắn vang lên không câu khen ngợi: Không tệ.
"Anh mau nói hắn giao hàng." Vân Phi quay lại nói với Châu Kim Lăng.
Châu Kim Lăng do dự một lúc rồi cầm loa "Ngài Lại, chúng tôi mong ngài hợp tác."
Lại Ngạn Vũ ngồi im, âm thầm quan sát. Trong đầu Lawn thì nghĩ hợp tác cái đ**, chưa biết đó là hàng của ai. Vừa ăn cướp vừa la làng. Nhưng không có chỉ thị, hắn cũng không thể làm gì ngoài chửi thầm.
Một lúc Lại Ngạn Vũ cho lệnh ngừng xe, hắn chầm chậm đứng dậy, hiên ngang ngay chính giữa thùng xe, đút tay vào túi. Ánh mắt của hắn mở một cách lười biếng, nhìn chiếc xe kia đang chạy đến.
Xe chạy gần đến, Châu Kim Lăng cũng lệnh cho ngừng. "Ngài Lại." Châu Kim Lăng chào một cách lịch thiệp.
"Hàng ở đây. Muốn lấy?" Lại Ngạn Vũ nói một câu khiêu khích. "Tự đến lấy."
Hắn ta nhảy từ trên thùng xe xuống một cách rất nhẹ nhàng, Lawn cũng nhảy theo. Bọn họ đứng nép qua một bên như đón khách đến nhà.
Châu Kim Lăng, Vân Phi cùng hai người khác vô cùng ngờ vực.
Đấu đá đến sứt đầu mẻ trán, bây giờ lại dễ dàng lấy như vậy?
Chắc chắn không thể nào!