Sáng sớm hôm sau, Trình Tuyết Ý vui vẻ chạy tới Thịnh Gia để phỏng vấn trợ lý nhỏ tương lai cho mình.
Khi cô tới cửa phòng của Tô Ngu thì trùng hợp gặp Liên Khê bước ra từ bên trong.
Có đội ngũ cẩn thận tạo hình nên Liên Khê càng trở nên xinh đẹp hơn, nhưng khí chất liễu yếu đào tơ càng lúc càng hiện rõ hơn.
Cô ta nhìn Trình Tuyết Ý cười dịu dàng nói: “Chào đàn chị.”
Trình Tuyết Ý cũng hòa nhã chào lại cô ta, nhưng cũng chỉ là theo phép mà thôi.
Cô và Liên Khê cũng không thân thiết gì, cho dù mỗi ngày đều ở chung một đoàn phim nhưng cũng không hề nói chuyện với nhau.
Trong nguyên tác Liên Khê được xây dựng theo hình tượng thánh mẫu, không hề có chính kiến nhưng cô ta cũng chẳng cần phải có chính kiến, bởi vì Từ Kỳ Ngôn đã sắp xếp mọi thứ tốt nhất đưa đến cho cô ta.
Cô ta không cần bỏ nhiều công sức nhưng vẫn tốt hơn rất nhiều người khác.
Thật ra thỉnh thoảng trong đêm khuya tĩnh lặng, Trình Tuyết Ý thường nghĩ về Liên Khê, trong lòng cảm thấy rất ghen tị, bởi vì xuất thân của nguyên chủ và nữ chính không khác nhau mấy, nếu suy nghĩ cẩn thận một chút thì hoàn cảnh của Liên Khê còn không tốt bằng nguyên chủ.
Nhưng cuối cùng cả hai lại đi hai con đường khác nhau hoàn toàn.
Trình Tuyết Ý vẫn luôn nhớ tới vận mệnh của nguyên chủ, phải chấp nhận một vận mệnh như vậy, nói cô không lo lắng thì chính là nói dối.
Cho nên mấy ngày gần đây cô luôn âm thầm cạnh tranh với Liên Khê.
Cô thật sự rất muốn biết, cô dựa vào nỗ lực của mình có thể đánh bại được vòng hào quang của Liên Khê hay không.
Trình Tuyết Ý đứng trước cửa, sau khi suy nghĩ một lúc lâu thì mới đưa tay lên gõ cửa phòng Tô Ngu.
Nơi phỏng vấn là phòng họp nhỏ cùng tầng với văn phòng của Tô Ngu, buổi phỏng vấn hôm nay chỉ có ba người.
Chị ta sắp xếp hồ sơ lý lịch lại, rồi đưa sang cho Trình Tuyết Ý:
“Cô đọc lướt sơ qua đi, tí nữa phỏng vấn cũng dễ hỏi hơn.”
Sau đó chị ta nói ra một vài tiêu chí để lựa chọn trợ lý, cuộc phỏng vấn chính thức bắt đầu.
Cô gái đầu tiên thì quá là hiền nên không được.
Người thứ hai thì có hơi…cao ngạo, trên người mặc toàn là đồ hiệu, mái tóc uốn lượn sóng, chân mang một đôi giày cao gót tầm 8 phân, trông còn phô trương hơn cả Trình Tuyết Ý, một cô gái như vậy nhìn không giống như thật sự muốn làm trợ lý.
Dù sao lương một tháng cũng chỉ có 3000 tệ.
Sợ là còn không mua được chiếc khăn choàng LV trên cổ cô ấy nữa, nên chỉ có thể đánh rớt.
Sau khi phỏng vấn hai người này xong, Trình Tuyết Ý duỗi eo tức giận nói: “Trợ lý nhỏ đáng yêu ở đâu vậy!!!”
Lúc này người thứ ba bước vào cửa.
Trình Tuyết Ý ngạc nhiên, không phải vì bất điều gì khác, mà là vì cô bé này có ngoại hình rất đáng yêu.
Dáng người của cô bé không cao, khuôn mặt đáng yêu xinh xắn, mái tóc được búi tròn ở phía sau.
Sau khi bước vào, cô bé đứng ở đó mỉm cười giới thiệu bản thân: “Chào chị Tô, chào chị Tuyết Ý, em tên là Giản Bội Ni, năm nay 20 tuổi.”
Khi cô bé cười rộ lên vừa cảm thấy ngọt ngào vừa cảm thấy tinh nghịch, ngay lập tức khiến cho Trình Tuyết Ý nhớ tới Từ Gia Ninh, tuổi của cả hai cũng khác nhau mấy.
Tô Ngu ngồi bên cạnh gật đầu nói:
“Vậy cô hãy nói sơ qua lý lịch và hiểu biết của cô về công việc này đi.”
Lúc trước em đã từng làm trợ lý cho nghệ sĩ, nên cũng có một chút kinh nghiệm.” Bội Ni cười nói.
Tâm trạng của cô bé rất thoải mái, mang lại cho người khác cảm giác nhiệt huyết và hoạt bát, đồng thời cô bé cũng đã có kinh nghiệm làm việc nên hiểu rất rõ về những việc mà trợ lý cần làm.
Khi phỏng vấn kết thúc, Trình Tuyết Ý hỏi Tô Ngu: “Có phải cô bé này đã giành chiến thắng rồi không?”
Tô Ngu: “Cái gì mà thắng hay không thắng, quan trọng nhất khi chọn trợ lý là người đó phải thích hợp với cô, cô thích ai thì chọn người đó.”
Nghe thấy chị ta nói như vậy, Trình Tuyết Ý cũng không do dự nữa, cô lấy hồ sơ của Bội Ni ra đánh một dấu tích lớn lên trên: “Chính là cô bé!”
Cứ như vậy, trợ lý nhỏ đáng yêu đã tới tay cô, ngay lập tức cũng có thông báo về công việc mới, khi có công việc mới thì mọi người sẽ cảm thấy rất vui, nhưng gần đây tâm trạng Trình Tuyết Ý không được tốt cho lắm.
Vai diễn của cô trong «Thành thị x hồ sơ» cũng sắp kết thúc.
Trình Tuyết Ý không hề nghĩ tới vào đêm Tạ Oản Tâm xuống sàn lại được nhiều người thảo luận đến như vậy.
Bởi vì kết cục của vụ án này quá ngược tâm.
Thật ra cô không cảm thấy kết cục này ngược tâm chỗ nào, bởi vì một kẻ giết người không đáng được đồng tình.
Nhưng hình tượng của Tạ Oản Tâm được xây dựng quá tốt, trong kịch bản hay cả khi quay phim, đạo diễn