Một lần nữa Trình Tuyết Ý nhìn thấy tin tức của Từ Kỳ Ngôn trên mạng.
Tin tức hắn từ chức tổng tài ở công ty giải trí Thịnh Gia, chính thức gia nhập vào tập đoàn Thịnh Gia đã lan truyền khắp nơi.
Điều này có nghĩa là địa vị của tổng tài được nâng cao lên nữa.
Trong bức hình mà báo chí đưa tin, Từ Kỳ Ngôn mặc một bộ vest sọc đen, khí chất cao ngạo lạnh lùng, gương mặt tuấn mỹ trong bức hình đẹp tới mức khiến cho người khác phải mờ mắt.
Trẻ tuổi, tuấn tú, nhã nhặn, lịch thiệp.
Hơn thế nữa trong nhà có mỏ.
Đúng là người đàn ông hoàng kim khiến bao phụ nữ đều mơ ước.
Lúc trước Từ Kỳ Ngôn nhậm chức tổng tài của công ty giải trí Thịnh Gia đã được bốn năm, nói hắn là ông hoàng của giới giải trí thì cũng không sai.
Lần này hắn nhậm chức, trực tiếp điều hành cả tập đoàn, đã khiến cho cư dân mạng bàn tán sôi nổi liên tục.
[Tôi đơn phương tuyên bố, tôi đã kết hôn với Từ Kỳ Ngôn, cầu xin mọi người đừng ghen tị mà hãy chúc phúc cho chúng tôi.
]
[Người ta 29 tuổi đã đứng ở đỉnh núi, tôi 29 tuổi vẫn đang dọn gạch]
[A a a a a, đây là chồng tôi mà!!!]
[Lầu trên kêu chồng không thấy ngượng sao, không phải ông chủ lớn đang yêu đương với Trình Tuyết Ý à?]
[Không chắc chắn thì đừng nói bừa được không? Rõ ràng là chính chủ chưa từng thừa nhận nhé!]
Sau khi Trình Tuyết Ý đọc tin tức Từ Kỳ Ngôn chuyển công tác, thì suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô là hắn sẽ càng bận rộn hơn trước.
Phải biết là phạm vị kinh doanh của tập đoàn Thịnh Gia, rộng hơn nhiều so với những công ty con đó.
Có lẽ hắn sẽ bận tới mức không tới tìm cô được.
Trình Tuyết Ý liếc mắt nhìn vào Wechat, cô phát hiện lần cuối cùng cả hai liên lạc đã là nửa tháng trước rồi.
Có lẽ đối với Từ Kỳ Ngôn mà nói, việc theo đuổi cô chỉ là chút gì đó mới mẻ mà thôi.
Dù sao trước đây nguyên chủ cũng nóng lòng muốn ngủ với hắn, mà sau khi cô xuyên qua thì thái độ của cô đối với hắn thay đổi ngay lập tức.
Tổng tài là một tên cao ngạo như vậy, hắn muốn lấy lại chút thể diện thì cũng phải thôi.
Hơn nữa, hắn chỉ nói “tôi theo đuổi em” chứ không phải là “tôi thích em”.
Tại sao cô phải để tâm đến thái độ của Từ Kỳ Ngôn chứ?
Chẳng lẽ cô thật sự có suy nghĩ gì đó đối với hắn sao?
Ngày hôm đó, Thi Nhất từng hỏi cô là cô có từng từ chối Từ Kỳ Ngôn không, trong chớp mắt Trình Tuyết Ý kinh ngạc nhận ra, hình như cô chưa từng từ chối hắn…
Nếu nói về nguyên nhân.
Vì cô cảm thấy cô và Từ Kỳ Ngôn có ràng buộc quá sâu, sâu tới mức cô không còn lý trí để suy nghĩ về chuyện này.
Lúc mới quen, tính tình của hắn lạnh nhạt xấu tính, nói chuyện không bao giờ nể mặt người khác, dường như không ai có thể lọt được vào mắt hắn.
Trình Tuyết Ý đã từng nghĩ sao tên này lại đáng ghét như vậy, giống như một con chim đại bàng vừa kiêu ngạo vừa tự luyến.
Nhưng dần dần về sau, cô cảm thấy tổng tài không hề lạnh nhạt như cô đã nghĩ.
Cô nhớ sau khi cô tham gia show giải trí lần đầu tiên, vào đêm tuyết rơi đó Từ Kỳ Ngôn gọi điện thoại cho cô, hắn nói: “Em biểu hiện rất tốt.
”
Nhớ tới lúc cô suýt chút nữa bị Cố Hành bắt cóc, sau khi tỉnh lại ở bệnh viện, cô nhìn thấy hắn vẫn đang làm việc bằng một tay, bàn tay dính máu quấn băng gạc lại, lúc đó cô vẫn ngơ ngác không hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Từ Kỳ Ngôn thở dài, bất đắc dĩ nói: “Trình Tuyết Ý, sao em lại có thể ngốc đến vậy?”
Nhớ tới khi cô phát sốt, hắn đã tự tay nấu mì cho cô.
Còn có lần té ngựa, hắn bay tới ngay trong đêm đó, trong ánh mắt hiện lên vẻ mệt mỏi nhưng lại khiến cho cô cực kỳ an tâm.
Đời này Trình Tuyết Ý chỉ nhập viện hai lần, nhưng khi mở mắt ra đều nhìn thấy cùng một người.
Cô không phải là người có lòng dạ sắt đá, sao có thể không động lòng được chứ.
Chỉ là cô không dám suy nghĩ nhiều về điều này.
Dù sao dưới ánh mắt của mọi người, chênh lệch của hai người quá lớn.
Sau khi