Trình Tuyết Ý ngồi xếp bằng trên ghế sopha ăn salad, còn Từ Kỳ Ngôn thì ngồi bên cạnh lột vỏ quýt cho cô.
Nhất thời bầu không khí cũng trở nên hài hòa hơn.
Trên TV, đài Chiết Giang đang chiếu phần kết cho bộ phim «Nhiều Năm Qua»
«Nhiều Năm Qua» có ratings cao nhất là 1.57%.
Đây là một trong những bộ phim được đáng giá cao của đài Chiết Giang trong năm nay.
Ôn Nhiễm là loại diễn viên chỉ lựa chọn kịch bản tốt, chất lượng thì không cần phải nói nhiều, cô ấy không có quá nhiều tác phẩm nhưng mỗi khi khởi động máy cũng đều được bàn tán một thời gian.
Dần về sau cô ấy được mọi người tặng cho danh nữ hoàng phim truyền hình, là người có thể đảm bảo ratings được ổn định.
Ở giai đoạn hiện tại, Trình Tuyết Ý không hy vọng là bản thân có thể vượt qua được cô ấy, chỉ cần đứng bên cạnh là tốt lắm rồi.
Cô vẫn đang suy nghĩ thì đột nhiên Từ Kỳ Ngôn ngồi bên cạnh lên tiếng: “Anh chuẩn bị dọn ra ngoài ở.”
“Hả?” Trình Tuyết Ý hơi ngạc nhiên, không hiểu tại sao hắn lại nói tới chuyện này.
“Tại sao anh muốn dọn ra ngoài?”
Lúc trước, Từ Kỳ Ngôn cảm thấy ở nơi nào thì cũng giống như nhau, nhưng ba của anh tuổi càng lớn thì càng thích nhúng tay vào việc riêng của hắn, hắn biết ông không thể tạo nên được sóng gió gì nhiều, nhưng hắn chỉ muốn yên tĩnh một chút mà thôi.
Nhìn thấy Từ Kỳ Ngôn không trả lời, mạch não của Trình Tuyết Ý lại bắt đầu tưởng tượng sâu xa.
Ngay lập tức món salad trong miệng càng trở nên khó nuốt.
“Đừng nói là.” Cô căng thẳng nói:
“Anh muốn chuyển đến chỗ của em đó nhé?”
Mặc dù người trưởng thành yêu đương không thích lề mề chậm chạp, nhưng cái này có phải là nhanh quá rồi không!
Từ Kỳ Ngôn nghe thấy những lời này thì hơi ngạc nhiên, sau đó hắn mỉm cười nói: “Em đang mời gọi anh sao?”
“Không, em không có, không hề có!” Cô trừng mắt, miệng hơi phồng lên, vẻ mặt cực kỳ căng thẳng.
Giống như một bé cá nóc xinh xắn.
Từ Kỳ Ngôn trêu chọc nhìn cô, giọng điệu bình tĩnh: “Vốn dĩ anh cũng không tính như vậy, nhưng nếu em đã nhắc tới thì anh sẽ suy nghĩ một chút.”
Nói xong còn giả vờ nghiêm túc đánh giá cách bài trí xung quanh.
Trình Tuyết Ý nghe giọng điệu này là biết ngay hắn đang trêu chọc cô, vì vậy cô ném một cái gối sang: “Tốt nhất là anh đừng suy nghĩ nữa nhé”
9 giờ, tập đầu tiên của «Vọng Tộc» phát sóng.
Mở đầu tập đầu tiên của phim chính là cảnh kết hôn của Lục Hà và Giang Nhị, vì là hôn lễ của nhà giàu, nên đoàn phim đã chi rất nhiều tiền để dựng bối cảnh.
Toàn bộ buổi lễ đều toát ra vẻ sang trọng và lãng mạn.
Một cảnh đặc biệt như vậy.
Nhưng cô lại có cảm giác rất kỳ lạ!
Khi ngồi bên cạnh bạn trai xem hôn lễ của bản thân và người khác.
Cô có cảm giác chột dạ, giống như bản thân đang đội nón xanh cho Từ Kỳ Ngôn.
Còn Từ Kỳ Ngôn, khi nhìn thấy bạn gái của mình và em trai liếc mắt đưa tình với nhau, trong lòng cảm thấy cực kỳ chua xót.
Cảnh tượng trên TV càng ngọt ngào bao nhiêu thì sắc mặt Từ Kỳ Ngôn đen bấy nhiêu.
Bầu không khí cực kỳ xấu hổ.
Trình Tuyết Ý cầm lấy điều khiển từ xa muốn đổi sang kênh khác, để giảm bớt sự xấu hổ: “Không thì đừng xem nữa.”
Nhưng người đàn ông lại giữ lấy tay cô.
Hắn nắm lấy cổ tay cô, nhiệt độ lòng bàn tay hắn có hơi lạnh.
“Em có biết hiện tại anh đang nghĩ gì không?” Từ Kỳ Ngôn nhìn chằm chằm cô không chớp mắt, ánh mắt lạnh lùng u ám.
Giống như có một con rắn độc bò qua sống lưng, rất nhanh Trình Tuyết Ý sởn cả gai ốc: “Nghĩ gì?”
Từ Kỳ Ngôn rũ mắt, nhìn lướt qua màn hình TV, sau đó nói với một giọng điệu u ám tức giận: “Anh muốn chơi chết Từ Trí Nhất.”
Giọng điệu của hắn chậm rãi nặng nề, trên khuôn mặt đẹp trai không hề có nụ cười nào, giống như thần chết vậy.
Trình Tuyết Ý hơi sững sờ, ngay sau đó người đàn ông dùng sức bóp nhẹ cổ tay cô, điều khiển từ xa trong tay cô rơi xuống đất.
Cô còn chưa kịp phản ứng lại thì Từ Kỳ Ngôn đã đẩy cô nằm xuống sopha.
Khoảng cách cả hai rất gần với nhau, hai người đối mắt với nhau, có một mạch nước ngầm đang dâng cao.
Sau đó người đàn ông vươn tay lên, dùng ngón tay thon dài nới lỏng cà vạt, cổ áo sơ mi xanh nhạt hơi mở ra, Trình Tuyết Ý nhìn thấy yết hầu của hắn hơi di chuyển.
“Anh…”
Cô vẫn chưa kịp nói xong thì Từ Kỳ Ngôn đã nâng cằm cô lên, cúi xuống ngậm lấy đôi môi của cô.
Nụ hôn này mang theo tính xâm lược, hắn hôn rất sâu, đầu lưỡi cạy mở hàm răng của cô ra, vừa quấn quít vừa trêu chọc.
Tiếng hít thở bên tai càng rõ ràng hơn, vừa nặng nề vừa ái muội, thật sự khiến cho người khác mặt đỏ tim đập.
Nụ hôn của Từ Kỳ Ngôn dần dần đi xuống dưới, bàn tay cũng không còn an phận nữa, hắn di chuyển bàn tay vào dưới áo thun của cô, lòng bàn tay mát lạnh chậm rãi xoa nhẹ vòng eo thon nhỏ của cô, khiến cho cô không ngừng run rẩy.
Cảm giác này quá xa lạ.
Trình Tuyết Ý không nhịn được ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng nghẹn ngào nhỏ.
Âm thanh này giống như một tia lửa nhỏ, tuy nhỏ bé nhưng lại có thể đốt cháy cả vùng thảo nguyên rộng lớn.
Tiếng thở dốc của Từ Kỳ Ngôn càng to hơn.
Hắn ôm chặt lấy cơ thể cô, dường như giữa cả hai không còn chút kẽ hở nào.
Muốn làm cô, làm cô tới phát khóc.
Trình Tuyết Ý thật sự sắp khóc.
Cô chỉ muốn hỏi Từ Kỳ Ngôn một câu.
Anh muốn chơi chết Thi Nhất, hay là chơi chết em vậy?
Cơn sóng tình yêu xa lạ này sắp nhấn chìm bọn họ.
Tuy nhiên trước khi sắp bốc hỏa thì đột nhiên Từ Kỳ Ngôn dừng lại.
Đôi mắt của cô gái dưới thân hắn đã ngấn lệ, đôi môi đỏ mọng, dáng vẻ này của cô thật sự rất mê người.
Nhưng câu “có thể làm không”chỉ có thể nghẹn lại ở cổ họng, hắn không thể nói thành lời.
Hắn thở gấp, lồng ngừng phập phồng liên tục.
Không thể!
Trước khi hỏi, hắn đã tự đưa ra câu trả lời rồi.
Ít nhất không thể nhanh như vậy được.
Hắn sợ sẽ khiến cho cô sợ hãi.
Sợ cô cảm thấy hắn là một người tùy tiện.
Khi dừng lại thì Trình Tuyết Ý cũng đã tỉnh táo hơn được một