Lão đại Tiêu càng yên tâm về tôi hơn, bắt đầu dẫn tôi đi tham dự khắp nơi.
Mỗi ngày đều đúng giờ tiêm cho tôi một mũi, nhìn tôi tiêm thuốc vào.
Tôi thì cứ tùy tiện thả bom trước mặt hắn.
Còn mũi tiêm của Tiểu An là do A Đông đích thân tiêm cho.
Tôi thấy ánh mắt trao đổi cực nhanh của hai người thì hiểu Tiểu An sẽ không có chuyện gì.
Tôi không hiểu mấy chuyện của cảnh sát, chỉ khi ở riêng thì tôi sẽ kể hết những chuyện mình nghe được nhìn được không sót một chữ cho Tiểu An.
Lão đại Tiêu rất thích tôi, nhưng lại không thích Tiểu An.
Thế nhưng có tôi ở đây thì không ai có thể làm hại cô ấy.
Ngày tháng cứ thế trôi qua từng ngày, tôi đã ở bên cạnh lão đại Tiêu ước chừng một năm.
Điều này đã phá vỡ kỷ lục của tất cả những người phụ nữ xung quanh
hắn.
Hắn tặng tôi một chiếc nhẫn viên kim cương to bằng trứng bồ câu, tất cả mọi người đều gọi tôi là chị dâu.
Thậm chí không biết bắt đầu từ khi nào, hắn nói muốn tôi sinh một đứa bé.
Tôi cho rằng hắn chỉ nói thế thôi, nhưng không ngờ hắn đã thật sự bắt đầu lên kế hoạch.
Tính rằng đợi hắn bận nốt đợt này thì sẽ ngừng tiêm thuốc cho tôi, bồi dưỡng cơ thể tôi thật tốt, sau đó đưa tôi đi du lịch khắp thế giới.
Còn nói muốn cho tôi một đám cưới long trọng.
Đương nhiên, theo tiếng cảnh báo trong boong ke vang lên, tất cả những thứ này đều biến thành ảo ảnh.