Ngay tại thời điểm Đế Tân si ngốc ngẩn người, trong sảnh lớn chung cư Hỗn Loạn đột nhiên dâng lên một làn khói trắng, chỉ chốc lát sau, mây mù lượn lờ khắp sảnh lớn.
Đế Tân cứng đờ quay đầu, mê mang nhìn sảnh lớn trở nên trắng xóa, không thể tin nói:
"Cháy à?"
"Tân Nhi ngốc.
.
" Một âm thanh trầm thấp vang lên, nghe xa xăm, nhưng lại cảm thấy nó cách người rất gần.
Âm thanh nói chuyện của anh từ tính, dịu dàng, như là lực hấp dẫn của Trái Đất, mỗi phút mỗi giây đều muốn tới gần nơi phát ra âm thanh của anh, quen thuộc như thế, quen thuộc như thế!
"Đát.
.
Đát Kỷ ca ca, Đát Kỷ ca ca.
.
Là anh đấy phải không?"
Đế Tân chỉ cảm thấy không ngừng căng thẳng, trái tim của mình đập thình thịch thình thịch một cách mãnh liệt, cô gắt gao che ngực, tránh cho trái tim của mình một khi không cẩn thận liền nhảy ra.
Trong màn sương trắng đột nhiên bắn ra một tia sáng trắng, xuyên thẳng tới khiến nước mắt Đế Tân ròng ròng, nhưng cô lại không dám chớp mắt, sợ bỏ lỡ điều gì.
Một cái chân lông xù từ trong ánh sáng trắng lộ ra, thịt lót hồng nhạt, thoạt nhìn như bản chibi đáng yêu.
Ngay sau đó là một cái đuôi lông xù, dần dần, một cái, hai cái.
.
Chín cái đuôi đều lộ ra.
Một con cửu vĩ bạch hồ xuất hiện bên trong ánh sáng trắng, đôi mắt hồ ly màu đỏ của anh hơi hơi nhướng lên, nhìn về phía Đế Tân, lại có thể lộ ra một ánh nhìn cưng chiều vô cùng nhân tính hóa.
"Đát Kỷ ca ca, rốt cuộc anh cũng tới rồi, Tân Nhi chờ anh chờ đến khổ sở!"
Đế Tân khóc lớn chạy về phía cửu vĩ bạch hồ, thật cẩn thận bế cửu vĩ bạch hồ lên, khuôn mặt dán sát vào da lông của anh, vẻ mặt quyến luyến.
"Tân Nhi ngốc, đừng khóc.
" Bạch hồ vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm nước mắt trên mặt Đế Tân, tràn đầy thương tiếc.
Đế Tân khóc được một lúc, tỉnh táo trở lại, lau khô nước mắt của mình, lo lắng nhìn con bạch hồ trong lòng này, nước mắt vừa mới nhịn xuống lại dâng lên trong hốc mắt.
"Đát Kỷ ca ca, sao anh lại trở thành dáng vẻ này? Là ai làm anh bị thương!" Đế Tân vừa đau lòng lại vừa tức giận.
Đát Kỷ ca ca là một con yêu quái tu luyện ngàn năm chính tông, bình thường thần tiên yêu quái đều không phải là đối thủ của anh, nghe nói tu vi của Trọng thái sư còn thấp hơn anh, rốt cuộc là kẻ nào làm anh bị thương đến vậy, lại có thể đánh Đát Kỷ ca ca trở về nguyên hình.
Thật đáng chết!
Thấy ánh mắt Đế Tân tràn đầy lệ khí, bạch hồ dùng cái đuôi quấn lấy cánh tay của cô, nhẹ nhàng vuốt ve từng chút từng chút một, trấn an nói:
"Anh không sao, không ai làm anh bị thương, lại tu luyện ngàn năm thì tốt rồi, Tân Nhi đừng nên thương tâm.
"
"Sao em lại có thể không thương tâm được,