"Nếu không để Lão Tôn ta đây đi tìm người tới sửa?" Ngộ Không vò đầu chột dạ nói.
Đế Tân chậc chậc lắc đầu: "Cô tính đi tìm ai tới, đây cũng không phải là sàn nhà bình thường, hiện tại chủ nhà đang ngủ trưa, có lẽ cũng sắp tỉnh lại rồi, thời gian của cô không còn nhiều đâu.
"
Nghe Đế Tân nói như vậy, Ngộ Không nóng nảy, cô cũng không biết cách sửa, hơn nữa đây là sàn nhà của chung cư Hỗn Loạn, không phải sàn nhà bình thường, đây chính là một miếng ngọc thạch, trong một chốc một lát cho dù lão Tôn cô có bản lĩnh lớn bằng trời, cũng không thể tìm được một khối sàn nhà giống y hệt nhanh như vậy.
Thật sự là gấp chết rồi!
Suy nghĩ nửa ngày, Ngộ Không yếu ớt nói: "Tìm Thổ Địa tới sửa một chút xem sao? Hắn là Thổ Địa hẳn là có khả năng sửa cái sàn nhà này nhỉ?"
Đế Tân hờ hững gật đầu, nghĩ đến ông xã nhà mình vừa mới tới còn chưa gặp những người
Khác trong chung cư, liền tùy tiện có lệ nói: "Cô xem rồi làm đi, tôi cũng thật sự bất lực, cô nén đau thương, tôi cảm thấy hay là cô xuống lầu hai tìm người phụ nữ tên Đào Bảo kia, chắc là vẫn còn có đường sống.
"
Nói xong, Đế Tân ôm Đát Kỷ ra cửa, cô muốn đi siêu thị mua một ít quà tặng, sau đó mang Đát Kỷ đi chào hỏi hàng xóm trong chung cư Hỗn Loạn.
Vừa mới ra khỏi tiểu khu, Đế Tân liền cảm nhận được tầm mắt cực nóng đến từ những người qua đường, nhìn theo ánh mắt của mọi người, lại thấy Đát Kỷ đang ngoan ngoãn nằm sấp trong ngực mình, ngay lập tức cả khuôn mặt đều đen.
Lại dám ham mê sắc đẹp của ông xã cô? Đây là chồng của cô!
Tuy nhiên trong lòng cô vẫn ghi nhớ bài học kinh nghiệm khi vào cục cảnh sát lần trước, cô không mắng chửi người cũng không ra tay, chỉ ôm chặt Đát Kỷ trong tay tiếp tục qua đường lớn, đi đến siêu thị.
Dọc đường đi, tỉ lệ quay đầu rất cao, nguyên nhân rất đơn giản, con hồ ly có một cái đuôi không quý hiếm, chủng loại trắng như tuyết cũng không phải không có, nhưng mà có ai nhìn thấy một con hồ ly chín đuôi còn có thể khống chế được đôi mắt của mình!
Vốn dĩ Đế Tân rất ít khi ra ngoài, lên mạng không phải nói chuyện phiếm chính là phiên
Dịch văn tự cổ đại, căn bản không xem tin tức, hiểu biết về thế giới này cũng giới hạn trong những việc như: Đây là một cái thế giới có rất nhiều pháp khí tiện lợi, người của thế giới này coi trọng pháp luật, không thể đánh người.
Căn bản không biết, một con cửu vĩ bạch hồ thời nhà Ân không là gì, bây giờ lại có thể có lực hấp dẫn lớn đến như vậy.
Không chỉ có Đế Tân không được tự nhiên đến mức tức giận, Đát Kỷ trong lòng cũng tương đối mờ mịt, có điều bản thân hồ ly rất thông minh, anh có thể hiểu được nguyên nhân khiến mọi người liên tục nhìn anh là gì.
Chẳng qua những người này cảm thấy bản thể của anh lớn lên không giống trong tưởng tượng của họ mà thôi.
Nếu là trước kia, anh có thể đem những cái đuôi còn lại thu