Vẻ mặt hai người mệt mỏi xách theo túi quà trở về phòng, vừa về thì nằm liệt trên giường.
Đế Tân nằm hình chữ đại trên giường, Đát Kỷ cũng vậy, chín cái đuôi đều bung ra, tứ chi mở rộng, không động đậy.
Nếu không phải trước ngực vẫn còn phập phồng lên xuống thì vợ chồng họ thật sự không khác gì xác chết.
"Ông xã, người ta không muốn nấu cơm!"
"Vậy đặt đồ ăn ngoài được rồi, anh nhớ chỗ này có đúng chứ?" Đát Kỷ có chút không chắc chắn.
Đế Tân chớp mắt lười biếng trả lời: "Có, nhưng mà người ta không muốn dậy thì phải làm sao đây~"
Đát Kỷ bất lực thở dài bật người dậy, liếm gương mặt Đế Tân dịu dàng nói: "Để anh đặt được rồi, em cứ nằm đi."
"Vâng, ông xã anh thật là chu đáo, chụt!"
"Hơ hơ hơ!" Đát Kỷ cười nuông chiều, nhảy xuống giường lấy điện thoại trong túi của Đế Tân ra, dùng những chiếc móng của mình để đặt đồ ăn cho mình và vợ.
Hai vợ chồng giải quyết xong vấn đề ăn uống, đi tắm rửa rồi lên giường nghỉ ngơi.
Đế Tân quả thực mệt mỏi nên ngủ rất sâu, Đát Kỷ chờ Đế Tân ngủ say mới chạy đến ban công, hấp thụ ánh sáng nhật nguyệt để tu luyện.
Anh muốn sớm khôi phục lại tu vi, có thể nhanh chóng biến thành hình người, như vậy Tân Nhi cũng bớt mệt hơn một chút.
Ánh mắt của Đát Kỷ nhìn Đế Tân đang ngủ say trong phòng vô cùng dịu dàng..
Hôm sau, Đế Tân bị đuôi của Đát Kỷ làm tỉnh, ngọt ngào chào nhau buổi sáng, hai người thu dọn sạch sẽ rồi ra ngoài ăn sáng.
Sau đó mang theo những món quà hôm qua mua bắt đầu đi hỏi thăm từ lầu ba.
"Cốc cốc cốc!"
"Ai đó?" Một giọng nữ non nớt truyền tới, sau đó cánh cửa lớn được mở ra.
Hai người Giả Bảo Ngọc và Tề Bảo Ngọc xuất hiện ở trước cửa.
Đế Tân cười, đưa giỏ trái cây trong tay ra: "Chào buổi sáng, hai vị Bảo Ngọc!"
Tề Bảo Ngọc vẫn chưa tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng dụi mắt đáp lại lời chào buổi sáng, đang chuẩn bị nhận lấy giỏ trái cây nói cảm ơn rồi về ngủ tiếp nào ngờ lại thấy một con hồ ly nằm sấp trên vai Đế Tân, đếm kỹ thế mà lại là hồ ly chín đuôi, lập tức tỉnh táo.
"Oa, chị Đế Tân, chị mua hồ ly ở đâu vậy, chủng loại đặc biệt quá!" Tề Bảo Ngọc ngạc nhiên nói, muốn đưa tay ra sờ đuôi của con hồ ly kia nhưng lại ngại.
Đế Tân cười nói: "Đây là chồng của chị, Đát Kỷ.
Bởi vì một số nguyên nhân mà biến thành như vậy, anh ấy mới đến hôm qua nên chị dẫn anh ấy đến giới thiệu cho mọi người làm quen.
Được rồi, người cũng đã gặp