Đỡ lấy ánh mắt lạnh lẽo của bà chủ ở phía sau, đám người Đế Tân cuối cùng cũng có một bữa ăn no nê.
Khi ăn uống xong, ngoài trời đã tối, họ lại mệt mỏi.
"Tiểu Hồng, lại đây.
" Đế Tân vẫy tay với bảy đóa hoa đang ngồi ở bàn đối diện.
Hoa hồng bày ra gương mặt tươi cười nhảy xuống bàn, chạy về phía Đế Tân: "Chị, chị gọi em có chuyện gì?"
Đế Tân nhìn về phía bả chủ có vẻ mặt kỳ quái đang dựa vào tay vịn cầu thang, dặn dò hoa hồng: "Đi hỏi bà chủ kia một chút, chúng ta muốn thuê phòng ở đây, giá một đêm là bao nhiêu.
"
"Vâng ạ!" Hoa hồng hào hứng đáp lời, lon ton chạy đến bên cạnh bà chủ.
Nhìn thấy nhóc con này lại chạy lại, vẻ mặt bà chủ nhìn rất khó coi, hung ác hỏi: "Các người lại muốn làm gì?"
"Dì ơi, các chị của tôi buồn ngủ rồi, làm phiền dì chuẩn bị cho họ mấy căn phòng, nếu không chuẩn bị, hậu quả dì cũng biết rồi đó!" Hoa hồng nghịch ngợm chớp chớp mắt, sau đó nhảy nhót quay về báo lại cho Đế Tân.
Sau đó, nhóm người Đế Tân vẻ mặt xấu hổ đi lên dãy phòng trên lầu theo lời mời "nhiệt tình" của bà chủ.
"Tất cả có bốn cái giường, các người tự xử lý đi.
" Bà chủ chịu đựng cơn tức giận bỏ lại câu này rồi rời đi.
Bà chủ vừa rời đi, trong phòng lập tức liền diễn ra một màn tranh giường, vợ chồng Đế Tân cùng Ðát Kỷ nhanh chân nhanh tay, đi trước chiếm một giường, sau đó là Ngộ Không một mình chiếm một giường, còn lại đám người Kinh Kha chỉ có thể hai người một giường.
Bảy đóa hoa đứng cạnh cửa, vô cùng đáng thương hỏi: "Chúng em ngủ ở đâu?"
Hai vợ chồng Đế Tân, Ðát Kỷ: "Tự ngủ dưới đất đi!"
Kiến Văn tâm trạng vui vẻ, ôm một cái chăn bông dư trải lên mặt đất, cười nói: "Nằm tạm đi, đợi khi nào tìm được viên Long Châu đầu tiên, các em đưa bọn chị trở về, đến lúc đó chị sẽ mời các em ngủ trên giường lớn của chị.
"
Nhìn chiếc chăn bông trải cạnh cửa, hoa hồng có chút mất tự nhiên nhìn sang chỗ khác, bé quyết định sẽ không làm hại người chị tốt này, về phần những phần tử xấu khác thì.
.
Hừ!
Giường là một dãy, nhưng vách ngăn không phải là tường mà là vải xô, cho nên, đám người Đế Tân nằm trên giường bàn bạc kế hoạch tiếp theo.
"Đầu tiên, chúng ta phải tìm được Long Châu rồi mới nghĩ đến chuyện quay trở về.
Hiện tại chúng ta cũng coi như có chút lộ phí, tạm thời có thể xoay sở được một thời gian ngắn, chỉ là, chúng ta nên đi đâu tìm Long Châu đây?" Kiến Văn hỏi.
Đế Tân liếc mắt nhìn bảy đứa nhỏ trong phòng: "Vậy phải xem những đứa nhỏ này rồi,