Edit: Bàn
178.
Lúc tôi tưởng chiến tranh thế giới lần thứ 3 chuẩn bị bắt đầu trên giường tôi, chuông cửa nhà bọn tôi lại vang lên.
Bách Liên buông bàn tay đang túm áo Từ Dập xuống, xuống giường đi mở cửa.
Tôi nhân cơ hội này nhỏ giọng nói với Từ Dập: "Cậu đừng nói những lời kia với anh tôi được không? Ảnh đánh nhau kinh lắm.
"
Từ Dập nói: "Cậu lo tớ không đánh lại nó à?"
Tôi nói: "Không biết cậu có đánh lại được ảnh không, nhưng tôi thì không đánh lại ảnh được.
"
Suy nghĩ cho tôi chút đi người anh em! Tôi về sau vẫn phải lăn lộn ở cái nhà này đấy!
179.
Tôi thò đầu ra từ phòng ngủ, thấy rõ rành rành Lâm Tú Chương phải về nhà rồi lại đứng ở chỗ huyền quan nhà tôi, trong tay xách theo 3 hộp đồ nướng cùng một két bia.
Lúc cậu ta ngẩng đầu nhìn thấy tôi, rất vui vẻ nở nụ cười, nói: "Tự nhiên nhớ ra phải mời các cậu đồ ăn đêm, suýt nữa thì quên.
"
Từ Dập đè lên lưng tôi, cũng từ bên cạnh khung cửa thò đầu ra.
Hắn liếc nhìn Lâm Tú Chương, nhưng không lên tiếng chào hỏi.
Tôi nói: "Cái này phải đặt trước mà?"
Lâm Tú Chương nói: "Surprise! Đây là lúc tôi chờ xe tiện tay đặt đó.
"
Cậu ta bình thường đối nhân xử thế cực kỳ nhiệt tình lại hữu hảo, còn rất giỏi trong điều chỉnh bầu không khí.
Sắc mặt Bách Liên vẫn rất thối, nhưng vì bạn học Lâm ở đây, hắn không nói tiếp chuyện lúc nãy nữa.
Sân thượng nhà tôi có một cái bàn nhỏ, vừa vặn 4 người có thể tụ lại một chỗ ăn đồ nướng.
Đèn trên đầu sáng lên.
Lâm Tú Chương vừa tạch tạch mở chai bia, vừa hỏi chúng tôi: "Các cậu vừa nói chuyện đại sự gì à?"
Bách Liên không trả lời cậu ta, nghiêng đầu liếc nhìn toà nhà cao tầng sáng đèn xa xa, sau một hồi mới mở miệng nói: "Ngày kia có buổi tập cho tiệc tối Tết Âm lịch đúng không?"
"Đúng rồi.
" Lâm Tú Chương nói, "Mọi người sau khi tan học đừng quên nhé.
"
Bia trên bàn xì xì sủi bọt.
Sau khi âm thanh rất nhỏ này tiêu tán trong không khí, Từ Dập ngồi một bên nghe bọn tôi nói chuyện bỗng nhiên nói câu: "Bách Liên, ông vốn không quản được nhiều vậy đâu.
"
Bách Liên nói: "Thế à? Thực ra tôi lại nghĩ tôi nhất định phải quản đấy.
"
Bạn học Lâm mở to đôi mắt tròn màu nâu, mù tịt nhìn tôi một cái, lại nghiêng đầu nhìn nhìn Từ Dập và Bách Liên đang giằng co.
Cậu ta giơ bia lên, nói với tôi: "Hay thôi bọn mình cứ cạn ly trước cái đã?"
180.
"Tôi hứa chờ sau khi tốt nghiệp mới xác định quan hệ yêu đương với cậu ấy, không tính là yêu sớm, cũng không ảnh hưởng cậu ấy học tập.
" Trong lúc Lâm Tú Chương đi WC, Từ Dập lạnh nhạt nói, "Tôi còn có thể dạy kèm cậu ấy học từng môn, ông là anh cậu ấy, đúng, nhưng chuyện có lợi không hại như vậy, thực ra ông đâu có lý do ngăn cản?"
Hắn nói xong, ôm lấy vai tôi, hôn tôi một cái như chuồn chuồn lướt nước ngay trước mặt Bách Liên.
181.
Trong