" a Anh sao vậy, đừng khóc mà An thương nha, ngoan nhaaaa " cô ấy bối rối vuốt đầu tôi rồi tới lưng
" ba và mẹ đã.
.
đã ly hôn rồi ạ *hic* "
" a! "
" đứa em gái thì theo ba còn em thì theo mẹ, nhưng nếu bây giờ mẹ về bển mẹ sẽ sống một mình rất buồn, em đang bối rối không biết làm gì để.
.
để mẹ vui vẻ nữa " tôi dụi dụi mặt vào người cô ấy
" ngoan nào, không sao hết, mẹ rất mạnh mẽ mà đúng không?, đợi Anh tốt nghiệp xong chúng ta đi qua bển sống cùng mẹ nhé? "
" nhưng còn công việc của chị thì sao "
" An không sao hết, miễn Anh và mẹ được bên nhau là được rồi "
Tôi ngồi dậy cúi mặt xuống, lấy tay quẹt nước mắt qua lại, càng quẹt càng rơi nhiều hơn, cô ấy thấy không ổn nên ôm tôi vào lòng mà vỗ về, không ngờ có những lúc tôi yếu đuối đến mức như vậy.
" a không.
.
không sao hết, ngoan nào ngoan nha, An thương Anh mà "
*cạch*
" a mẹ! "
" Anh sao lại khóc rồi? " mẹ tôi biết nhưng lại xem là không
" *hic* mẹ.
.
mẹ chừng nào bay qua bển ạ " tôi trong lòng cô An ngước mặt lên mếu máo nói
" a mẹ.
.
mẹ không biết nữa, chắc cỡ 2 tháng nữa mẹ sẽ đi " càng nói về sau giọng mẹ tôi càng nhỏ lại như không muốn tôi buồn
" được rồi hai đứa ngủ đi mẹ đi đánh răng cái nhé " mẹ tôi vuốt lưng cô An rồi vuốt đầu tôi
" dạ " cô An vẫn vỗ về tôi trong tiếng hút hít nhỏ
!
Ngày mới bắt đầu và cũng là năm học mới ở lớp 11 của tôi, bước vào cổng trường với sự ngỡ ngàng của học sinh cũ của cô An, tôi nhìn mọi người mà bối rối không biết mặt tôi dính gì hay là quần áo quá sộc sệt, quần áo sao mà xấu được chính tay cô An đã ủi cho tôi mà.
Tìm đến phòng học lựa chỗ ngồi bàn cuối cửa ra vào để dễ ngắm trời hơn và hóng mát nữa.
Bạn bè bên cấp 2 của tôi dồn lại bàn tôi hỏi tôi có quan hệ gì với cô An thì tôi đều trả lời đúng sự thật, trong đó cũng có ánh mắt ghen tị nữa.
- --
Cô An: vậy mới đúng là người yêu An chứ ( ^ω^)
Thị Anh: không người yêu An thì người yêu ai giờ chứ (//∇//)
Cô An: hứ ಠ_ಠ
Thị Anh: ٩( ᐛ)و?
- --
*cộc cộc*
" cả lớp nghiêm! " một bạn lớp trưởng cũ của lớp 11A6 này hô lên
" mấy bạn ngồi xuống đi " cô giáo cất tiếng lên tôi bất ngờ nhìn chầm vào cô ấy
Thì ra chủ nhiệm của tôi là chị Linh đã mất biệt tích mấy tháng nay kia mà, gặp lại tôi cũng có chút vui mừng trong lòng và được chị ấy chủ nhiệm thì lại vui gấp đôi ấy.
" chúng ta phân công