[Quân Lâm Thiên Hạ: Chị Tri Ngôn chị đừng nghĩ bậy, anh em chắc chắn không phải vì cái này mới kết hôn với chị!]
Nhìn Úc Quân Sách như sợ mình hiểu lầm mà vội vàng nhắn tin giải thích, Khương Tri Ngôn rất muốn nói, cô tình nguyện là nguyên nhân này, chí ít như vậy an tâm hơn, mọi người đều chỉ là giao dịch tiền tài trần trụi, không lẫn lộn tình cảm riêng gì ở đây.
Ngay sau đó Úc Quân Sách lại nhắn thêm tin nữa tới đây.
[Quân Lâm Thiên Hạ: Nếu thật là nguyên nhân này, ảnh tìm một cô vợ vừa có tiền lại xinh đẹp không tốt sao?]
[Quân Lâm Thiên Hạ: Cho nên các anh chị nhất định là chân ái!]
Khương Tri Ngôn:…… Có bị an ủi đến, cảm ơn.
Khương Tri Ngôn cười chào hỏi với bốn người, sau đó như chả có việc gì mà ngồi ở một bên dùng hết cơm sáng, lại cười tỏ ý mình đi lên lầu.
Hết thảy thoạt nhìn rất bình thường.
“Thật là càng nhìn càng đẹp a.
”
Úc Minh Chí nhìn bóng dáng đã lên lầu của Khương Tri Ngôn lẩm bẩm, nhưng mà giây tiếp theo ông ta liền wáo cái ré lên một tiếng.
Thì là Úc Nam Diễn “không cẩn thận” làm rớt cháo vào trên tay ông ta.
Đối đầu với đôi ngươi màu lục không hề dao động của Úc Nam Diễn, Úc Minh Chí vốn muốn phát hỏa đành hậm hực cười, tự mình yên lặng lấy giấy lau khô cháo trên tay, không nói một câu, nhưng trong lòng lại nghĩ: Quả nhiên con trai đều là tới đòi nợ, nếu không phải…… Thật muốn một cô con gái đáng yêu nha, mình sẽ vẽ cho con bé mỗi ngày, ghi nhớ tất cả phút giây con bé xinh đẹp.
Ba Úc Nam Diễn tới đột nhiên, đi cũng đột nhiên.
Thứ duy nhất lưu lại dấu vết hẳn chính là một bức tranh vẽ bóng dáng Khương Tri Ngôn mà cô nhận được vào 1 tuần sau, nghe nói là vị cha chồng này tốn suốt đêm đuổi kịp tặng cho con dâu.
Khương Tri Ngôn: Ha hả.
Bảo chú Lâm tìm một chỗ cất đi phủ bụi thôi, dù sao đến lúc ly hôn rồi cô chắc chắn sẽ không muốn mang đi bức tranh này, chẳng sợ nghe nói nó có thể có giá trị mấy trăm ngàn.
Nhưng vị cha già này đến rồi cũng không phải vô dụng, 5% cổ phần kia của ông ta có thể nói đã gây ra rung chuyển không nhỏ ở Nam Hằng.
Bản thân Úc Nam Diễn đã kiềm giữ 10% cổ phần Úc lão gia tử cho anh, hơn nữa mấy năm nay cũng rải rác thu một ít, cuối cùng lại tính thêm 5% mới này nữa, tỉ lệ cá nhân của anh thế mà đã đạt mức khủng bố 18%.
Đừng có nhìn 18% như rất ít, phải biết rằng Nam Hằng là một công ty khổng lồ cỡ nào, người bình thường có thể kiềm giữ 1% đã không lo ăn uống mấy đời rồi.
Giống như hiện tại Úc lão gia tử nắm cổ 23%, Úc đại gia còn thừa 3%, Úc nhị gia có 5%, trưởng tôn Úc gia, cũng chính là trưởng tử của Úc nhị gia có 2%, cô út họ Úc cũng có 1%.
Toàn bộ Úc gia cầm cổ đã vượt quá 50%, nếu trên dưới một lòng, vậy tương đương với trong Nam Hằng chính là người nhà họ Úc nói gì chính là cái đó.
Chỉ là, cái bánh kem này lớn như vậy, lại mê người đến vậy, nên tất nhiên không ít kẻ động tâm.
Đặc biệt là nhìn thấy Úc Nam Diễn tuổi còn trẻ đã có 18% cổ phần, chờ sau khi Úc lão gia tử trăm năm lỡ mà đưa hết số cổ phần trong tay mình cho Úc Nam Diễn……
Lấy tính cách anh, nào còn có đường sống cho đám hàng già bọn hắn?
Cho nên mấy ngày trong Nam Hằng chợt lại lắm việc thêm, thời gian về nhà của Úc Nam Diễn một ngày càng muộn hơn một ngày, khí áp cũng một ngày thấp hơn một ngày, ngay cả đám người hầu làm việc đều phá lệ cẩn thận lại cẩn thận hơn, sợ chạm phải rủi ro.
Nhưng đối với Khương Tri Ngôn thì ngược lại là ảnh hưởng không lớn, trong khoảng thời gian này cô cũng chưa từng thấy mặt Úc Nam Diễn, mỗi ngày ăn xong liền chơi, chơi mệt liền ngủ, heo cũng sống chưa quy luật bằng cô đâu.
Đại khái là sợ Khương Tri Ngôn cả ngày đều ở trong phòng sẽ nghẹn ra bệnh, hôm nay, lúc ăn sáng, quản gia Lâm rốt cuộc nhịn không được mà mở miệng.
“Thiếu phu nhân, cô có muốn đi ra ngoài chơi chút hay không? Mấy hôm nay tiết trời đều rất đẹp đó, có thể cùng bạn bè đi đạp thanh ở gần đây.
”
Trước kia Khương Tri Ngôn tuy trạch, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ ra cửa mua mua đồ, ngẫu nhiên dắt Daniel tản bộ gì đó, nhưng trong khoảng thời gian này……
Nếu không phải Khương Tri Ngôn còn đang kiên trì rèn luyện thân thể, chỉ sợ quản gia Lâm sớm đã nhịn không được mà khuyên hai câu.
“Nếu có thể bảo thiếu gia đi cùng luôn thì càng hay.
”
Quản gia Lâm thật đúng sầu á, hai vợ chồng, người thì bận, người thì trạch, mi nói coi nào có vợ chồng bình thường nào mười ngày nửa tháng cũng không gặp mặt một lần? Như này thì kết hôn có ý tứ gì hả?!
Khương Tri Ngôn: “Chú Lâm, chú cũng đừng nhọc lòng, Nam Diễn có chừng mực.
”
Hẳn là trưởng bối đều có cái tật xấu thích nhọc lòng này, chỉ cần không phải cái kiểu đặc biệt quá đáng, Khương Tri Ngôn cũng sẽ cho chút mặt mũi.
Chỉ là gần đây không chỉ có Úc Nam Diễn bận, Kiều Hạ cũng rất bận, Khương Tri Ngôn ở thủ đô cũng không có bạn bè gì khác, về phần bạn đại học……
Đó không phải bạn của cô.
Từ sau khi Khương Tri Ngôn đi làm vốn đã dần dần xa cách, chả nhẽ cô còn lần nữa đi làm quen thân lại với từng người?
Nghĩ như vậy, cô thật đúng là quái gở.
Đang nghĩ xem có cần tùy tiện đi ra ngoài chơi một chút để chú Lâm yên tâm chút không, một phần thiệp mời được đưa đến Úc gia.
Đồng thời tới với nó còn có một cuộc điện thoại, đến từ cô út họ Úc.
“Cái này con cần thương lượng với Nam Diễn một chút ạ.
”
“Đúng vậy, gần đây Nam Diễn khá bận, có thể đi hay không còn không nhất định.
”
“Vâng, vâng, con cần hỏi Nam Diễn một chút ạ.
”
Điện thoại của cô út họ Úc và thiệp mời đều nói về cùng sự kiện.
Ba ngày sau có một bữa tiệc tối từ thiện, người tổ chức là khuê mật tốt của cô Úc, đồng thời cũng là bà chủ của một công ty lớn thể lượng không khác Nam Hằng là bao.
Trong thương giới, một người độc lai độc vãng chắc chắn là không được, chẳng sợ Úc Nam Diễn có cao ngạo và không kiên nhẫn với giao tế thế nào, có vài thứ cần thiết tham dự vẫn là cần thiết.
Mà cuộc điện thoại cô út họ Úc gọi tới đây cũng là lần nữa cường điệu, muốn cô và Úc Nam Diễn cùng tham dự, để tuyên cáo cảm giác tồn tại một chút.
Trên điều ước xác thật có cái này, Khương Tri Ngôn cần phối với Úc Nam Diễn tham dự một vài hoạt động quan trọng, bằng không thì 100.
000 tệ này của cô thật sự cầm dễ quá.
Chỉ là cái này có trọng yếu không, có cần bạn gái hay không thì tiêu chuẩn bình phán đến từ chính Úc Nam Diễn, anh nói cần thì liền cần, anh không cần thì Khương Tri Ngôn cũng sẽ không cứng rắn dán lên.
Cho nên trong điện thoại Khương Tri Ngôn nhìn như là thái độ tốt, thật ra thì một câu hồi đáp chuẩn xác cũng không có, hỏi cái gì cũng là —— Con hỏi Nam Diễn một chút.
“Sao cô gái này một chút chủ kiến cũng không có!”
Cúp điện thoại, cô út họ Úc cũng nhịn không được ghét bỏ một câu, “Nam Diễn sao lại coi trọng một con nha đầu như vậy.
”
Trong phòng này chỉ có cô út Úc và chồng Lý Quang Hoa, nghe vậy người đàn ông kia chỉ nhàn nhạt liếc cô út Úc một cái, không có tiếp lời.
Trong lòng anh ta lại nghĩ, nghe lời có gì không tốt, vợ thì nên giống với cô bé kia vậy, xinh đẹp, ngoan ngoãn, sau đó sinh mấy đứa con an tâm ở nhà làm phu nhân toàn chức thì thật tốt.
Suốt ngày nói muốn làm gì mà nữ cường nhân, ha ha.
Hẳn là phát hiện chồng không có nghiêm túc nghe lời mình nói, cô út Úc rất mau liền chuyển lửa giận lên người anh ta.
“Anh có nghe tôi nói không, người hơn ba mươi còn chỉ biết suốt ngày ôm cái quỷ gì mà thiết kế kia của anh, chờ Bá Nhạc của anh phát hiện, cả nhà chúng ta đều phải đi uống gió Tây Bắc mất.
”
“Tôi nói cho anh, bữa tiệc tối lần này rất quan trọng, nếu anh mắc lỗi, tôi sẽ đưa Lý Diệu Bạch về quê nó ngay!”
Lý Quang Hoa hít sâu một hơi, “Biết rồi biết rồi, đừng lần nào cũng lấy cái này uy hiếp người được không, hiện tại nó cũng là con trai cô.
”
Cô út Úc cười lạnh một tiếng, “Tôi không sinh được đứa con trai vậy đâu, thật mang ra ngoài cũng làm mất mặt tôi.
”
Mắt thấy hai người lại phải vì việc này mà ầm ĩ lên, vẫn là Lý Quang Hoa chủ động lui về sau một bước, lời hay dỗ cô út Úc vài câu mới bóc qua chuyện này.
Hai người họ ngần ấy năm đều qua tới đây, hiển nhiên sẽ không dễ dàng như thế đã tan vỡ, sau khi bình tĩnh lại nói về tiệc tối 3 ngày sau.
Đến lúc đó Úc Nam Diễn chắc chắn sẽ lên sân khấu, trong khoảng thời gian này anh được 5% cổ phần Nam Hằng, sau đó lại tiến hành một loạt cải cách và biến động tầng quản lý cao cấp ở công ty, vụ này ở cả thủ đô đã không phải bí mật.
Mọi người khiếp sợ với thủ đoạn và sự quyết đoán của người thanh niên này, đồng thời cũng đang đánh giá tiếp theo đây nên dùng thái độ gì đối đãi với Nam Hằng và Úc Nam Diễn.
Vậy thì làm lần đầu tiên Úc Nam Diễn lộ diện công khai trong khoảng thời gian này, buổi tiệc tối từ thiện kia rất quan trọng, nếu mà……
Thảo luận xong tất cả chi tiết, xác định không có để sót gì rồi cô út Úc vẫn là nhịn không được nói thầm một câu: “Ba thật đúng là bất công, dựa vào cái gì cho nó 10% cổ phần.
”
Làm con gái, cô ta mới có 1%, chẳng sợ 1% này cũng đã đủ cho nửa đời sau của cô út Úc không cần sầu, nhưng cô ta vẫn là rất không vừa lòng, cảm thấy Úc lão gia tử trọng nam khinh nữ.
Nếu giao Nam Hằng cho cô ta, mình chưa chắc làm kém hơn Úc Nam Diễn!
*
Khương Tri Ngôn đóng gói hết chuyện thiệp mời và bên cô út Úc nói cho Triệu Đào, nhờ Triệu Đào xin chỉ thị của Úc Nam Diễn, xem đến lúc đó có cần đi không, cùng với có dẫn cô đi cùng không.
Không nghĩ tới cỡ nửa tiếng sau, Khương Tri Ngôn thế mà nhận được điện thoại của Úc Nam Diễn!
Số điện thoại sớm đã lưu trong di động, chỉ là đây là lần đầu tiên Úc Nam Diễn gọi cho cô, lúc ấy Khương Tri Ngôn đang xem gameshow, thiếu chút nữa một kích động nhấn nút từ chối cuộc gọi.
Còn hên, cô không có tìm đường chết như vậy.
“A lô, Nam Diễn?”
“Như vậy à? Không sao hết, ừ ừ, em có thể tự lo liệu được.
”
“À, vậy cũng được thôi.
”
Cúp điện thoại rồi, Khương Tri Ngôn bắt đầu lấy ra nội dung trong cuộc gọi vừa rồi.
Một: Tiệc tối Úc Nam Diễn sẽ đi, cũng yêu cầu Khương Tri Ngôn đi.
Hai: Gần đây Úc Nam Diễn rất bận, không có thời gian cùng đi chọn lễ phục dạ hội với Khương Tri Ngôn, anh cảm thấy rất có lỗi.
Ba: Nhưng mà Úc Nam Diễn lại phái Úc Quân Sách tới, ngày mai có thể tùy ý sai sử, không cần khách khí.
Khương Tri Ngôn không khỏi trầm tư, cô mười phần hoài nghi Úc Nam Diễn là cảm thấy Úc Quân Sách quá ầm ĩ mới ném anh ta cho cô.
Nhưng vẫn là câu cách ngôn kia, ai bảo Úc Nam Diễn là ông chủ chứ.
*
“Chị Tri Ngôn ~ gần đây em khổ á!” 9 giờ sáng, Khương Tri Ngôn đã ở đại sảnh chờ Úc Quân Sách.
Tối qua Úc Nam Diễn và anh ta đều không về Úc gia, trực tiếp qua đêm ở công ty luôn.
Có điều không cần lo về chất lượng cuộc sống của họ, hai người họ không có khả năng cuộn tròn trên một chiếc giường gấp mà miễn cưỡng ngủ một đêm như xã súc bình thường khác vậy.
Cả một tầng trong tòa nhà kia đều là địa bàn của Úc Nam Diễn, anh lại là tên tăng ca cuồng ma, tất nhiên có chuẩn bị phòng nghỉ.
Đừng nói giường, phòng tắm hay gì, cần gì đều có đó.
“Chị hãy nhìn cặp mắt thâm quầng này của em đi! Mấy nay mỗi ngày thời gian ngủ của em đều không vượt quá 5 tiếng.
”
Vẻ mặt Úc Quân Sách đầy bi phẫn, “Chị nói đây là cuộc sống của người sao?!”
“Là của người, cậu yên tâm, anh cậu sẽ chỉ ngủ càng ít hơn cậu.
” Khương Tri Ngôn an ủi không để tâm mười phần, hơn nữa dọn ra Úc Nam Diễn cũng không có làm Úc Quân Sách cảm thấy cân bằng.
“Anh em là người sao?” Úc Quân Sách buột miệng thốt lên, chỉ là dư quang thoáng đảo qua quản gia Lâm đang đứng bên cạnh cười tủm tỉm, lời nói của anh ta lại lập tức chuyển biến, “Ảnh là thần, không giống với đám người thường chúng ta!”
Khương Tri Ngôn: “…… A.
”
Hẳn là nghe ra sự cười nhạo của Khương Tri Ngôn, Úc Quân Sách cuối cùng đã bình thường hơn chút, vì không chậm trễ buổi tiệc tối hôm kia, hai người trực tiếp đến phòng làm việc Úc Nam Diễn chỉ định kia, cũng chính là cái chỗ phái 3 stylist tới hôm lãnh chứng trước kia kia.
Vốn dĩ lấy địa vị của Úc gia, phòng làm việc kia hẳn là mang theo quần áo và người tới cửa để Khương Tri Ngôn trực tiếp chọn lựa ở nhà, đại khái y như hoàng đế tuyển tú ấy, chỉ là nghĩ đến mình gần đây xác thật đã lâu rồi không ra cửa, hơn nữa chú Lâm vừa mới nhắc mãi nữa.
Khương Tri Ngôn tin tưởng quyết định tự đi ra ngoài một chuyến, coi như đi ra ngoài hóng gió chút.
Thật ra thì trong tủ quần áo của cô có không ít lễ phục dạ hội chưa mặc lần nào, nhưng mà suy xét đến hơn một tháng này cô nặng hơn chút, vì không bị người ta nói thiếu phu nhân Úc gia ngay cả bộ lễ phục dạ hội vừa người cũng không có…… Mua! Mua mới!
Dù sao cũng không thiếu tiền!
Chẳng qua, Khương Tri Ngôn xoa xoa cánh tay mình, trong khoảng thời gian ở Úc gia này cô thế mà năng hơn 5 cân!
Chiều cô của cô vốn là 1m63, thể trọng lại ngay cả 90 cân (45kg) cũng chưa đến, hoàn toàn gầy kiểu suy dinh dưỡng.
Nhưng qua một loạt điều chỉnh và rèn luyện, rốt cuộc cũng đột phá đại quan 90 cân, người trông khỏe mạnh hơn không ít.
Khương Tri Ngôn thậm chí hoài nghi qua thêm một đoạn thời gian nữa có lẽ mình còn có thể luyện ra đường corset.
Cô hiện tại vận động đã không còn là làm nóng người đơn giản như kéo duỗi một chút như ban đầu nữa, mà là chậm rãi thêm vào huấn luyện sức mạnh, thời gian cũng không hề là cố định nửa tiếng nữa, ngẫu nhiên sẽ kéo dài.
“Hề hề, chị Tri Ngôn, chị hôm kia là lần đầu tiên chính thức lên sân khấu nhỉ? Liệu có khẩn trương không?”
Trên xe, Úc Quân Sách chắc chắn sẽ không an tĩnh từ đầu đến cuối, đề tài cậu ta chuyển không khỏi quá nhanh.
Đầu tiên là nói chờ chút nữa bọn họ đến phòng làm việc kia, lại kéo dài đến tiệc tối hôm kia, còn bắt đầu giới thiệu cho Khương Tri Ngôn các hạng mục công việc cần phải chú ý trong tiệc tối và mấy người cần nhớ kỹ.
Đầu tiên chính là host của tiệc tối.
Phu nhân chủ tịch tập đoàn Tinh Diệu, năm nay 36 tuổi, mà chủ tịch Tinh Diệu năm nay cũng đã 56 tuổi, nghe nói tuổi của con trai ông ta xêm xêm với Úc Nam Diễn.
Rất rõ ràng, vị phu nhân chủ tịch này là bà vợ thứ hai, bình thường liền thích tổ chức một ít tiệc tối gì đó.
“Mấu chốt là bà ta còn thích làm mai cho anh của em!”
Úc Quân Sách căm giận nói, “Anh em còn cần xem mắt à? Anh ấy vẫy tay liền có từng hàng các cô trồi lên được chứ?!”
Tài xế hàng phía trước ho khan một chút.
Úc Quân Sách: “Á, không phải! Chị Tri Ngôn, anh em chắc chắn không phải loại người như vậy á! Trước lúc chưa gặp kia, anh trai em ấy phải nói là giữ mình trong sạch, còn thanh tâm quả dục hơn cả hòa thượng nữa!”
Đối với cái này, phản ứng của Khương Tri Ngôn chính là rất rộng lượng mà vỗ vỗ bả vai Úc Quân Sách, cười vẻ mặt “từ bi”: “Yên tâm, tôi sẽ không nói cho anh cậu.
”
Úc Quân Sách: “…… Chị, chị đừng cười như vậy, em sợ.
”
Khương Tri Ngôn vèo cái thu hồi tươi cười: “Rồi, tiếp tục nói tin tức tiệc tối đi.
”
Lúc này Úc Quân Sách đột nhiên rõ ràng một điểm rằng vì sao anh trai anh ta sẽ ở bên Khương Tri Ngôn, hai người kia chính là “Cấu kết với nhau làm việc xấu” trong truyền thuyết á! Liên thủ ai cũng không sợ!
Đứa bé đáng thương bất lực như anh ta vậy, chú định là không trốn thoát ma trảo được!
“Vị phu nhân kia với cô Minh Na thì thật lại là khuê mật chơi thân đó, cũng là khách hàng chính yếu của công ty kia của cô Minh Na, nghe nói rất nhiều mối làm ăn đều là vị phu nhân kia kéo tới.
”
Khương Tri Ngôn gật gật đầu, ghi tạc tin tức này trong lòng.
Đối với cô út Úc Minh Na, trong lòng Khương Tri Ngôn cứ luôn mang theo một phần cảnh giác, thậm chí có một loại cảm giác không hiểu được, cứ cảm thấy nơi đáy mắt vị nữ sĩ này cất giấu một cỗ điên cuồng, cỗ điên cuồng này bị đè nén không biết khi nào sẽ liền bùng nổ, một khi nổ ra có lẽ sẽ mang đến biến hóa nghiêng trời lệch đất cho Úc gia.
Đương nhiên, đây chỉ là ý tưởng của một mình Khương Tri Ngôn, cô chưa từng tính nói cho người khác.
Kỳ quái là, rõ ràng người trong nhà mở công ty thiết kế trang phục, nhưng dù là Úc Nam Diễn, hay là những người khác trong Úc gia, hình như đều không đi chiếu cố việc làm ăn của cô út Úc.
Theo đạo lý, lấy thuyền thống “gia thiên hạ” của hoa quốc mà nói, tùy tay chiếu cố thân thích nhà mình một chút đó