“Tỷ, tỷ muội?”
Kiều Hạ nhìn bảng số trong tay Khương Tri Ngôn, miệng hơi hơi há to ra, lập tức cũng không biết nên nói gì mới phải, nhưng bây giờ cũng không kịp chờ cô ấy nói gì, bên ngoài đã ồn ào một mảnh, đang tìm vị tuyển thủ may mắn 369 này đây.
“Trở về mời cậu ăn bữa tiệc lớn!”
Tuy mới đầu Khương Tri Ngôn hơi kinh ngạc chút, nhưng rất mau liền trấn tĩnh xuống, vén rèm lên đi về trước lẫn vào đám người, sau đó chìa bảng số trong tay ra, không cần cô nói gì hết.
“369 ở đây!”
Vài tiếng cùng lúc vang lên, đồng thời, tầm mắt của gần ngàn người thẳng tắp chíu về phía Khương Tri Ngôn, nóng rực đến có thể làm người ta tự cháy, nếu đổi thành một người xã khủng*, lúc này chỉ sợ là đầu óc đã trống rỗng.
*: đây là viết tắt cho cụm từ sợ hãi xã giao, sợ giao tiếp á, khủng ở đây là sợ, còn xã là viết tắt cho xã giao, không phải xã hội nha.
Trên mặt Khương Tri Ngôn mang theo nụ cười “vui sướng”, có thể nhìn ra cô vui vẻ nhưng mà cũng sẽ không có vẻ thất thố, sau đó rất thong dong mà đi lên con đường mà đám người tránh ra vì cô.
“Oa, số 369 may mắn của chúng ta còn là một tiểu tỷ tỷ xinh đẹp đó nha ~”
MC bắt đầu khuấy động bầu không khí, Khương Tri Ngôn cũng được đưa đến cạnh Úc Nam Diễn, cô phát hiện vị boss này thật sự rất cao, mình đeo đôi cao gót 7cm cũng được tầm cỡ 1m7, cơ mà vậy mới miễn cưỡng đến cằm anh ta.
Nhìn gần lại càng có thể cảm nhận được cách gọi ngầm “Quý công tử bóng đêm” mang đầy phong cách trung nhị*, vừa mới nghe đã làm người ta nổi da gà da vịt này quả nhiên danh bất hư truyền.
*: ý bảo ai đó đang ở cái thời ngố, trẻ trâu, phản nghịch, làm ra những cái hành động tưởng ngầu nhưng thực tế lại là những trò ngu ngốc ấy.
Theo bát quái được lặng lẽ truyền lưu, Úc Nam Diễn là con lai, hồi nãy thoáng ngắm vội thấy lai cũng không rõ ràng, nhưng ngũ quan vẫn là sâu và lập thể hơn người bình thường một chút.
Khi không cười và chỉ cần đứng ở đó đã cho người ta một loại khí thế thấy không dễ chọc, lúc phát hỏa hẳn là rất đáng sợ, hơn nữa da anh ta cũng rất trắng, nếu không phải hình thể cũng không gầy ốm thì rất dễ làm Khương Tri Ngôn liên tưởng đến những sinh vật đêm tối trong điện ảnh kia —— ma cà rồng.
Khó trách sẽ có cái biệt danh này.
Vẫn là cảm thấy thẹn quá! Đã thẹn tới cái loại trình độ chỉ nghe thôi cũng có thể xấu hổ mà moi ra ba phòng một sảnh ấy.
“Xin hỏi người may mắn tên là gì? Đến từ bộ phận nào vậy, hãy nói hai câu cảm nghĩ khi đoạt giải đi.
”
Rất mau, microphone đã tới trong tay Khương Tri Ngôn.
Dưới đài, Siêu ca lập tức đổ mồ hôi, anh ta dẫn dắt Khương Tri Ngôn đã được hơn một năm, cũng biết tính tình cô bé này.
Nói thật dễ nghe thì gọi là văn tĩnh, không dễ nghe chính là nhát gan, dùng cách gọi lưu hành hơn chút cũng có thể gọi là “xã khủng”, tuy rằng hơn nửa tháng nay hình như đã đỡ hơn chút, nhưng đụng phải tình huống lớn này, lỡ mà mất mặt……
Vậy thì cả anh ta và bộ phận đều cùng mất mặt!
Đến lúc đó lại nói tiếp chính là “Ai ai ai đó ở bộ phận xx vào lúc phát biểu xxx, cười chết tôi!”
Mà chị Vương ở một bộ phận khác năm nay cũng cùng đến lại đang rủa thầm trong lòng —— xấu mặt! Nhất định phải xấu mặt!
Tốt nhất là đắc tội ông chủ lớn trực tiếp khai trừ cô ta luôn!
Chuyện lần trước Khương Tri Ngôn dỗi chị ta trước mặt mọi người kia chả biết sao lại truyền lưu ra ngoài, mấy ngày nay đi WC chị Vương đều có thể cảm giác được ánh mắt cười nhạo của những người khác.
Cáo trạng với chồng thì bị mắng ngược lại một trận, cái này làm chị Vương cam tâm kiểu gì được, đặc biệt là lúc nhìn thấy Khương Tri Ngôn trúng giải thưởng lớn kia, ngọn lửa ghen ghét trong lòng quả thực là hừng hực thiêu đốt!
“Chào mọi người.
”
Khương Tri Ngôn mở miệng, trên mặt cô vẫn treo nụ cười mỉm như cũ, phối với khuôn mặt ngoan ngoãn này, làm người ta cũng không khỏi hiểu ý cười.
“Xem ra trước lúc tôi tới rửa sạch tay mấy lần vẫn là hữu dụng.
”
“Ha ha ha.
”
Phía dưới nháy mắt vang lên một mảnh tiếng cười thiện ý nhỏ, rốt cuộc trong nhiều người như vậy, quen biết Khương Tri Ngôn dù sao cũng là số ít, đối đãi với đồng nghiệp xa lạ, còn là một đồng nghiệp xinh đẹp lại không khiến người chán ghét, đại bộ phận người vẫn là ôm thiện ý.
“Đương nhiên cũng phải cảm tạ Úc tổng, để tôi……”
Khương Tri Ngôn nói cỡ một phút, không dài cũng không ngắn, còn gãi đúng chỗ ngứa mà khen Úc Nam Diễn, công ty và Siêu ca, toàn bộ hành trình không có nửa điểm trục trặc.
Làm Siêu ca ở phía dưới lập tức vừa lòng mà ngẩng đầu thẳng lưng, cảm thấy cô bé này tiền đồ không thể đo lường, thậm chí nghĩ đến trước đó cô làm việc kiên định, cũng sẽ không ỷ vào mình xinh đẹp mà chơi trò khôn vặt nữa.
Còn có việc hồi nữa Khương Tri Ngôn không làm ra bất kỳ việc gì thất lễ với Úc tổng, Siêu ca tới công ty gần 10 năm, biết sức hấp dẫn của Úc Nam Diễn với tiểu nữ sinh, thậm chí còn có nam sinh cũng……
Người trẻ tuổi bây giờ thiệt là!
Nói túm lại, biểu hiện khéo léo của Khương Tri Ngôn làm Siêu ca rất vừa lòng, đã thầm quyết định phải tài bồi người mới này cho tốt một chút!
“Chúc mừng, tiếp tục nỗ lực.
”
“Cảm ơn Úc tổng, tôi nhất định sẽ.
”
Đây là lời đối thoại duy nhất mà Khương Tri Ngôn nói với Úc Nam Diễn, khi hai người bốn mắt giao nhau, cô phát hiện mắt Úc Nam Diễn thế mà là màu xanh biếc, phảng phất phỉ thúy đế vương cực phẩm nhất, lại phảng phất như bích đàm sâu không thấy đáy.
Úc Nam Diễn chắc chắn sẽ không đeo lens, vậy thì thân phận con lai của anh ta hẳn là tám chín phần mười, bản thân anh da đã trắng lại phối với đôi mắt xanh biếc như phỉ thúy này, trong đầu Khương Tri Ngôn không có câu thơ có văn hóa kiểu như “Hữu phỉ quân tử, như thiết như tha” gì kia, phản ứng đầu tiên trong đầu chỉ 3 chữ —— Đỉnh quá đi!
Khương Tri Ngôn cảm thấy nếu vị Úc tổng này nguyện ý, đi ra ngoài tùy tiện tham gia một gameshow thôi, tạo ra một nhân thiết tốt, công ty đừng có nói top 500, thủ phủ cũng không phải mơ!
Tiếc thay vị này thật sự điệu thấp lắm, đến nay trên tạp chí lá cải cũng không thấy được tin tức tình ái gì, thậm chí ngay cả một tấm ảnh chụp chính diện cũng không có.
Đương nhiên, mấy cái đó chả liên quan gì với Khương Tri Ngôn, cô đã vô cớ phát tài, đang do dự xem là có cần đổi chiếc xe cũ đã lái mười mấy năm của ba Khương hay không, hay là bán đi đổi tiền.
Chẳng qua không biết có phải cô quá mẫn cảm hay không, sao cứ cảm giác trong một giây khi vị Úc tổng này đối mặt với cô ấy, trong ánh mắt tựa hồ mang theo tìm tòi nghiên cứu?
Ảo giác, nhất định là ảo giác!
“Tiểu Ngôn Ngôn!”
Vừa xuống đài, Kiều Hạ lao ra khỏi đám đồng nghiệp muốn cọ vận may, dẫn đầu nắm tay đôi tay Khương Tri Ngôn, “Đây là tay cẩm lý* trong truyền thuyết! Phù hộ mình sang năm phát đại tài đi!”
*: cẩm lý là cá chép gấm, ý là nói rất may mắn á, ghi ra luôn là cá chép gấm thấy cứ sao sao ý, nên mình để hán việt.
“Ha ha ha, Tiểu Khương cũng phù hộ chị sang năm thoát FA đi!”
“Cọ cọ vận may cẩm lý, phù hộ phù hộ.
”
……
Khương Tri Ngốn tốn 20 phút mới thoát thân từ trong đám người, chủ yếu cũng là đã chính thức bắt đầu vũ hội, lực chú ý của mọi người bị dời đi, cô rốt cuộc đã về lại sau cái mành hồi nãy.
Ôi xã giao thật sự quá mệt mỏi, cô không sợ nhưng cũng không thích, hiện tại chỉ muốn nghỉ ngơi cho tốt một chút.
“Tiểu Ngôn Ngôn ~ không đi khiêu vũ sao?”
Kiều Hạ trông còn vui vẻ hơn cả Khương Tri Ngôn, hiện tại trên mặt còn cười tươi kìa.
Khương Tri Ngôn lắc đầu, “Mệt chết được, mình muốn nghỉ ngơi.
”
Cô cảm thấy hôm nay mình đã hao hết tất cả giá trị xã giao 1 tuần của mình, chỉ muốn được nằm khôi phục tinh lực, nhưng chờ tí nữa còn phải chụp ảnh chung, mình trúng thưởng nên tuyệt đối là nhân vật được chiếu cố trọng điểm, muốn chạy cũng không chạy được.
Có một số việc Khương Tri Ngôn có thể chẳng để ý, tan tầm liền đi cũng không sợ, nhưng có một số việc vẫn là nhịn trước chút đã, bằng không khi từ chức người ta muốn động chút chân tay quá dễ dàng.
“Bạn học Tiểu Ngôn, đây mới là bắt đầu thôi, cậu chờ xem tuần sau đi làm mới là vở kịch lớn đó.
”
Lời Kiều Hạ rất mau đã ứng nghiệm, sau khi ngủ trên du thuyền đến ngày hôm sau làm một con cá mặn vào cuối tuần lần 2, Khương Tri Ngôn mới vừa đi vào tòa cao ốc khu làm việc của bọn họ, đã thấy không ít người chào hỏi với cô.
“Buổi sáng tốt lành, cẩm lý ~”
Khương Tri Ngôn: “… Buổi sáng tốt lành.
”
Chờ thật vất vả ngồi vào bàn làm việc, một vài đồng nghiệp đến sớm hơn cô một chút nháy mắt đã xông tới.
Ngày đó Khương Tri Ngôn lẻn mau, những người này sau đó cũng high quá, nên cũng không cố ý tìm cô, nhưng chờ tới hôm nay vừa đi làm, vậy thì cần phải “náo nhiệt” một chút.
“Oa, cẩm lý của chúng ta tới rồi!”
“Tri Ngôn em phát tài nha, chừng nào cái xe kia tới tay? Thế nào cũng phải mời tụi này ăn bữa cơm đi?”
“Đúng vậy, đúng vậy! Được giải mấy chục vạn, mời bữa cơm không quá đáng đi?”
“Tôi thấy Quân Nhã Hiên không tệ lắm, đồ ăn chỗ đó ăn đúng ngon thật, chỉ là phải hẹn trước.
”
Quân Nhã Hiên là một tiệm ăn tại gia có chút danh tiếng phụ cận Nam Hằng, nguyên liệu nấu ăn và trù nghệ đều không tệ, chỉ là ngang với nó giá cả cũng không rẻ, mỗi người đều cỡ chừng bốn năm trăm.
Cái bộ phận này chỗ Khương Tri Ngôn cộng lên có chừng gần hai chục người, cứ vậy mà tính thì bữa cơm này phải gần 1 vạn, cũng liền tương đương với nửa tháng tiền lương của cô.
Chưa nói đến việc cô có tiền hay không, cho dù có, vì sao phải mời đám người không thân này ăn cơm chứ?
Giờ phút này Kiều Hạ còn chưa tới, Khương Tri Ngôn bị bảy tám người bao vây lấy, thoạt nhìn có chút tứ cố vô thân, nếu mà da mặt mỏng chút thì nói không chừng liền đáp ứng rồi.
“Mộng Diệp, hiện tại mình còn chưa lấy được thưởng, trước đó tiền lương đều cho mẹ mình rồi, bên ngoài thật sự không có tiền, không thì cậu cho mình