11 giờ rưỡi, Úc Nam Diễn rửa mặt xong thì lên giường.
Một cái giường lớn bị 2 cái gối chia làm 2 nửa, còn không phải chia đều, Khương Tri Ngôn dành chỗ cho Úc Nam Diễn rộng hơn chút, ước chừng là 2/3 cái giường.
Rốt cuộc Úc Nam Diễn cao lớn chân dài mà, không thể để người ta ấm ức.
Lên giường rồi Úc Nam Diễn không có nằm xuống ngay, mà là nhìn thoáng qua Khương Tri Ngôn.
Bởi vì giường lớn nên khoảng cách giữa hai người cũng không gần, phỏng chừng cách nhau cỡ 1m.
Lúc này Khương Tri Ngôn đã hoàn toàn nằm bẹp, chỉ là hiện tại đang đưa lưng về phía anh, ôm cái di động lộ ra nụ cười tươi “không quá hữu hảo”.
Đương nhiên, lấy tầm nhìn của Úc Nam Diễn lúc này là không nhìn thấy được nụ cười đó, anh chỉ có thể nhìn thấy mái tóc đen rối tung của Khương Tri Ngôn cùng một cái nắm hoàn toàn chìm trong chăn.
Một cái nắm nho nhỏ nhô lên, không hiểu sao lại lộ ra vài phần đáng yêu.
Lúc này, cảnh này, rõ ràng nên là một cảnh tượng rất ái muội, nhưng đáy lòng Úc Nam Diễn lại bình tĩnh mười phần.
Có lẽ mới đầu có chút ý tưởng không thể nói, nhưng khi anh chân chínnh lên giường, những xao động kia tựa hồ như chậm rãi biến mất, chỉ có thể cảm nhận được một chút ý lười len lên từ trong xương.
Bằng phẳng, an tĩnh.
Tựa như nước lọc bỏ thêm chút đường trắng, phẩm kỹ một chút là có thể cảm nhận được chút xíu ngọt nhàn nhạt kia.
Sẽ không ngọt quá mà hầu cổ họng, lại có thể làm người ta cười từ tận đáy lòng.
Đây là một loại cảm giác rất khó hình dung.
Trước kia, khi Úc Nam Diễn gây dựng sự nghiệp ấy, anh cũng cần phải dùng bữa với vài lão tổng, trên bàn cơm khi đó mấy vị lão tổng ở bên ngoài hay khoác lên lớp vỏ tinh anh đứng đắn kia một qua ba tuần rượu liền thích nói mấy câu chuyện mang màu sắc*.
*: Đây là cách nói tránh đi, màu sắc ở đây, theo như bên trung tự hiểu nhưng không nói ra vì sợ kiểm duyệt, là màu vàng, ý chỉ những chuyện [email protected] tình ái muội, đôi khi th ô tục.
Nói thật, Úc Nam Diễn rất phản cảm với mấy cái đó.
Bệnh sạch sẽ nhẹ làm anh không thích tiếp xúc thân mật quá mức với người khác, đặc biệt là đề cập đến chuyện càng thân mật như về “tính” này.
Trong suy nghĩ của Úc Nam Diễn, giữa người với người, giao lưu trên linh hồn quan trọng hơn là so với giữa nhục thể, kết hợp giữa linh nhục nên là một chuyện nước chảy thành sông mà không phải do d*c vọng thúc đẩy đi làm.
Bằng không có khác gì dã thú?
Giờ phút này anh tựa hồ đã cảm nhận được loại thỏa mãn từ sâu trong linh hồn này, chỉ cần hai người ở chung một chỗ, chẳng sợ không nói lời nào cũng không sao, vậy đủ rồi.
“Anh muốn ngủ hả?”
Khương Tri Ngôn hơi hơi quay đầu, “Vậy em tắt đèn.
”
Phòng ở nhà cũ Úc gia không dùng thiết bị gia dụng điện tử thông minh giống với cái phòng của Khương Tri Ngôn, ở đó tắt đèn chỉ cần gọi một tiếng là xong, ở chỗ này còn phải dùng tay.
Có điều đèn ở ngay cạnh đầu giường, duỗi tay một cái là có thể chạm tới.
“Liễu Liễu.
” Giọng nói Úc Nam Diễn vì đáy lòng yên lặng mà cũng trở nên bình thản, “Em thật sự không sợ anh làm gì với em sao?”
Trong lòng anh ẩn ẩn đã có một đáp án, nhưng Úc Nam Diễn muốn nghe Khương Tri Ngôn chính miệng nói ra, cũng coi như là chút tùy hứng nho nhỏ.
Quả nhiên, Khương Tri Ngôn thả di động xuống, nửa ngồi dậy nhìn về phía Úc Nam Diễn, sâu trong ánh mắt mang theo tín nhiệm tự nhiên, “Không sợ, vì em biết anh sẽ không.
”
Chẳng sợ trong lòng cứ nói gì mà thật sự xảy ra chuyện mình cũng không có hại, thậm chí đặt dao nhỏ nơi gối đầu, nhưng thật ra Khương Tri Ngôn chỉ là muốn đùa Úc Nam Diễn chút thôi, mấy thứ này căn bản sẽ không có bất kỳ tác dụng gì.
Bởi vì trong lòng Khương Tri Ngôn rõ ràng, Úc Nam Diễn sẽ không.
Không phải cái loại sẽ không vì cố nén d*c vọng kia, mà là thật sự sẽ không kiểu tâm bình khí hòa.
Úc Nam Diễn không phải kiểu bá đạo tổng tài ẩn nhẫn trong tiểu thuyết kia, cô đã xem qua vài cuốn khi nam nữ chính cùng ngủ một phòng phải khắc chế với tự kiến thiết tâm lý trong lòng cho chính mình, có mấy anh không muốn tổn thương nữ chính còn sẽ đi xối nước lạnh.
Khi đó cô nhìn thấy tình tiết như thế trong lòng cũng sẽ kêu ú ớ, cảm thấy nam chính thật là đàn ông tốt, mà khi tình huống y vậy gán lên người Úc Nam Diễn, trong lòng Khương Tri Ngôn phảng phất như trời sinh đã có một đáp án.
Úc Nam Diễn sẽ không như vậy.
Hai người họ nếu có một ngày thật sự phát sinh quan hệ cũng nên là nước chảy thành sông, là tự nhiên mà vậy mà phát sinh, chứ không phải chỉ bởi vì nằm trên một cái giường.
Cho nên có đôi khi cô nhìn thấy mấy lý do mà đàn ông ngoại tình là cái gì mà nhất thời ý loạn tình m3, rồi nhất thời xúc động liền ngủ ấy, cô thấy mắc cười lắm.
Kẻ t*ng trùng lên não không khống chế được bản thân như thế, còn làm người gì chứ, không bằng đi vào vườn bách thú treo tấm biển làm giống loài mới triển lãm đi.
“Nói cũng lạ.
” Khương Tri Ngôn khẽ cười một tiếng, “Cứ cảm thấy hai chúng ta như bây giờ cứ như là vợ chồng già ấy.
”
Úc Nam Diễn cũng cười, anh nghe được đáp án mình muốn rồi.
Thật lâu trước kia, Úc Nam Diễn từng nói với Khương Tri Ngôn một câu, anh cảm thấy mình và Khương Tri Ngôn rất giống nhau ở phương diện nào đó.
Khi đó Khương Tri Ngôn không hiểu còn muốn đuổi theo hỏi, nhưng Úc Nam Diễn không trả lời, hiện tại ý tưởng đó của anh vẫn cứ như cũ, không thay đổi.
Hai người họ, trời sinh một đôi!
“Ngủ ngon, Liễu Liễu.
”
“Ngủ ngon.
”
Thị giác rơi vào hắc ám, không có rối rắm, không hề mất ngủ, chất lượng giấc ngủ của hai người họ tối nay đều phá lệ tốt đẹp, như Khương Tri Ngôn là một giấc ngủ thẳng đến hừng đông.
Vị trí của Úc Nam Diễn bên cạnh đã trống rỗng, lấy lịch làm việc và nghỉ ngơi của anh thì hiện tại phỏng chừng không phải đang vận động thì chính là làm việc.
Khương Tri Ngôn thấy mới có chưa được 7 giờ rưỡi, ngày thường cô hay rời giường lúc 8 giờ, chẳng sợ đi vào bổn trạch cũng không tính thay đổi thời gian làm việc và nghỉ ngơi.
Ngủ nướng, là một trong những chuyện tốt đẹp nhất thế giới!
Nửa giờ có chút xíu nhưng lại có thể bắt đầu một ngày với tâm tình tốt đẹp, là chuyện mà Khương Tri Ngôn tha thiết ước mơ lúc còn đi làm, còn tốt là hiện tại rốt cuộc đã thực hiện được.
Lúc Khương Tri Ngôn xuống lầu đã là 8 giờ rưỡi, vừa nâng mắt liền thấy được Úc lão gia tử ngồi trên xe lăn đang nói chuyện phiếm với Úc Nam Diễn.
Qua 2 ngày tu dưỡng với cả có cháu nội làm bạn, Úc lão gia tử khôi phục rất tốt, chí ít thì hiện tại sắc mặt ông thoạt nhìn khá hơn hai hôm trước nhiều.
Cơ mà vị bà nội ba kia thì vẫn không thấy bóng dáng đâu như cũ.
Lần trước khi mừng sinh nhật cho Úc Nam Diễn ấy, ông cụ biết anh không thích những người khác, cho nên hôm đó vị bà nội ba kia rất chủ động tránh đi bọn họ, nghe nói là đi dạo phố với hội chị em bà ấy rồi.
Nhưng lần này, tin tức Khương Tri Ngôn được đến lại là vị ấy nghe được một vài việc mà con gái làm liền chịu đả kích nặng, trong khoảng thời gian này vẫn luôn nằm trên giường.
Vốn là trưởng bối, khi hai người họ vừa đến cũng nên đi ghé thăm bà ấy một lần, nhưng bà nội ba cự tuyệt thăm hỏi, không biết là bị đả kích quá tàn nhẫn hay là không mặt mũi gặp bọn họ nữa.
Nghĩ đến bà ấy trung niên tang con, lão niên cô út của bà cũng không màng tình cảnh mẹ già mà làm ra chuyện như thế, đích xác sẽ làm người ta chịu không nổi.
“Nha đầu.
” Úc lão gia tử nhìn thấy Khương Tri Ngôn trước, cười vẫy vẫy tay với cô, “Mau tới ăn sáng, có trái cây con thích đó.
”
“Dạ ~” Khương Tri Ngôn lộ ra nụ cười tươi sáng lạn, “Tới đây ạ.
”
Cô đi tới gần trước ông cụ, “Ông nội, ông xem hôm nay trên người con có gì khác không?”
Khương Tri Ngôn không hỏi tình trạng sức khỏe Úc lão gia tử, cũng không nói những lời thăm hỏi khách sáo theo lệ thường, vì mấy cái đó không có ý nghĩa và cả tình trạng sức khỏe liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, mà không được nữa thì hỏi quản gia cũng như nhau.
Cô hiện tại như là một đứa cháu gái làm nũng với ông nội, đã quen thuộc lại thân mật.
“Ừm ——” Ông cụ trầm tư một giây, sau đó rất phối hợp mà làm ra vẻ như bừng tỉnh đại ngộ: “Hôm nay nha đầu đặc biệt xinh đẹp, có phải vì cài kẹp tóc ông tặng không?”
“Bingo!”
Khương Tri Ngôn dựng thẳng ngón cái lên, “Đẹp chứ ạ, con cố ý phối đồ đó, nội, phẩm vị ông thật tốt, đeo cái kẹp này lên cái khí chất của con cũng bất đồng.
Lúc cô tới đây có mang theo vài món quà Úc lão gia tử tặng, tin rằng ông cụ nhìn thấy Khương Tri Ngôn có dùng chúng, hẳn sẽ vui vẻ.
Quả nhiên……
“Ha ha ha.
” Úc lão gia tử bị chọc cười, “Đó là Khương nha đầu con đẹp, con đeo cài cái gì cũng đẹp!”
“Woa, ông nội khen con như vậy, con phải phiêu mất, chờ tí nữa Nam Diễn ghen thì sao đây?”
“Ha ha ha, mặc kệ Nam Diễn.
Nha đầu, hai ngày trước ông vừa đến tay một khối ngọc, làm cái vòng tay cho con được chứ? Con thích hoa văn gì? Ông nói với con, con gái nhất định phải đeo chút ngọc, dưỡng người…….
”
Quản gia Vương ở một bên nhìn Khương Tri Ngôn với Úc lão gia tử hòa thuận vui vẻ như thế, trên mặt cũng không khỏi treo lên tươi cười.
Ông ấy nghĩ tới mỗi lúc giao lưu ngẫu nhiên với chú Lâm, thật sự cảm thấy thiếu gia Nam Diễn cưới cô vợ này cưới tốt lắm, chẳng sợ gia thế cô trong mắt người khác tàm tạm, nhưng người tốt là đủ rồi!
Đặc biệt là nhìn thấy được bộ dáng của thiếu gia Nam Diễn lúc này, so với một năm trước quả thực khác nhau như hai người, làm cho ông cụ vẫn luôn lo lắng cho đứa cháu này đều thi thoảng khen Khương Tri Ngôn hai câu, có thể thấy được là ông cụ cực vừa lòng.
Nhưng mà đứa cháu này tốt rồi, tầm mắt quản gia Vương lại không khỏi bay lên lầu hai, ở đó còn một vị đau đầu kia kìa.
Ăn sáng xong, Khương Tri Ngôn đang muốn đẩy ông cụ đến hoa viên tản bộ hít thở không khí, tiếng đá cửa rung trời lại vang lên, “Thả tôi ra ngoài! Thả tôi ra ngoài!”
Giọng nói Lý Diệu Bạch bén nhọn lại chói tai của Lý Diệu Bạch làm người ta không khỏi nhăn mày lại, Úc Nam Diễn đã nói trước với ông cụ là sẽ nhốt Lý Diệu Bạch lại mấy ngày để nó nghĩ lại cho kỹ một chút rồi.
Cho nên Úc lão gia tử cũng không kinh ngạc khi Lý Diệu Bạch sẽ làm ra chuyện thế này, chỉ là ông rốt cuộc là lớn tuổi rồi, lại nghĩ đến đứa con gái không biết sinh thời còn có