Lời này của Úc lão gia tử vừa ra, Úc nhị gia càng tức hơn!
Như này là ý gì?!
Nói cách khác, về sau lỡ mà Úc Nam Diễn với Khương Tri Ngôn ly hôn, vậy Khương Tri Ngôn cũng có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh mà mang đi 1% cổ phần?
1% kia liền hoàn toàn không thuộc về Úc gia nữa?
Đây không đơn giản là vấn đề tiền nữa, nói nghiêm trọng chút đó chính là phân quyền á!
“Ba! Ba già hồ đồ rồi sao?”
Úc nhị gia cảm thấy ông cụ chắc chắn là bị người phụ nữ này dùng hoa ngôn xảo ngữ mê hoặc rồi, ông ta trỏ về phía Khương Tri Ngôn: “Loại đàn bà này là biết gạt người nhất! Ba……”
“Câm miệng!”
Đùng!
Úc lão gia tử dộng quải trượng xuống đát thật mạnh, phát ra thanh âm nặng nề: “Người ta cứu mạng cha già mày đó! Thế nào, mạng tao không đáng giá 1% đó sao?!”
“Còn nữa, đồ của tao, tao muốn cho ai liền cho người đó! Không tới phiên mày lèm bèm!”
Úc nhị gia bị nghẹn ứ, nhưng trong lòng ông ta cũng đang nói thầm, cái đó sao tính là cứu mạng, không có Khương Tri Ngôn thì Úc gia lắm người tài ba như vậy sẽ không phát hiện được à?
Chỉ là chuyện sớm hay muộn chút thôi, cô ta chỉ là vận khí tốt thôi.
Lại nói, dù cho là cứu thật, đối với cái loại người nghèo này thì cho mấy triệu hoặc thậm chí là mấy chục triệu cũng là cao lắm rồi, không biết đời này cái đám đó có từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy không đó!
“Chú hai, chú gấp cái gì chứ hả, 1% này dù cho không cho con dâu của tôi cũng sẽ không cho chú.
”
Úc Minh Chí thấy chả sao cả mà liếc Úc nhị gia một cái, “Chậc, chú đã có 5% rồi, cả đống tuổi còn đoạt với người trẻ tuổi cái gì chứ, làm người đừng quá tham lam nha!”
Úc Minh Chí tuy không phải một người chồng người cha đủ tư cách, nhưng ông ta cũng đúng là không quá coi trọng tiền tài với con nối dõi.
Bởi vì trưởng tử nên có được 8% cổ phần, nhưng lúc trước khi ông ta muốn ly hôn lại còn vứt Úc Nam Diễn lại cho cha đi kiếm muse mới của mình ấy, Úc lão gia tử đã mãnh liệt ngăn cản rồi, tiếc là không lay chuyển được thằng con này.
Úc lão gia tử chỉ có thể định ra hiệp nghị, một khi Úc Nam Diễn lập gia đình, Úc Minh Chí liền phải cho Úc Nam Diễn 5% cổ phần, Úc Minh Chí liền rất sảng khoái mà đáp ứng rồi, thậm chí vì không muốn về sau phiền toái lại nhảy ra Úc Nam Diễn số 2 hay số 3 gì đó, Úc Minh Chí cũng dứt khoát buộc ga-rô luôn, như vậy cũng liền không còn nỗi lo về sau.
Một chiêu này làm ông cụ cũng thật cạn lời!
Xong việc rồi Úc Minh Chí quả nhiên cũng không đổi ý, bút tài sản đủ khiến rất nhiều người tranh vỡ đầu kia ông ta thật không chút do dự chuyển cho Úc Nam Diễn, quả thực có thể nói là tán tài đồng tử.
Cho nên nhìn thấy bộ dáng dậm chân của Úc nhị gia đây, ông ta còn có tâm tình trào phúng thằng em mình hai câu, dù sao 3% dư lại kia hoàn toàn đủ để ông ta tiêu sái cả đời, nhiều quá để đó cũng chỉ là một tờ giấy, sau khi chết còn không phải vẫn là cho Úc Nam Diễn à, nên không sao cả hết á ~
Úc nhị gia bị tức đến đỏ mặt, ông ta ý đồ tìm đồng minh với mình.
Con trai cả?
Trưởng tôn Úc gia quay đầu đi không đối mặt với ám chỉ của ba ruột, anh ta có 2% là đủ rồi, mới không muốn tham dự vào vũng nước đục này đâu.
Trước hết không nói vụ cướp về chắc chắn sẽ không cho anh ta, chỉ nói vì vụ này mà đắc tội Úc Nam Diễn cũng thấy không có lời rồi.
Lại lui một vạn bước mà nói, đối với người cha này anh ta thiệt không có cảm tình, chỉ nói vụ lần này ông ta trốn ra nước ngoài cũng hoàn toàn không muốn nói với anh ta một tiếng, chính anh ta là xong việc rồi ông già chạy mất mới biết được chút tin tức đó.
Trái tim băng giá cũng chẳng còn gì hơn thế.
—— nghịch tử!
Úc nhị gia hung hăng trừng con trai cả mình một cái, sau đó lại chuyển hướng sang những người khác, vợ ông ta không chen lời được, phụ nữ ở trên chuyện thế này là một chút phân lượng cũng không có.
Con trai út quá nhỏ, con gái cũng lại không ở đây.
Giờ phút này, thế mà thật sự không ai có thể giúp mình?
“Ông nội.
”
Khương Tri Ngôn tiến lên một bước, “Con thật sự sẽ không cần.
”
1% cổ phiếu Nam Hằng, đây là chính là lấy đơn vị trăm triệu mà tính, trăm triệu là khái niệm thế nào?
Chính là mỗi ngày anh trúng số 5 triệu, đều phải trúng liên tục tới 20 ngày, hơn nữa 1% này còn không chỉ 100 triệu!
Dù cho cô bắt đầu làm công từ thời Bàn Cổ khai thiên tích địa đi nữa, phỏng chừng cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy!
Cho dù là Úc lão gia tử vì cảm tạ chuyện Khương Tri Ngôn phát hiện bom, cô cũng cảm thấy quá nhiều.
Đây không phải do mình vất vả tìm ra manh mối, mạo hiểm tính mạng đi phát hiện nó, nó, nó chỉ là vận khí với trùng hợp á!
Nếu lúc này ông cụ cho cô một bộ trang sức mấy trăm ngàn, nói không chừng Khương Tri Ngôn sẽ nhận lấy, nhưng đây là cổ quyền giá trị mấy tỷ! Khương Tri Ngôn cảm thấy thật sự phỏng tay!
Lại nói, cô muốn nhiều tiền thế làm gì? Lấy trình độ tiêu phí của Khương Tri Ngôn, tốc độ cô tiêu tiền còn không nhanh bằng tiền sinh tiền.
Thứ mình không xài đến, lại sẽ làm mình rối rắm phiền não, thế còn không bằng không cần!
Trên mặt cô mang theo nụ cười bình tĩnh, Khương Tri Ngôn chẳng có chút vui sướng nào khi sắp có được một bút tài phú kếch xù, “Ông nội, nếu ông nhất định muốn cho con, vậy con liền đưa cho Nam Diễn.
”
“Anh không cần.
”
Úc Nam Diễn cơ hồ không cần thời gian tự hỏi đã trực tiếp cự tuyệt.
Úc nhị gia:……
Có lộn không vậy?
Mấy đứa bay một đứa lại một đứa là đang đẩy củ khoai nóng phỏng tay gì sao?
Đây chính là 1% cổ phần Nam Hằng đó!
“Ba, ba xem người ta cũng không cần, chúng ta……”
—— Xem như người phụ nữ này thức thời!
Úc nhị gia giãn mặt lộ ra nụ cười lấy lòng, tiếc là lần này lại bị cắt ngang.
Ông cụ căn bản không hề có ý để ý đến ông ta, trực tiếp nói với Khương Tri Ngôn: “Nha đầu, đối với con mà nói đây có thể là một số tiền rất lớn, nhưng đối với ông già ông đây mà nói, chỉ là một chút tâm ý.
”
“Ông già như ông cũng không còn mấy năm nữa, nửa đời trước vì tiền mà làm lụng vất vả, con trai con gái đều không dạy dỗ tốt, vợ càng là mang theo hận rời đi.
” Nói đến những việc này, ngữ khí ông cụ tràn ngập phiền muộn.
Vợ ở lời này hẳn chính là đang nói đến bà nội ruột Úc Nam Diễn, cũng chính là phu nhân nguyên phối của Úc lão gia tử, lúc ông cụ mới phất lên không bao lâu đã qua đời, nhìn kiểu này có vẻ trong đó cũng có chút ẩn tình.
“Mấy năm cuối cùng, ông nghĩ thông suốt rồi, cần nhiều tiền vậy làm gì?”
“Sống không mang đến, chết không mang đi, có ích lợi gì chứ!”
Ánh mắt ông cụ đảo qua Úc Minh Chí với Úc Minh Diệp, trước mắt lại hiện lên mặt Úc Minh Na với bóng dáng mơ hồ của đứa con trai nhỏ đã mất gần 30 năm, già rồi già ồi, ông đã không nhớ rõ bộ dáng của con trai nhỏ nữa.
“Khương nha đầu, nhận lấy đi, không xem như tiền cứu mạng, coi như là quà sinh nhật ông nội cho con.
”
Sinh nhật Khương Tri Ngôn là vào ngày 1 tháng 12, giờ đã tới cuối tháng 11, đích xác không còn mấy ngày.
Không nghĩ tới chính là, Úc lão gia tử thế mà còn nhớ rõ sinh nhật cô!
Khương Tri Ngôn khẽ nhíu mày, “Ông nội….
.
”
“Như vầy đi ông.
” Úc Nam Diễn cũng nhìn ra khó xử của Khương Tri Ngôn.
Cô là một người rất có nguyên tắc, trước kia khi Úc Nam Diễn muốn tặng trang sức cũng chưa tặng đi được kìa, huống hồ là phần “đại lễ” này của Úc lão gia tử.
“Con lấy ra 1% cổ phần, thêm 1% của Liễu Liễu nữa, thành lập một cơ cấu từ thiện, mỗi năm chia hoa hồng đều dùng cho từ thiện, thế nào?”
Ý của Úc Nam Diễn chính là cổ phần này vẫn cứ cho Khương Tri Ngôn, nhưng mà sẽ dùng hết để làm từ thiện, lỡ hôm nào cô hối hận thì cổ phần này vẫn là của cô.
“Mấy đứa bay có bệnh đi! Lấy 2% cổ phần Nam Hằng đi làm từ thiện!”
Úc nhị gia trực tiếp chửi ra tiếng!
Nếu thiệt ngại tiền nhiều thì nói cho ông ta, ông ta không sợ nhiều!
Ông cụ thở dài, ánh mắt nặng nề mà nhìn Úc Minh Diệp, nhìn cho ông ta lập tức luống cuống.
“Minh Diệp, khi còn nhỏ ba bận lo sự nghiệp, không dạy dỗ con cho tốt, là ba sai.
”
Úc Minh Diệp sửng sốt, ông ta có dự cảm bất hảo.
Úc lão gia tử tiếp tục nói: “Về sau cả nhà tụi con phải sống cho thật tốt, 5% cổ phần Nam Hằng cũng coi như là chút bồi thường cuối cùng của người làm cha ba đây với con.
”
“Ba, ba, lời này của ba là có ý gì?”
“Về sau không có việc gì thì không cần tới thăm ba, con muốn làm gì ba cũng mặc kệ, chuyện của Nam Hằng về sau con cũng đừng nhúng ta, ngày mai ba sẽ qua đó một chuyến, người của con ba sẽ đổi hết.
”
Úc Nam Diễn không thể thanh trừ hết tất cả người của Úc Minh Diệp, vì ảnh hưởng quá lớn.
Nhưng Úc lão gia tử có thể, muốn chửi thì chửi đi, ông chả sao cả.
Thiên hạ này, sớm nên thuộc về người trẻ tuổi!
“Ba!” Úc Minh Diệp lập tức rống to: “Vì sao hả! Con, con chỉ là muốn thứ thuộc về mình! Cái này có gì sai! Vì sao ba lại bất công cả nhà anh cả như vậy!”
Cho tới bây giờ, Úc nhị gia đều không cảm thấy mình có sai, ông ta chính là cho rằng Úc lão gia tử bất công, anh cả có 8%, ông ta mới 5%.
Ngay cả lứa cháu nội cũng vậy!
Rõ ràng con của ông ta là trưởng tôn, lại chỉ lấy được có 2%, mà Úc Nam Diễn thì sao? Úc lão gia tử đều nói sau khi chết sẽ đưa hết 20% cho nó!
Dựa vào cái gì hả!
Úc lão gia tử mệt mỏi, ông không muốn nghe Úc nhị gia oán giận nữa, mặc kệ mình nói gì, Úc nhị gia đều cảm thấy mình bất công.
Sao nó cũng không nghĩ coi, nếu Nam Hằng không có Úc Nam Diễn mệt chết mệt sống, hiện tại có thể phát triển tốt vậy sao? Nếu giao cho nó thì chỉ sợ Nam Hằng sớm đã phá sản thanh toán rồi.
“Nếu