Hiện tại Khương Tri Ngôn đang gặp phải “song đường hội thẩm”, chẳng qua làm “người bị thẩm” cô lại trấn định mười phần, ngược lại là ba mẹ Khương đều cau màu, hiển nhiên gia thế Úc Nam Diễn đã hung hăng mà vượt quá dự đoán của họ.
Đây hẳn là tương đương với hiện tại có người nói cho mi rằng “Thủ phủ muốn cưới con gái nhà bà” ấy.
Không phải nói ba mẹ Khương tự ti với điều kiện nhà mình, nhưng mọi người đều là người trưởng thành rồi, ý tưởng chắc chắn sẽ không ngây thơ thế nữa.
Nói thực tế chút chính là chênh lệch thật sự quá lớn, môn không đăng hộ không đối gì kia, lỡ mà về sau Khương Tri Ngôn bị bắt nạt, ba mẹ Khương sợ chính mình có liều mạng cũng vô dụng.
“Ba mẹ, ba mẹ không cần lo lắng……”
Khương Tri Ngôn còn chưa hết lời đã bị cắt ngang, “Không lo? Con bảo ba mẹ không lo lắng kiểu gì đây!”
“Úc gia kia! Khoảng thời gian trước còn không phải từng tuôn ra tin tức gì kia à, cái gì mà buôn lậu đó, trong gia đình như thế ai biết được có bao nhiêu cửa nẻo?”
Mẹ Khương thật sự nóng nảy rồi, ngữ tốc nhanh đến làm người ta căn bản không xen mồm được, “Liễu Liễu, ba mẹ không cầu con đại phú đại quý, có lẽ bản thân Úc Nam Diễn rất tốt, chỉ là hai người ở bên nhau không phải chỉ nhìn đối phương, gia đình của đối phương cũng quan trọng như nhau.
”
Khương Tri Ngôn biết mẹ Khương lo lắng, lại nhìn sang ba Khương thì thấy ông cũng là cau mày.
Nếu hai vị phụ huynh là cái loại người thấy tiền sáng mắt kia, lúc này chắc chắn sẽ vui vẻ vì Khương Tri Ngôn trèo lên được hào môn, nói không chừng sẽ còn ép cô nhanh chóng định ngày kết hôn luôn.
Nhưng bọn họ đều không phải.
Ở trong mắt ba mẹ Khương, có tiền hay không không quan trọng, con gái mới là quan trọng nhất.
Đây cũng là ý tưởng của đại bộ phận cha mẹ bình thường đi?
Khương Tri Ngôn đứng dậy đi đến giữa ba mẹ Khương, vươn tay ôm lấy hai người, “Ba, mẹ, đừng nóng vội, nghe con nói đã được không?”
Mẹ Khương lập tức dừng lại, lúc này bà cũng đã phản ứng lại, con gái đã lớn rồi, không hề cô bé con chỉ biết trốn phía sau lưng bà không dám gặp người như hồi nhỏ nữa.
Lúc này, ba Khương cũng vươn tay nắm tay mẹ Khương: “Nghe ý con nó chút đã.
”
Thần sắc mẹ Khương dần hoãn lại, nặng nề mà thở dài, “Là mẹ nóng nảy.
”
“Không có gì, con biết ba mẹ lo cho con mà.
”
Khương Tri Ngôn cười buông hai người ra, lại lần nữa ngồi về chỗ của mình, “Hiện tại Úc Nam Diễn sống một mình, anh ấy vừa sinh ra thì cha mẹ liền ly dị, hàng năm họ đều ở nước ngoài, cha anh ấy có lẽ một năm cũng không thấy được một lần, còn mẹ thì càng là mười mấy năm cũng chưa gặp, cũng có gia đình của riêng mình ở nước ngoài rồi.
”
“Cho nên ba mẹ không cần lo lắng vụ quan hệ mẹ chồng nàng dâu của con nữa ~”
Những lời Khương Tri Ngôn bổ sung thêm làm bầu không khí vốn dĩ nghiêm túc bị quét sạch ngay, ba Khương không nhịn được cười một tiếng, sau đó hứng phải một cái bạch nhãn của mẹ Khương.
“Vậy những người khác trong nhà cậu ta thì sao?”
“Có một chú hai cơ hồ đã bị trục xuất khỏi nhà, cũng là một năm không gặp được một lần, còn có một người cô chính là tội phạm buôn lậu mẹ nói trước đó, phỏng chừng phải ngồi nhà đá hai ba chục năm đi.
”
“Về phần ông nội, hiện tại ông đã đi viện điều dưỡng, ông cụ cơ bản là mặc kệ chuyện của Úc Nam Diễn.
”
Nghe xong mấy cái này, có trong nháy mắt mẹ Khương đều phải cạn ngôn, sao đứa nhỏ này nghe thế nào cũng thấy có chút thảm vậy?
Nhà người thường không nói đều sẽ có mấy cửa thân thích, chí ít thì cha mẹ kiểu gì cũng phải có một người chứ, nhưng Úc Nam Diễn……
Nhớ tới bộ dáng lễ phép hiểu chuyện của Úc Nam Diễn trong lần gặp mặt lúc trước, lại liên tưởng đến thân thế anh, vốn mạnh miệng mềm lòng, mẹ Khương cũng có chút đồng tình tiểu tử này.
“Nhưng nhà cậu ta có tiền như vậy, liệu sẽ có rất nhiều chuyện lung tung rối loạn hay không?”
Mẹ Khương dùng từ hơi uyển chuyển chút, rốt cuộc ở trong mắt đại đa số người, hào môn chính là từ đại diện cho phiền toái.
Đều nói nguồn gốc của nghệ thuật đến từ cuộc sống, mấy bộ phim truyền hình hào môn kia có cái nào không phải tranh gia sản mà vỡ đầu chảy máu, còn có các kiểu tính kế đặt bẫy nữa, giống như một học sinh mà mẹ Khương từng dạy vậy.
Đứa nhỏ đó trong nhà ở thành phố Giang cũng là kẻ có tiền có số có má, kết quả cha ruột cưới mẹ kế, có con rồi đứa nhỏ kia sống còn chẳng bằng đứa nhỏ con nhà bình thường, mùa đông tới ngay cả cái áo bông cũng không có, thử nói coi, nhà đó lại không thiếu tiền, cần đối xử với một đứa nhỏ đến mức đó sao?
Vẫn là mẹ Khương nhìn không được nên tiếp tế mấy năm, thẳng đến sau cao trung đứa nhỏ đó bị đuổi ra nước ngoài học mới chặt đứt liên hệ, cũng không biết giờ sao rồi.
Chẳng qua mụ mẹ kế kia vừa bị tuôn ra vụ nuôi tiểu bạch kiểm năm ngoái, đứa con kia cũng không phải của cái gã cha kia, đây cũng coi như là một tin lớn ở thành phố Giang, khi đó các thầy cô trong văn phòng đều thảo luận rất lâu đó.
Mi nói coi, chỉ là gia đình một kẻ có tiền ở thành phố Giang đã lắm chuyện như thế, tài sản Úc gia không biết gấp mấy trăm lần nhà bọn hắn, chuyện lung tung rối loạn chắc chắn càng nhiều á, Khương Tri Ngôn vẫn luôn như hoa sống trong nhà ấm ứng phó thế nào cho lại?
Khương Tri Ngôn mỉm cười: “Mẹ, Úc Nam Diễn là người thừa kế được chỉ định của Nam Hằng, nắm giữ số cổ phần với quyền lên tiếng tuyệt đối, những người khác……”
Cô châm chước một giây: “Nói thế này này, ngay cả tư cách làm đối thủ cũng không có.
”
Mẹ Khương: ……
Con gái à, không phải con nói mình còn đang suy xét sao, sao thấy thế nào cứ như đã tìm hiểu rất sâu rồi vậy?
“Liễu Liễu à.
” Ba Khương vẫn luôn không mở miệng nói gì rốt cuộc đã có thể chen lời vào: “Con xác định Úc Nam Diễn kia nghiêm túc với con sao?”
Liệu có phải chỉ là mấy công tử ca có tiền kia lừa gạt con gái người ta không, tuy nhìn cử chỉ Úc Nam Diễn không giống như là loại người đó, nhưng tri nhân tri diện bất tri tâm mà, liên quan đến con của mình, ba Khương thật hận không thể điều tra mười tám đời tổ tông nhà Úc Nam Diễn một lần.
“Ba.
” Khương Tri Ngôn nháy nháy mắt, ra vẻ nghiêm túc: “Bị ba đoán đúng rồi, thật ra anh ấy chỉ là đồ con tuổi trẻ xinh đẹp.
”
Hay lắm, lần này đến phiên ba Khương cạn lời.
Buổi nói chuyện này giằng co chừng hơn nửa tiếng, thẳng đến khi sắc trời dần dần tối lại, mẹ Khương mới kinh ngạc phát hiện còn chưa nấu cơm.
Hiện tại bà cũng coi như đã nhìn ra, chẳng sợ hiện tại chưa thành, nhưng phỏng chừng qua một đoạn thời gian nữa con gái nhà mình cũng phải có thêm một anh bạn trai.
Có điều qua buổi nói chuyện này, mẹ Khương cũng không có bài xích Úc gia với Úc Nam Diễn đến vậy.
Rốt cuộc làm giáo viên mà, bà rất hiểu đối với vài cặp tiểu tình lữ mà nói, mi càng phản đối bọn họ liền càng hăng hái.
Hơn nữa bản thân Úc Nam Diễn thật sự rất ưu tú, nếu chỉ là vì phán đoán một phía mà trực tiếp chia rẽ tiểu tình lữ, mẹ Khương cũng sẽ cảm thấy mình quá chuyên chế.
Chuyện này vẫn là nhìn trước cái đi, dù sao thì nếu Úc Nam Diễn kia dám thương tổn Liễu Liễu, bà liều mạng hết thảy cũng sẽ không để bọn họ dễ chịu.
Mặc kệ hắn là cái gì mà chủ tịch Nam Hằng hay là nhân sĩ có quyền, đều không quan trọng bằng con gái mình!
Hai giờ chiều 29 tết.
Khương Tri Ngôn đang ngồi trên cái đòn nhỏ ở phòng khách bóc đậu tương, đồng thời còn mắt nhìn TV, nhất tâm nhị dụng, hiệu suất rất cao.
Ba mẹ Khương thì lại đều đang bận bịu trong bếp, tất niên năm ngoái là ăn cơm ở nhà bác cả Khương Tri Ngôn, năm nay liền đến phiên nhà bọn họ.
Chỉ là căn hộ nhỏ của nhà Khương Tri Ngôn nhiều nhất chỉ có thể bày một bàn ở phòng khách, người đông lên cái là chen chúc đến muốn mạng, ông bà nội còn có cả nhà bác cả, lại thêm 3 miệng ăn nhà mình nữa, tính lên cũng có mười mấy người, xem như là cực hạn của căn hộ nhỏ này.
Trước đó Khương Tri Ngôn cũng từng kiến nghị với mẹ Khương rằng còn không bằng trực tiếp đến khách sạn đặt một bàn đi, đã tiện lại nhẹ nhàng, nhưng hẳn là thế hệ trước có chấp niệm, vẫn là cảm thấy tất niên phải ăn ở nhà của mình mới được.
Đã thế thì Khương Tri Ngôn cũng chỉ đành nghe lệnh, còn may chỉ là ăn một bữa cơm chiều, chật thì chật chút đi, vì việc nhỏ thế này mà cãi cọ với mẹ Khương thì không đáng.
“Liễu Liễu, nhà hết nước tương rồi, con đi mua 2 bình về đi! Lấy nước tương hiệu xx đó!”
“Dạ! Chờ con thay quần áo đã.
”
Khương Tri Ngôn thay vào một cái áo khoác ngủ thật dày, nghĩ chỉ là mấy trăm mét nên cũng lười trang điểm, trực tiếp lấy cái áo bông to bọc lấy cả người, sau đó tùy tiện vấn tóc lên rồi lấy kẹp tóc cố định, lại quàng khăn quàng cổ che khuất nửa dưới khuôn mặt, thế là không ai có thể nhận ra rồi.
Nhìn chính mình version giống phần tử bất hợp pháp, Khương Tri Ngôn tỏ vẻ: Hoàn mỹ!
Cuối cùng mang theo chìa khóa và di động, Khương Tri Ngôn mở cửa nhà ra rồi lại gọi vọng vào bếp: “Có còn