Xong xuôi anh để cô ngủ trên giường mình rồi đi ra khỏi phòng xuống lầu gặp nhũ mẫu.
- Nhũ mẫu à, hãy nấu cho con bát cháo đi thêm cả thuốc nữa.
- Con thấy trong người không khỏe hay sao?
- Nhũ mẫu không cần hỏi nhiều đâu, khi nào xong thì nói cho con biết.
- Ừ được rồi..à mà khoan đã.
- Chuyện gì?
- Con có thấy con bé Nhi Lan đâu không đã 2 ngày rồi ta không thấy con bé.
- Cô ta sao...ờ thì...con cũng không biết nữa.
- Sao lại vậy được nhỉ, con có đang nói thật không vậy? Hay đang nói dối ta.
- ....Nếu không có có gì thì con đi đây.
" Thằng bé đang lảng tránh mình sao? Có chuyên gì vậy? "
Anh đi vào phòng làm việc trầm ngâm suy nghĩ một chuyện gì đó.
1 lúc sau
Nhũ mẫu đã nấu xong cháo và thuốc rồi thì đem lên phòng của anh CẠCH
- Đây ta nấu xong rồi cháo có thêm 1 ít hành và thịt gà rồi đó và đây là thuốc...con cần gì nữa không.
- À không cần đâu.
- Vậy ta đi đây.
Anh đứng dậy đem bát cháo vào phòng vừa vào thì thấy cô tỉnh dậy.
Anh tiến đến gần cô, cô thì lại sợ hãi lùi về sau vì còn ám ảnh chuyện vừa nãy anh làm với cô.
- Mau ăn hết bát cháo này...cô phải ăn hết không thừa 1 miếng nào và uống hết thuốc này.
Cô cứng người sao anh lại đi đem cháo cho cô ăn làm gì, không phải anh hay tìm cách làm đau coi hay sao lại còn làm cô đầy lần phải chết đi sống lại rất nhiều lần.
Thấy cô im lặng anh cau mày đặt mạnh bát cháo xuống bàn làm cô giật mình.
- Mau ăn đi ngồi đó làm gì hay là muốn tôi làm chuyện đó với cô rồi cô mới chịu ăn.
Sợ hãi với tháu độ và giọng nói của anh cô vội vàng đáp:
- Tôi, tôi ăn..
Cầm vội bát cháo trên tay khiến cô bị bỏng bỏ bát cháo ra khiến nó suýt nữa rơi hết ra chăn thì may được tay anh đỡ lại.
- A nóng quá.
Anh nhíu mày rồi ngồi xuống bên cạnh cô, múc một thìa cháo nhỏ đưa trước miệng cô.
- Há miệng
Cô mở miệng để anh đút cháo..ăn được vài thìa cô thấy hơi no lên chặn tay anh lại.
- Tôi, tôi thấy no rồi không ăn được nữ.....!
- MAU ĂN HẾT CHO TÔI.
Anh quát lớn vào mặt làm cô sợ nên phải ăn tiếp.
Ăn xong bụng cô no căng chưa bao giờ cô lại ăn no đến thế chứ trước giờ toàn là bỏ bữa, có khi là quên mất ăn nên người cô khá là gầy.
Bên mép miệng của cô có dính một ít cháo, cô đưa tay chùi nó đi thì bị anh nắm lấy tay đưa lên miệng mình thè lưỡi liếm vết cháo trên tay cô.
Hành động đó của anh làm cô sững sờ nó vừa nhẹ nhàng vừa quyến rũ.
Chiếc lưỡi dài đo đỏ của anh cứ vậy mà liếm tay cô.
Gương mặt anh tuấn tú kết hợp cùng với sống mũi cao thẳng, lông mày đen rậm trông anh thật đẹp trai, có phải ông trời hơi bị ưu ái cho anh rồi không.
Cô bị vẻ đẹp hào nhoáng đó của anh mê hoặc nhưng rồi vẻ mặt đó đã biến mất ngay giây sau.
Cô rụt tay lại, anh lấy thuốc với 1 cốc nước đưa cô.
- Mau uống đi.
- Tôi thấy no lắm...hay là để 1 lát sau hẵn uống được không.
- MAU UỐNG TRƯỚC MẶT TÔI
- Ưm được,được rồi.
Cô đưa thuốc vào miệng uống ực 1 cái anh nhìn thấy cô uống rồi thì đứng lên mang bát cháo đi trước khi đi anh nói:
- Ăn xong