Chương 1: Xuyên vào nữ chính tiểu bạch hoa
Thu Danh Duy xuyên sách rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ở chặng đua cuối cùng của giải châu Á, bởi vì chiếc xe đua bất ngờ mất lái, rơi xuống từ đường núi cao hơn ba nghìn mét so với mực nước biển.
Mở mắt ra lần nữa, cô đã trở thành nữ chính sen trắng trong tiểu thuyết tổng tài bá đạo, đang ngồi trong đại sảnh của tòa nhà tập đoàn Thu Thị, cay đắng chờ đợi nam chính xuống gặp mình.
Ly cà phê trên tay cô đã nguội rồi.
Bề mặt chất lỏng màu nâu sẫm phản chiếu một khuôn mặt gầy gò nhợt nhạt.
Rất đẹp, nhưng cũng rất tiều tụy.
Có lẽ do chờ đợi quá lâu, trong lòng cô cũng hiểu người kia sẽ không xuất hiện, dưới hàng mi run rẩy đã đọng lại một hàng ánh nước, nhìn mà thấy tội nghiệp.
"Bà chủ, tôi đổi cho cô một ly cà phê khác nhé? Tổng giám đốc Lục bề bộn nhiều việc, có thể không có thời gian rảnh, mong cô thông cảm." Lời của cô lễ tân vang lên trên đỉnh đầu.
Thu Danh Duy bừng tỉnh, ngước mắt lên nhìn khuôn mặt tươi cười cứng ngắc, cùng vẻ lúng túng có thể nhìn thấy bằng mắt thường của lễ tân.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có thể không lúng túng ư?
Dù sao thì tổng giám đốc Lục không có thời gian rảnh trong miệng cô ấy, lúc này đang ngọt ngào với một người phụ nữ khác trong văn phòng, phu nhân tổng giám đốc chính hiệu bị bỏ mặc ở sảnh đợi suốt cả buổi sáng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nữ chính Thu Niệm đường đường là thiên kim tiểu thư nhà giàu, có sắc có tiền, trong tay toàn là ưu thế, tại sao lại rơi vào hoàn cảnh như vậy?
Chỉ trách cô từ năm 16 tuổi vừa gặp đã yêu nam chính Lục Cảnh Thâm, từ đó bắt đầu bật chế độ theo đuổi điên cuồng.
Không cần thể diện, không cần lòng tự trọng, cuối cùng mất luôn cả mạng!
Khi Lục Cảnh Thâm gặp tai nạn xe, cô đã bất chấp nguy hiểm mà cứu anh ta, đổi lại chính bản thân mình bị thương nặng rơi vào cảnh nguy hiểm.
Thế nhưng sự hy sinh của cô không khác gì làm mướn không công, trong thời gian cô dưỡng bệnh, người bạn thân đầy mưu mô Nghê San đã mạo danh cô làm ân nhân cứu mạng của Lục Cảnh Thâm, đồng thời trở thành người phụ nữ mà anh ta cưng chiều che chở.
Cô vừa ngạc nhiên vừa tức giận, chạy đến để vạch trần lời nói dối của Nghê San. Nhưng đóa sen trắng luôn được chiều chuộng đến mức chưa trải sự đời, sao có thể trở thành đối thủ của một nữ phụ đầy mưu mô cơ chứ? Lục Cảnh Thâm tin sái cổ lời Nghê San nói, sự thật mà cô nói hóa ra lại trở thành lời cố tình gây sự vì ghen tị.
Vì thế nỗi sầu muộn không vui của cô đã bị người ba thương yêu cô nhìn thấy, nên ông đã lấy công ty của Lục Cảnh Thâm ra làm uy hiếp để ép anh ta cưới con gái mình.
Cô đạt được ước nguyện là kết hôn với người đàn ông mình yêu, nhưng lại sống không khác gì một góa phụ. Lục Cảnh Thâm không bao giờ về nhà, còn đưa Nghê San đến tất cả các sự kiện công khai với tư cách là vợ chưa cưới của anh ta, để cả thành phố Bái xem hết trò cười của người vợ thật sự là cô đây.
Khi Thu Danh Duy đến đây vừa đúng một năm sau khi hai người kết hôn.
Hôm qua là kỷ niệm ngày cưới của họ, Lục Cảnh Thâm đã hôn lên từng vết sẹo trên lưng vì cứu anh ta của Nghê San ở trên giường cô ta, khi đó Thu Niệm đang một mình đối mặt với tờ chẩn đoán bệnh hiểm nghèo trong biệt thự.
Cốt truyện máu chó thế đấy.
Ba Thu đã qua đời vì bệnh nặng cách đây nửa năm, bây giờ Thu Niệm cũng được phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo, chỉ còn sống có ba tháng nữa.
Nghĩ đến đây, sắc mặt Thu Danh Duy trở nên rất tệ.
Để cô may mắn nhặt được một cái mạng, nhưng lại là một bệnh nhân mắc bệnh nan y sắp chết, ông trời đang đùa cô à?
Đưa ly cà phê đã nguội cho nhân viên lễ tân, Thu Danh Duy đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Nhân viên lễ tân hỏi: "Bà chủ, cô không chờ nữa ạ?"
Còn chờ cái gì nữa?
Cuộc đời cô chỉ còn có ba tháng, không mau rời xa nam chính và nữ phụ, nhân lúc còn sống mà ăn chơi nhảy múa, còn chờ tình tiết độc hại tiếp theo à?
Kể ra thì sở dĩ cuốn sách ‘Lục Cảnh Thâm, có thể nào không yêu anh nữa không’ bị chửi tơi tả không chỉ vì những âm mưu máu chó ở phần đầu, mà còn vì ở phần sau của bộ truyện này liên hoàn tình tiết cưỡng hiếp xảy ra, đào sâu những gì thối nát nhất với những tình tiết cay mắt phá nát tam quan, lại càng là vì nữ chính bị ngược đãi cả về thể xác lẫn tinh thần mà cuối cùng vẫn happy ending với nam chính!
Thu Danh Duy thấy vậy thì câm nín, thật sự không hiểu nổi tại sao cuối cùng vẫn happy ending, nếu có ai dám làm vậy với cô thì cô đã vả cho bay đầu rồi? Lại còn "theo đuổi vợ mà sẵn sàng nhảy vào lò thiêu" cơ, gọi thẳng cho lò thiêu đặt dịch vụ chín kỹ luôn đi được không?
Cô nhớ không nhầm thì hôm nay Thu Niệm đến công ty tìm Lục Cảnh Thâm để cầu xin anh ở bên mình trải qua nốt ba tháng cuối cùng, sau khi ba cô qua đời, cô đã không còn người thân, chỉ có người chồng trên danh nghĩa Lục Cảnh Thâm, là chỗ dựa cuối cùng trên cõi đời này của cô.
Thế mà chờ hoài chờ mãi, chỉ đổi lấy sự sỉ nhục của anh ta.
Thằng đàn ông chó má đáng ghê tởm này, cho dù tác giả có tốn bao nhiêu giấy mực để miêu tả gương mặt hoàn hảo bén như dao gọt, dáng người sánh ngang với David và khí chất như quý tộc châu Âu, Thu Danh Duy cũng không thể khơi dậy chút hứng thú muốn nhìn thấy người thật.
Không để ý tới nhân viên lễ tân, cô xoay người chuẩn bị rời khỏi.
Lúc này, ở cửa thang máy đặc biệt dành cho quản lý cấp cao, có người gọi cô từ xa: "Niệm Niệm!"
Thu Danh Duy vẫn chưa quen với cái tên mới này, cho nên cô không phản ứng gì khi người đằng kia gọi cô, mãi cho đến khi người kia hào hứng chạy tới trước mặt cô, cô mới nhận ra người kia đang nói chuyện với mình.
Đó là một người phụ nữ yêu kiều ngực tấn công mông phòng thủ.
Trên lý thuyết thì vẻ ngoài này hợp nhất là đi theo con đường gợi cảm, nhưng cô ta lại thích cắt mái ngố, tóc vừa đen vừa dài vừa thẳng, đồng thời trang điểm và ăn mặc cũng rất thùy mị nết na.
Không phải xấu, mà là nó thực sự không hợp.
Người