Việc anh ấy cần làm ngay bây giờ chính là nhanh chóng tìm ra Thu Niệm, nói với cô tình cảm mà bao nhiêu năm nay anh ấy vẫn chưa mở lời, cho dù cô không thể tiếp nhận, cho dù cô vẫn chưa thể quên được Lục Cảnh Thâm, anh ấy vẫn còn thời gian một đời để đợi, đợi đến ngày mà cô cảm động bởi tình cảm của anh ấy.
Anh ấy chính là muốn như vậy.
Thậm chí còn vì chút kỳ vọng sản sinh trong lòng mà trên gương mặt nghiêm trang nở ra một nụ cười mỉm.
Ngay sau đó, khi anh ấy đi vào phòng ngủ và tìm thấy trong ngăn kéo cuối cùng của tủ đầu giường giấy chẩn đoán bệnh nan y đã bị vò nát, tất cả ánh sáng trong mắt anh ấy chợt vụt tắt.
Giấy trắng mực đen viết những chữ khiến con người ta hoảng sợ.
Bệnh nan y …Thời gian còn sống nhiều nhất là ba tháng …Trước mắt anh ấy dường như tối sầm, không thể đứng vững mà phải chống tay vào bức tường bên cạnh, ngay thời khắc ấy anh ấy đã hiểu ra tại sao Thu Niệm lại đột nhiên đồng ý ly hôn rồi một mình đi đến nơi mà không ai biết cô.
“Ngốc nghếch! Thật sự … quá ngốc nghếch rồi …”Anh ấy lẩm bẩm, vẻ mặt như đang cười nhưng lại như đang khóc.
Cho dù sắp đi đến cuối cuộc đời, cô cũng dành tất cả sự dịu dàng của mình cho Lục Cảnh Thâm.
Thành toàn cho tình yêu của anh ta và một người phụ nữ khác, một mình âm thầm chịu đựng tất cả những đau đớn cùng ủy khuất.
Cố Trì nắm chặt giấy chẩn đoán bệnh trong tay, hai mắt đỏ bừng.
Trái tim như bị hàng nghìn hàng vạn cái kim đâm vào, chằng chịt đau khổ.
Thu Niệm bây giờ không có ai để nương tựa lại còn mắc bệnh, một thân một mình ở nơi mà anh không hề biết cô đơn đối diện với cái chết không biết bao giờ sẽ ập đến, thử hỏi cô có bao nhiêu tuyệt vọng!Không chần chừ thêm một giây phút nào, anh ấy lấy điện thoại tìm số, nghiêm túc yêu cầu đầu dây bên kia: “Giúp tôi tìm một người, càng nhanh càng tốt! Bất luận dùng phương pháp gì …”*Thu Thanh Duy – người bị Cố Trì hình dung là không nơi nương tựa, tuyệt vọng chờ đợi cái chết – giờ đang thoải mái nằm trên bãi cát ở thành phố Lạc nhàn nhã phơi nắng.
Mấy hôm trước lấy chiếc xe mới mua dạo quanh thành phố Lạc một vòng cô bất ngờ phát hiện bãi cát ở phía Đông cũng không tệ, ngày thứ hai liền quyết định thuê khách sạn ở bên này.
Làn da của cô gái này thực sự quá trắng rồi, mặc dù người cùng giới thường ghen tị nhưng cô vẫn như cũ nhớ nhung làn da bánh mật của mình, tranh thủ ngày hè ánh nắng tốt, tắm nắng vài lần là có thể trở thành một Thu Thanh Duy chính hiệu rồi.
Cô vốn dĩ đã rất xinh đẹp, một mình nằm trên bãi cát với bộ bikini quyến rũ càng thêm mê hoặc lòng người.
Trong ba mươi phút ngắn ngủi, Thu Thanh Duy đã phải từ chối không biết bao nhiêu lần những người đến bắt chuyện, vừa yên tĩnh chưa được bao lâu