Bạc Nguyên Triệt lạnh lùng nhìn cô ta: "Cái này là cô tự mình nói đấy."“Anh!” Minh Toa Toa điên tiết đến mức tính cầm cái ly ném anh.Hạ Minh ngăn cô ta lại, liếc nhìn Bạc Nguyên Triệt một lúc, rồi lại dời ánh mắt sang chỗ khác, với tay lấy ly rượu từ trong tay Thu Thanh Duy, tỏ vẻ nhượng bộ: "Tôi, Hạ Minh làm trọng tài ngồi ngay đây, trận đấu diễn ra ngay trên địa bàn của tôi, quyết không cho phép xảy ra bất kỳ loại chơi dơ nào.Bạc Nguyên Triệt cười nhẹ, rõ không tin những lời nhảm nhí từ miệng cậu ta.
Cùng bè với cái Minh Toa Toa đó, liệu có loại nào đàng hoàng đâu chứ?Tên Hạ Minh đó cũng không hề tỏ ra khó chịu, đưa ly rượu lên sát môi: "Ly này xem như là cho tôi đi, tiểu thư họ Thu đây nếu còn bất cứ quan ngại nào, cô có thể tự mình chọn rượu."Cậu ta vừa dứt lời, liền uống cạn ly, nhướng mày liếc nhìn Thu Thanh Duy một cái:"Sao rồi?"Thu Thanh Duy vốn thích những người thẳng thắn nhanh gọn như cậu ta, thấy vậy liền bật cười, cô cũng không chấp gì, bèn chọn chai rượu mạnh nhất trong số các loại rượu được bày ra, dùng một tay bật nắp chai, một hơi uống cạn.Hai mắt tên Hạ Minh nhìn như phát sáng, hiện lên một tia cảm kích hiếm thấy.Khi chai rượu đầy dần cạn chạm đáy, đám người phía sau hắn lần lượt vỗ tay reo hò.
Đây là loại rượu ngoại mạnh nhất, nhiều người nếm qua thử đều không thể chịu nổi độ cồn của nó, người phụ nữ này lại có thể tu hừng hực vào miệng mà vẻ mặt gần như không hề biến sắc, quả thực là một con sói lang mà!Chỉ vỏn vẹn vài phút, chai rượu đã cạn sạch.Thu Thanh Duy đặt chai rượu rỗng xuống bàn, thần sắc không chút biến đổi chỉ tay về phía ra hiệu Minh Toa Toa: "Mời."Trong tích tắc, tiếng reo hò bủa vây tứ phía."Chết tiệt! Người đẹp à, tửu lượng của cô cũng trâu thật đấy!""Quả lợi hại! Rượu mạnh như vậy mà tu một phát liền uống cạn!""Gặp phải cao thủ rồi, trận này tôi nhất định không thể bỏ lỡ!"Minh Toa Toa tức giận đến mức nghiến răng răng rắc, thầm rủa "lũ đồng đội ngu như heo", bèn học đòi theo Thu Thanh Duy cầm lấy một chai rượu mạnh tương tự, đập mạnh lên bàn, mỉa mai nói: "Đêm nay chúng ta so tài xem đứa nào trụ lại lâu hơn, đừng để tôi nghĩ ai đó chỉ biết pha trò vẻ vang được khúc đầu, khúc sau lại yểu xìu uống không nổi ấy chứ.
Như vậy không chỉ mất mặt, mà còn chuốc họa vào thân mà thôi.Thu Thanh Duy bình thản đáp trả: "Yên tâm đi, kẻ mất mặt chắc chắn không phải tôi rồi."“Chỉ được cái mạnh miệng!” Minh Toa Toa lại tức đến nghẹn cả cổ, cố gắng bắt chước cô dùng một