Tháng bảy, mặt trời chói chang.
Thư Trừng mua vé máy bay đến Tân Thành, cô muốn đi gặp Lê Dữ.
Lê Dữ vừa mới quay xong phim điện ảnh, đang nghỉ ngơi, hai người cũng đã lâu rồi không gặp nhau.
Trước khi lên máy bay, Lê Dữ đã gọi điện thoại tới đây.
“Hôm nay Tân Thành rất nóng, anh lái xe đến đón em.” Lê Dữ sung sướng mà nói.
Thư Trừng kinh ngạc nói: “Anh lái xe tới đây?”
“Có chuyện gì à? Không thể sao? Anh lái xe rất ổn.” Lê Dữ nhất thời có chút không vui.
“Lượng người ở sân bay lớn như vậy, bây giờ anh tới đây không rất thích hợp.” Thư Trừng giải thích.
“Giang hồ tình” của Lê Dữ đã phát sóng xong, trong phim hoá trang thành thiếu niên hiệp sĩ cũng thu hoạch một đợt trái tim thiếu nữ, làm cho anh ở giới giải trí địa vị càng thêm củng cố.
Bây giờ anh chính là nam minh tinh hot nhất giới giải trí, người khác đều phải tránh đi mũi nhọn.
Mà một bộ phim khác đợi phát sóng, cũng đang khua chiêng gõ mõ tuyên truyền. Danh tiếng vai diễn có hồn, làm cho độ quốc dân của Lê Dữ cũng theo đó mag đột nhiên tăng lên.
Lê Dữ không thèm quan tâm mà nói: “Không sao cả, đến lúc đó anh không xuống xe, em vào xe liền nhanh chóng rời đi.”
“Anh Tần biết không?” Thư Trừng hỏi một câu.
Lê Dữ hừ hừ, “Anh đón bạn gái của mình, còn cần nói cho anh ấy sao?”
“Gần đây tính tình của anh càng lúc càng lớn.” Thư Trừng phun tào anh.
Lê Dữ gần đây đặc biệt hay tính tình nhỏ nhặt, vì thế anh Tần ca và cô phun tào thật nhiều lần.
Lê Dữ nằm ở trên sô pha, trên mặt toàn là nụ cười đắc ý, “Các fans đều nói là, bảo em phải cố gắng yêu anh.”
Nói đến cái này, Thư Trừng liền nhớ tới chuyện Lê Dữ lấy giải thưởng người mới thổ lộ với cô ngay tại chỗ.
Sau chuyện đó, trên Weibo quả thực nổ tung nồi.
#Lê Dữ thổ lộ# trong nháy mắt bước lên hạng nhất hot search, so với độ hot anh nhận được giải thưởng người mới còn muốn cao hơn.
Lúc ấy, vô số tin nhắn gửi cho Thư Trừng, di động của cô thiếu chút nữa liền đứng máy.
Các fans hô to, bạn trai như Lê Dữ vậy chính là một người tám đời cũng tìm không thấy, Thư Trừng nhất định phải quý trọng thật tốt.
Sau khi hồi ức xong, trên mặt Thư Trừng mang nụ cười, khóe miệng dịu dàng nói: “Được, anh tới đón em đi.”
Sau khi cúp máy, Thư Trừng liền phát hiện ở đằng xa có mấy cô gái nhỏ đang ríu rít mà nói chuyện, ánh mắt còn thỉnh thoảng lại ngó sáng bên này.
Nhờ phúc của Lê Dữ, bây giờ cô có thể xem như nửa người nổi tiếng rồi.
Thư Trừng không có động tác, nhưng mấy cô gái nhỏ kia lại đi đến đây.
Trong đó một người càng là chờ mong mà nhìn Thư Trừng, “Chị ơi, có thể cho ký tên cho tụi em được không?”
Thư Trừng từ trước kia đến bây giờ, gặp được rất nhiều fans, nhưng vẫn là lần đầu tiên có người tìm cô muốn ký tên.
“Chị ký tên?” Thư Trừng ngẩn người, nghi hoặc mà lặp lại một lần.
Cô gái trừng đôi mắt to sáng lấp lánh, gật gật đầu thật mạnh.
“Tụi em là xem 《Nhật ký tình yêu》 trở thành fans của chị, bây giờ đang lấy đại học sư phạm Thanh Viễn làm mục tiêu, hy vọng có thể trở thành sinh viên của chị.” Cô gái nhỏ thành khẩn mà nói.
Nhìn thấy ánh mắt chờ mong của mấy cô gái nhỏ, làm cho cô không tự chủ được nghĩ tới Lê Dữ, mỗi lần lúc có việc muốn nhờ cô, cũng là nhìn cô như thế này.
Dưới sự ma xui quỷ khiến, Thư Trừng gật gật đầu.
Mấy cô gái nhỏ vui đến điên rồi, kích động mà từ trong túi xách lấy ra notebook và bút gel.
Thư Trừng nhận lấy, ký tên cho từng người.
“Cố gắng học tập nha.” Cô ôn hòa mà dặn dò một câu.
***
Xuống máy bay, Thư Trừng dựa theo chỉ dẫn của Lê Dữ, rất nhanh liền đến trước xe.
Lê Dữ đang chuẩn bị xuống xe giúp cô lấy hành lý, đã bị Thư Trừng giơ tay ngăn lại.
Đặt hành lý vào xong, Thư Trừng ngồi vào ghế phụ, “Bên ngoài có rất nhiều người, anh muốn……”
Lê Dữ trong nháy mắt kề sát vào cô, lời nói của Thư Trừng tức khắc kẹt ở cổ họng.
Bởi vì hơi thở của Lê Dữ tiếp cận, cả người cô trong nháy mắt trở nên cứng đờ.
Lê Dữ vươn tay, từ trước ngực cô vòng qua, giúp cô thắt dây an toàn lại.
Thấy vậy, Thư Trừng mới thả lỏng ra.
Nhưng giây tiếp theo, Lê Dữ liền không có báo trước mà trộm hôn lên mặt cô.
Thư Trừng căng thẳng trong lòng, liền sững sờ ở tại chỗ.
Sau đó, bên tai cô liền truyền đến tiếng cười vừa tùy ý lại sung sướng của Lê Dữ.
“Lái xe.” Thư Trừng rầu rĩ mà nói một tiếng.
Lê Dữ trong nháy mắt thu lại nụ cười, trên mặt đứng đắn nghiêm túc: “Được rồi.”
Trở lại chỗ ở của Lê Dữ, Thư Trừng đi ở phía trước, Lê Dữ đi theo sau ân cần mà kéo vali.
Vào nhà, Thư Trừng từ trong tay anh nhận lấy vali, liền bắt đầu sắp xếp lại.
“Đừng sắp xếp lại nữa, ngày mai anh dẫn em đến một chỗ.” Lê Dữ lên tiếng ngăn lại.
Thư Trừng khó hiểu mà ngẩng đầu, “Đi đâu thế?”
Lê Dữ thần bí hề hề mà cười nói: “Bí mật.”
***
Ngày hôm sau, Lê Dữ đặt hành lý của hai người ở sau cốp xe, sau đó giúp Thư Trừng mở cửa xe.
Thư Trừng nửa tin nửa ngờ mà ngồi vào ghế, trong ánh mắt nhìn Lê Dữ tràn ngập nghi hoặc.
Lê Dữ lên xe, từ trong túi móc ra một cái bịt mắt, anh đưa cho Thư Trừng: “Đeo nó lên đi.”
Thư Trừng lấy xem qua, tỉ mỉ mà nhìn một lần, do dự nói: “Anh muốn làm cái